http://hoilatraloi.blogspot.com/2011/05/phong-trao-tuoi-tre-yeu-nuoc-truyen-on.html
Trần NhuHỡi những người con yêu dấu của Tổ Quốc Việt Nam, các bạn ở đâu? Trên đất nước mình, từ Ải Nam Quan đến mũi Cà Mâu hay bôn ba ly tán nơi đất khách... Ðang lúc dầu sôi lửa bỏng, thế nước chênh vênh, ngoài biển tầu Trung Quốc đang rong ruổi trên vịnh Bắc Bộ và hải phận Việt Nam, trên đất liền khắp các tuyến biên giới phía Bắc đều bị giặc lấn chiếm!
Những ngày tháng qua, các tin xấu dồn dập đưa đến, giặc Tầu đã hiện diện ở khắp cả ba miền đất nước bằng nhiều đạo quân: Chính trị, quân sự, kinh tế, văn hóa, di dân v.v... chúng đã chiếm cả vùng Tây Nguyên địa bàn sinh tử của cả ba nước Ðông Dương Việt, Miên, Lào.
Vấn đề khai thác Bauxite ở Tây Nguyên là chủ trương chiến lược lớn của Trung Quốc. Ðây là cả một quá trình được chuẩn bị từ trước, họ đã sẵn sàng bằng mọi giá chiếm Tây Nguyên. Ðại Hội X Ðảng CSVN, khi đó Bắc Kinh đã cử Giã Khánh Lâm - Ủy Viên BCT ÐCSTQ, sang Hà Nội chỉ đạo và sắp xếp nhân sự. Nhất quyết là phía VN phải cử Nguyễn Tấn Dũng lên vị trí Thủ Tướng. Họ Giã nói: “Ðó chính là nguyện vọng của TBT Hồ Cẩm Ðào đề nghị phía Việt Nam trong dịp ông thăm Việt Nam hồi tháng 11 năm 2005.”
Bầu người lãnh đạo đất nước không do dân mà theo nguyện vọng của ngoại bang thì còn gì là độc lập tự chủ?
Bắc Kinh đã dùng bọn Việt gian để che đậy âm mưu xâm chiếm nước ta.
Người Trung Quốc tiến xuống phía Nam lần này, dân tộc Việt Nam sẽ trở thành dân tộc thiểu số hoặc bị diệt chủng như dân Chiêm Thành!
Hơn một tỷ dân Tầu cần không gian sinh tồn, và để phát triển họ cuồng nhiệt đi tìm tài nguyên, Việt Nam là vùng đất lý tưởng nhất.
Bắc kinh có lợi thế là được những người lãnh đạo ÐCSVN mời gọi “hợp tác toàn diện”. Thứ nhất là di dân Tầu sang nước ta, từ giữa thập niên 90 theo chủ trương “xuất khẩu” 300 triệu dân Tầu ra nước ngoài của ÐCSTQ. Ðảng CSVN đã mở cửa hoan nghênh người Trung Quốc vàoViệt Nam, tự do làm ăn buôn bán, sở hữu tài sản, người Tầu được cả phía Bắc Kinh lẫn Hà Nội khuyến khích nâng đỡ, trong khi đó hàng triệu người Việt Nam bị đẩy ra nước ngoài một cách phũ phàng! Còn những người dân trong nước không được hưởng quyền lợi như người Trung Hoa. Tài sản đất đai không được pháp luật bảo đảm, ngược lại họ còn bị tước đoạt một cách hết sức trắng trợn lạnh lùng tàn nhẫn!
Chưa bao giờ lịch sử dân tộc đen tối bi đát như ngày hôm nay! Ai có thể ngờ rằng đất nước Việt Nam lại bị Bắc thuộc vào đầu thế kỷ 21. Trong một cuộc xâm lăng không tiếng súng nổ!
Dưới sự lãnh đạo của những “đỉnh cao trí tuệ”. Giặc xông vào nhà hàng triệu quân đội thiện chiến đã từng chiến đấu dũng cảm đẩy lùi quân thù ở khắp các tuyến biên giới phía Bắc 30 năm trước, hôm nay “án binh bất động”, còn các lực lượng công an trùng-trùng điệp-điệp thì làm nhiệm vụ bảo vệ an toàn cho giặc. Chúng lồng lộn lùng xục bắt bớ giam cầm các chiến sĩ yêu nước làm cho cuộc xâm lăng của Trung Quốc không gặp trở ngại nào.
Nhà văn Trần Vũ đã viết: “Chưa một đế quốc nào đi chiếm đất lân bang dễ dàng như đế quốc Trung Hoa đầu thế kỷ 21, vừa chiếm đất vừa khinh thị, vừa được Chế Mân ôm hôn thắm thiết”.
Kẻ xâm lăng trở thành người bạn tốt... Một sự tử tế bất ngờ của loài lang sói đang được đảng CSVN hết sức vuốt ve nâng niu bằng đủ mọi phương diện. Chúng dâng tất cả “rừng vàng biển bạc” của Tổ Quốc cho quan thầy. Bọn chúng rồi sẽ ra đi, nhưng hậu quả chúng để lại cho đất nước ta lại rơi vào vòng Bắc thuộc!
Hỡi đồng bào Việt Nam hãy lắng nghe lời hịch này:
“Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm quên ngủ ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, chỉ căm tức chưa được xả thịt, lột da nuốt gan uống máu quân thù.” (hịch tướng sĩ của Ðức Thánh Trần Hưng Ðạo.)
Ôi! Tháng ngày qua một viễn ảnh ảm đạm đáng sợ “mất nước”!!!
Không một tiếng súng nổ ngoài biên cương, không một tiếng động trước công luận quốc tế, trong một sự kiện hiển nhiên trần trụi. Người ta thoáng kinh ngạc, bởi Bộ Chính Trị cơ quan quyền lực cao nhất nước đã thỏa hiệp với Bắc Kinh hợp pháp hóa việc xâm lược, nên quốc tế không thể lên án phản đối kẻ xâm lăng.
Nhưng người ta có thể thấy một vẻ gì trầm uất ẩn hiện trong bầu trời Việt Nam năm tháng qua, với hàng trăm bản cáo trạng nẩy lửa, lên án ÐCSVN cấu kết với giặc, làm nội ứng cho giặc, bán nước, phủ kín trên các mạng và các blogs...
Lịch sử dân tộc Việt Nam trầm lắng ngấm đầy máu và nước mắt của nhiều thế hệ đã hy sinh vô bờ bến để bảo vệ gìn giữ từng tấc đất của Tổ Quốc, qua nhiều cuộc chiến tranh tàn khốc, hủy diệt của phương Bắc, và sự chống trả quyết liệt của tiền nhân ta suốt chiều dài lịch sử 4000 năm.
Ðất nước có lúc hưng thịnh, khi suy vong, nhưng chưa bao giờ tinh thần dân tộc tuột dốc thê thảm như ngày hôm nay! Chứng tỏ ÐCS có khả năng tàn phá sức sống dân tộc hơn bất kỳ loại giặc ngoại xâm nào.
Ai từng nghiên cứu lịch sử Việt Nam cũng có thể thấy một dân tộc tràn đầy sinh lực như dân tộc ta, chưa một đế quốc nào khuất phục được. Nhưng nó lại bị chính kẻ nội thù là đảng CSVN đánh quỵ. Từ thời Hồ Chí Minh, nỗi lo cơm áo, gạo tiền đã làm mất dần ý thức phản kháng của họ, bên cạnh đó là lực lượng công an mật vụ trùng trùng điệp điệp, chỉ dùng để theo dõi người dân như bóng với hình. Chúng rình rập từng bước đi, từng lời nói của dân, đưa đến tình trạng trên tám mươi triệu dân mà mỗi người đều trở lên cô đơn trơ trọi! Trước bầy sói công an do dân nuôi, đứng đầu điều khiển chúng là 15 Ủy Viên Bộ chính trị, tay sai của Bắc Kinh. Chúng sẵn sàng hy sinh dân tộc, hành động vì lợi ích của ngoại bang để giữ địa vị độc tôn.
Bọn chúng không thể hiểu sự nham hiểm độc ác của quan thầy. Với mưu đồ “qua cầu rút ván”, “bắt được thỏ rồi làm thịt chó săn”.
Các người hãy xem cái gương bọn Khờ Me Ðỏ và Pol-Pốt còn sờ sờ trước mặt. Chúng quên rằng âm mưu của Mao Trạch Ðông và Ban lãnh đạo Bắc Kinh là dùng bọn Khờ-Me Ðỏ (tức ÐCS) tận diệt dân tộc Cao Miên trong vòng 7 năm, sau đó làm thịt luôn bọn Khờ Me Ðỏ cho tuyệt chủng, rồi đưa 10 triệu dân Tầu sang, sau đó đánh chiếm Việt Nam từ hai phía với chính sách diệt chủng!
“Qua cầu rút ván”, “bắt được thỏ rồi, làm thịt chó săn.”
Mao Trạch Ðông chắc sẽ mãn nguyện với các mục tiêu mà ông nhắm tới trong việc dùng Ðảng CSVN làm công cụ hữu hiệu nhất để xâm lược Việt Nam. Ngay từ đầu cuộc cách mạng, họ Mao đã dùng Hồ chí Minh phất cao ngọn cờ quốc tế vô sản làm chiêu bài xâm lăng. Hôm nay, Hồ Cẩm Ðào kịch bản cũ lại diễn ra, Ðảng CSVN tiếp tục sự nghiệp Hồ chí Minh là cúc cung tận tụy phục vụ ngoại bang để giữ địa vị độc tôn quyền lực một cách u mê, ngu muội, dại dột, tự nguyện đưa cổ vào tròng để quan thầy ngày càng thắt chặt hơn. Bọn chúng không hiểu người Tầu trước sau vẫn là: “Qua cầu rút ván”, “bắt được thỏ rồi làm thịt chó săn”.
Stalin đã từng giết hàng trăm tướng soái, những công thần đã giúp ông làm nên sự nghiệp đế vương. Mao Trạch Ðông cũng đã từng làm thịt hàng loạt các tướng soái, các đồng chí người Hán đám công thần, còn bọn Mạnh, Dũng, Phú... là dân ngoại tộc sinh mạng bọn bay có nghĩa gì? khi mà người Tầu đã chiếm trọn được Việt Nam.
“Qua cầu rút ván”, “bắt được thỏ rồi làm thịt chó săn”.
Từ Tông Thái Tổ, Mao Trạch Ðông đến Hồ Cẩm Ðào cùng một âm mưu, thế nhưng nó được thể hiện bằng phương pháp khác nhau mà mục đích giống nhau.
Gieo gió gặp bão, bọn Nông Ðức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Tấn Dũng sẽ tự chuốc lấy cái
họa cho chính bản thân chúng và con cháu của chúng.
Chúng bay nhớ rằng: Làm tay sai cho thực dân Pháp lúc sa cơ thất thế còn có chỗ nương thân, còn làm tay sai cho giặc Tầu Cộng thì mồ mả cha ông chúng bay cũng không có chỗ để táng! Rồi theo dòng thời gian đến con cháu người Việt cũng không có chỗ về cố hương của họ, cũng chẳng thể về Hoa Lục!
Con người ai không yêu quê cha đất Tổ, song có thể không còn đất Tổ để mà yêu! Ðất Tổ một phần đã bị chiếm thành đất của người Trung Hoa, phần còn lại đang bị Hán hóa! Trước mắt là rừng núi Tây Nguyên đang bị bức tử, sinh thái Tây Nguyên bị tiêu diệt, các dân tộc thiểu số tiêu vong!
Chúng ta không thể khoanh tay thúc thủ, để mặc hiểm họa lù lù đến cho dân tộc, mang nỗi nhục thiên thu cho con cháu!
Chúng tôi kêu gọi tất cả mọi người có lương tri hãy bày tỏ sự phản kháng quyết liệt, không do dự, kể cả các tôn giáo. Ðứng về mặt đạo đức, tôn giáo không thể là kẻ bàng quang đứng ngoài cuộc. Nhất là về mặt bảo vệ Tổ Quốc, phải chung vai sát cánh với dân tộc. Vì sự tồn vong của đất nước là sự tồn vong của các tôn giáo. Do đó các tín đồ có bổn phận trách nhiệm, phải đặt quyền lợi danh dự tổ quốc lên hàng đầu, tham gia vào cuộc đấu tranh chống bọn bá quyền Trung Quốc. Một tấc đất bị giặc chiếm, một thước sông để mất là trách nhiệm chung của mỗi công dân Việt Nam. Một ngư dân bị giặc Tầu giết cũng là máu thịt đồng bào, nếu đất nước bị xâm lăng thì đất của Chùa, của nhà Thờ còn giữ được chăng?
Thưa quí vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo, đất nước đang ở khúc quanh hiểm nghèo nhất! Các nhà khoa học, các nhà trí thức, nhà văn, nhà báo, sử gia, sinh viên, các cựu quân nhân những người có ý thức dân tộc. Tất cả đều có duy nhất một mối lo trước họa xâm lăng của người Trung Quốc.
Vậy, chúng tôi khẩn cầu các ngài linh mục, tu sĩ, các chư tăng... hãy nhận lãnh trách nhiệm kêu gọi các tín đồ xuống đường cầu nguyện cho đất nước và tham gia vào các cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lược. Ðây là nghĩa vụ thiêng liêng trước vấn đề sinh tử của tổ quốc không thể thoái thác, mong thay!
Tất cả tám mươi triệu đồng bào cùng hành động để bảo vệ đất nước. Hãy tỏ thái độ rõ ràng dứt khoát với nhóm lãnh đạo đảng CSVN, những kẻ đã quay lưng lại với dân tộc “rước voi về dày mả tổ” không thể tha thứ.
Chúng tôi kêu gọi các đoàn thể, các đảng phái, hãy phát động một cuộc tổng nổi dậy, vì sự sống còn của tổ quốc, tất cả hãy xuống đường!
Tổ Quốc Việt Nam muôn năm!
Tổ Quốc Việt Nam muôn năm!
Tổ Quốc Việt Nam muôn năm!