mardi 8 juillet 2014

Những khẩu hiệu ở Sài Gòn

Sáng nay, trong hàng trăm người tập trung ở nhà thờ Đức Bà, tôi nhìn thấy những tấm biển giơ lên:
“Hãy đưa ngay TQ ra tòa án Q.Tế – Let’s sue China to International court right now”
Nâng dân trí, chấn dân khí, Việt Nam là “tiểu quốc” nhưng không phải “nhược quốc”
Những người đi bộ mang tờ giấy mỏng ghi khẩu hiệu đó cứ đi về phía trước, họ hô vang lời mình muốn nói. Họ đi trong bình tĩnh, chậm rãi.
Khi nhìn dòng khẩu hiệu “Nâng dân trí, chấn dân khí, Việt Nam là “tiểu quốc” nhưng không phải “nhược quốc” – tôi gần như đã rơi nước mắt. Đó là một bạn rất trẻ.

IMG_4621
Tôi sẽ kể cho bạn nghe một chuyện khác, về một phụ nữ ở trong quê, cách thị trấn tôi đến gần 40km. Con gái bà bị hiếp dâm. Sau một lần công an huyện gọi bà lên và bảo “Nhà đó nói gửi chị 6 triệu đền, chị chịu thì lấy, chứ không khởi tố được.” – Bà thẳng thừng nói “Tôi không bán trinh con gái tôi 6 triệu.”
Từ đó trở đi, từ một người phụ nữ không biết viết cái đơn, chỉ biết đi ra chợ nhờ người gõ máy tính viết dùm, bà và chiếc điện thoại Nokia của bà, đã được một cậu bé trong quán cafe chỉ cho cách lên mạng internet. Bà đã tìm luật trên google, tìm xem vụ án con gái bà ở khung hình phạt nào, là hình sự hay sao, trong điều nào quy định ra sao. Khi gặp tôi, bà kể rằng khi phóng viên báo tỉnh xuống viết về vụ án của bà, “người ta” đã đến và dọa bà sao dám gửi đơn lên nhà báo. Bà nói với họ: “Theo điều luật này, tôi thấy chuyện của con tôi thế này, nếu các anh không làm, thì tôi gửi đơn đi nơi khác.” – Bà đã làm chuyện đó 1 năm – bà bảo bà không cần người ta phạt tù kẻ đã hiếp dâm con gái bà, mà bà cần  pháp luật xử công minh, rõ ràng chứ không phải lời nói miệng nhận 6 triệu tiền đền là xong.
Chưa bao giờ tôi thấy tri thức có thể trở thành sức mạnh kinh khủng đến vậy với một người phụ nữ không hề ăn học gì và chỉ biết đọc chữ. Thậm chí cái trình duyệt của bà trên điện thoại nokia cũng chỉ là một trình duyệt mobile rất tối giản, mà bà đã dùng nó để đọc hàng trăm vụ án hiếp dâm trên báo, đọc các bộ luật, và tìm đến luật sư trong các chương trình hỗ trợ luật pháp miễn phí để tìm hiểu sự việc. Người luật sư tôi gặp đã nói bà là một trong số ít người khi đưa hồ sơ cho ông xem lại hiểu rõ ràng sự việc của chính mình đến thế. Tri thức đã trở thành sức mạnh, như một cái đà đẩy, kích lên từng con người một, để họ có thể thực hiện được những điều cần thiết – để bảo vệ mình, gia đình mình và xa hơn nữa là Tổ quốc mình.
Nếu ai hay làm việc ở nông thôn sẽ hiểu người dân đói khát tri thức đến thế nào. Tri thức chỉ dừng lại ở cái trường cấp 1,2,3 con họ đi học, với mớ kiến thức mù mờ và vô dụng. Tri thức chỉ dừng lại ở những tấm biển căng ra ở ủy ban xã, phát tờ rơi đến nhà họ, hoặc bản tin bằng chữ trên đài truyền hình cấp huyện phát 30 phút mỗi ngày. Trong tất cả các thông tin ấy, họ chỉ được yêu cầu phải nghe lời, làm theo, chấp hành, nghiêm chỉnh…. Không có thông tin nào giải thích rằng họ có thể bảo vệ và làm cuộc sống của mình giá trị và mạnh mẽ hơn. Không có một kiến thức nào dạy họ rằng họ có thể hỏi khi người khác làm sai và xâm hại vào cuộc sống riêng tư của họ.
Khi cái điện thoại Nokia kia đến tay người đàn bà trong quê, bà đã sờ tới tri thức, thứ thông tin có thể giúp bà gặng hỏi chính quyền khi họ làm gì đó chưa thích hợp với bà và bà chưa được giải thích cặn kẽ. Thứ thông tin kia không phải thanh kiếm ta vung lên và giết ai, mà nó là một cái điện thoại, nơi người dân nghèo khổ, ngu dốt có thể tìm ra một phương thức ôn hòa để bảo vệ bản thân và gia đình mình – dù rất khó khăn.
Tấm băng-rôn trong cuộc biểu tình sáng nay xuất hiện trong tay một bạn trẻ, nó nhắc tôi rằng mỗi chúng ta, mỗi người rất trẻ, đều có thể tham gia vào cuộc chăm sóc và bảo vệ quê hương của mình. Có những người đã đi đến vùng nông thôn để chỉ dạy cho nông dân về cách tránh dịch bệnh cho gà, lúa miễn phí. Có người đã đến và đưa vào tay họ những quyển sách luật và chỉ họ nên đọc thế nào. Có người đến và tặng cho người ở xa một tủ sách có đầy đủ sách nông nghiệp và truyện cho trẻ con.
IMG_4613
Khi tăng thêm “sức đề kháng” bằng tri thức cho mỗi người nông dân rất khỏe về tinh thần nhưng yếu về tri thức, là lúc mỗi người Việt Nam có thêm trong tay mình khí cụ để trở thành một nhà trí thức, dịch những văn bản về tiếng nói của Việt Nam, viết những bài viết, sưu tầm tài liệu về biển đảo… và biến quê hương mình thành một ngọn giáo trước những kẻ ngoài biển đang chực chờ.
Không có một cách ngắn hạn để kết thúc xung đột. Cũng không có một cách đơn giản để làm những cuộc biểu tình trở nên giá trị hơn. Giá trị lớn nhất mà tôi (một người bình thường và chết nhát) biết và có thể làm được, giống như bạn bè tôi, biết về ngành nuôi trồng thủy sản, biết về ngành lịch sử, ngành hành chính, đang làm các công việc thêm để giúp những người nông dân mình quen có thêm sức mạnh – để họ (hay con cái họ) bước vào hàng ngũ trí thức – và trở thành những kẻ mạnh trong một dân tộc bé và mạnh mẽ.
Tôi từng thấy một nhà nghiên cứu văn hóa hàng ngày vẫn làm công việc miễn phí là chỉ giúp nông dân cạnh nhà ông viết đơn đi làm giấy tờ, chuẩn bị hồ sơ đi xin việc, chuẩn bị hồ sơ đi làm CMND hay viết một cái đơn xin trợ giúp… Những người đang làm những việc rất bé, rất bé đó, đang thay đổi xã hội Việt Nam này.
Có lẽ nhiều người giống như tôi (yếu và chết nhát), chẳng thể nào mạnh mẽ như những bác già và bạn trẻ cầm biểu ngữ kia – đứng trong một đám đông và bị xô đẩy, chèn ép, ăn cùi chỏ. Nhưng mỗi người như tụi mình, đơn giản là có thể làm mọi việc mình biết, mình hiểu, dựa vào những bát cơm nông dân của cha mẹ ta đã từng ăn suốt thời bé thơ, giờ có thể làm gì đó – một việc ngắn hạn, một việc dài hạn, hay một việc với người xung quanh nhà – để tri thức như hạt lửa nhỏ, nhân lên trăm ngàn lần.
IMG_4615
Ở đâu có tri thức, ở đó người ta không dùng dùi cui táng vào mặt nhau được. Người ta sẽ phải dùng đến luật chơi để nói chuyện với nhau. Ở đâu có tri thức, từng con người sẽ hiểu vì sao mình cất tiếng nói – như bạn đeo mắt kiếng sáng nay – và làm cách nào để tiếng nói của mình đến được nơi xa nhất của công lý.
Dù sớm hay muộn, liệu tôi (hoặc chết nhát giống tôi) có làm được gì khác không, ngoài việc tự vận hành mỗi ngày để cái bánh xe cuộc sống này lăn về phía trước – theo cách mạnh mẽ nhất nó có thể?
Cảm ơn bác già và bạn mắt kiếng và khẩu hiệu ngày hôm nay. Cảm ơn. Cảm ơn nhiều.
“Hãy đưa ngay TQ ra tòa án Q.Tế – Let’s sue China to International court right now”
Nâng dân trí, chấn dân khí, Việt Nam là “tiểu quốc” nhưng không phải “nhược quốc”
Và sáng nay tất cả đã bị ném lên xe bus trong một “vòng tay” êm ái.
http://khaidon.com/2014/05/18/nhung-khau-hieu-o-sai-gon/
 

dimanche 8 juin 2014

Dân Dương Nội đang đói

8 juin 2014, 04:35
XIN CHIA SẺ RỘNG THÔNG TIN NÀY. CÁM ƠN

Chúng tôi đến thăm bà con Dương Nội vào một buổi chiều nắng úa nhưng còn oi bức. Nghe tin bà con trong nhóm 356 đang đói (nhóm 356 là nhóm 356 hộ gia đình không nhận tiền đền bù, không chuyển đổi được nghề nghiệp, quyết tâm giữ đất để canh tác), chúng tôi gom góp mang đến cho bà con 450 kg gạo. Bà con rất cảm động. Khi tôi tỏ ý băn khoăn, số này chẳng thấm thấm tháp vào đâu, bà con gạt đi, nói rằng, một miếng khi đói bằng một gói khi no, tấm lòng của đồng bào biết nghĩ đến bà con trong lúc khó khăn là quý lắm rồi.

Mọi lần, chúng tôi thường đến thăm bà con tại lều lán giữ đất nhưng trận cưỡng chế ngày 25/4/2014 đã phá tan tành nên bà con tiếp chúng tôi tại nhà Cụ Nguyễn Thị Hào. Cụ Hào năm nay 80 tuổi, là người cao tuổi nhất trong nhóm 356. Chồng cụ là liệt sĩ, hy sinh khi ông mới 31 tuổi. Cụ hiện ở một mình. 

Vì sao bà con đói? Họ kể: 

Đã 7 năm nay đi khiếu nại, số dự trữ đã hết từ lâu. Ruộng đất của bà con bị tịch thu rồi bỏ hoang. Bà con tiếc đất, tự chia nhau để trồng hoa màu. Trước khi chia, bà con đã gửi đơn đi tất cả các cơ quan thông báo, không cơ quan nào có ý kiến gì. Lúc đang chia, chủ tịch phường Dương Nội bảo bà con cứ chia đi rồi phường vào bản đồ. 

Bà con trồng chuối, đậu, khoai, sắn… Đúng đến lúc thu hoạch được thì ngày 25/4/2014, họ cho hàng nghìn công an, dân phòng, đầu gấu, có cả bộ đội nữa đến ủi phá tan tành cả. Bao nhiêu công sức, tiền của bỏ vào đầu tư mất hết. 

Bây giờ chúng tôi hết đường sống rồi. Người dân ở đây bao đời nay chỉ trông vào đất để canh tác. Trình độ không có, làm sao có thể xin việc, mà xin việc lao động chân tay cũng chẳng ai thuê. 

Tôi hỏi, bà con đói, sao không kêu lên các cấp chính quyền cứu trợ?

Bà con nói đã kêu lên các cấp chính quyền từ phường lên đến trung ương mấy năm nay nhưng họ không có ý kiến gì.

Cụ Hào kể, hôm vừa rồi, chúng tôi đến xin Hội chữ thập đỏ Trung ương, họ cho được 2 thùng mì tôm và một thùng nước uống, chúng tôi chia nhau mỗi người một gói. Thấy tôi ngó vào bếp, cụ vào theo chỉ cho tôi xem mấy thùng đựng lúa gạo đã rỗng.

Cháu Phương (con anh Trịnh Bá Khiêm và chị Cấn Thị Thêu, hai vợ chồng bị bắt trong trận cưỡng chế ngày 25/4/2014) cho biết, đi khiếu nại, có người chỉ nhai mấy miếng trầu cho quên đói. Cháu Thắng chen vào: bà con chỉ đùm theo ít cơm nắm, có người mang đi mấy bắp ngô luộc nhưng lại chia cho người không có gì ăn…

Nhóm cứu trợ chúng tôi nghẹn ngào khi cụ Hào nói:

- Chúng tôi là người nông dân, như con ong chăm chỉ. Đâu phải chúng tôi lười lao động. Từ trước đến nay chúng tôi chưa bao giờ phải xin ăn như thế này. Bây giờ phải nhận sự cứu giúp của người khác, chúng tôi đau lòng lắm.

Việc cứu đói cho bà con Dương Nội hiện nay rất cấp bách. Chính quyền làm ngơ trước cảnh đói của bà con nhưng những người có lương tri không thể như thế. 

Trên tinh thần lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều, đề nghị bà con trong và ngoài nước hãy giúp đỡ đồng bào của mình đang đói tại phường Dương Nội, quận Hà Đông. Tốt nhất, các nhà hảo tâm hãy đến giúp đỡ trực tiếp. Chúng tôi sẵn sàng cung cấp số máy và các thông tin khác cho mọi người liên hệ. Ai không có điều kiện đến tận nơi có thể nhờ những người có liên hệ với bà con Dương Nội chuyển giúp.



Mời xem clip tại đây:

https://www.youtube.com/watch?v=0-SsHSVGjEM




8/5/2014

Nguyễn Tường Thụy

samedi 7 juin 2014


TỌA ĐÀM "LÀM SAO ĐỂ THOÁT TRUNG?"



Từ 1h30, đã có nhiều vị học giả, nhà nghiên cứu và người quan tâm đã có mặt tại hội trường tầng 4 của trụ sở Hội Liên hiệp các hội Khoa học kĩ thuật Việt Nam, 53 Nguyễn Du, Hà Nội. Lúc đầu định làm ở tầng 3, sau phải dời lên tầng 4 là nơi có sức chứa lớn hơn.

13h50, hội trường đã hết chỗ.
Đến dự có các vị: Phạm Toàn, Nguyễn Quang A, Nguyên Ngọc, Phạm Chi Lan...

14h00: Giáo sư Chu Hảo phát biểu mở đầu cuộc tọa đàm.

Hôm nay, chúng ta tổ chức hội thảo về vấn đề lớn của đất nước mà nhiều người quan tâm. Đến dự, về phía Quỹ Phan Chu Trinh, có Nhà văn Nguyên Ngọc, chủ tịch Quỹ Phan Chu Trinh là đơn vị tổ chức cuộc tọa đàm này.

Hội thảo này có được từ cảm hứng về lời phát biểu của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tại Philippines. Thoát Trung ở đây là Thoát khỏi ảnh hưởng tiêu cực của Trung Quốc.

Tọa đàm này có các diễn giả sau: TS. Giáp Văn Dương, GS. TS Trần Ngọc Vương, TS Phạm Gia Minh, TS. Đinh Hoàng Thắng.

Mở đầu, TS, Giáp Văn Dương sẽ trình bày trong 30 phút.
Sau đó, các diễn giả khác, mỗi người 15 phút.











TS. Giáp Văn Dương:


Chúng ta bàn về Thoát Trung, tức là bàn về các ảnh hưởng tiêu cực của Trung Quốc, chứ không phải là "bài Trung".

Một ngày của chúng ta...gắn chặt với hàng hóa có xuất xứ Trung Quốc. Năm 2010: 90 % các dự án tổng thầu rơi vào tay các công ty Trung Quốc. Đặc biệt các dự án nhiệt điện.

TQ đang chi phối kinh tế, đời sống, tư tưởng....của chúng ta.

Tương quan Việt - Trung:

Việt Nam: DS 90 triệu, GDP - 170 tỷ USD
TQ: DS 1,4 tỷ GDP _ 10000 tỷ USD

Thoát Trung: 3 câu hỏi
- Thoát đi đâu?
- Thoát cái gì ? - Thoát những ảnh hưởng tiêu cực từ TQ, không cho chúng ta phát triển, về chính trị, kinh tế, quân sự
- Thoát để làm gì? -để đất nước phát triển, để đất nước văn minh
- Thoát thế nào?

Làm sao để thoát Trung?
- Muốn thoát Trung thì phải phát triển, chạm ngưỡng các nước phát triển, khi mức thu nhập bình quân đầu người 10.000 USD / năm. Cả nước là 10 ngàn tỷ USD.

Muốn phát triển phải có 3 tiên đề:

- Lợi ích quốc gia phải đặt lên trên hết.
- Phải phát triển bền vững dựa trên chất lượng thể chế và nhân lực.
- Phát triển để ổn định. Ổn định chỉ đạt được nếu phát triển.

Để phát triển phải có 7 trụ cột:

- Con người tự do: (Tự do thân thể, Tự do tư tưởng, tự chỉ hành vi, tự trọng đạo đức)
- Giáo dục khai phóng (Phát triển kỹ năng, năng lực giải quyết vấn đề thay vì ghi nhớ; Phát triển khoa học - công nghệ, thực học, thực nghiệp)
- Xã hội dân sự (Tạo sự năng động, sáng tạo cho XH; Giảm tải cho nhà nước; Giải tỏa căng thẳng, ẩn ức đám đông, ...)
- Hành chính phục vụ: (Giảm thiểu chồng lấn giữa hành chính và chính trị; Coi hành chính như một dịch vụ công, phục vụ phát triển chứ không kiểm soát phát triển; Thúc đẩy hành chính điện tử, giảm thiểu thủ tục, hậu kiểm...)
- Thể chế dân chủ..
- Kinh tế thị trường (Hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường, bỏ đuôi "định hướng xã hội chủ nghĩa"; cạnh tranh bình đẳng...)
- Nhà nước pháp quyền (tam quyền phân lập, Không ai đứng trên và đứng ngoài pháp luật, có cơ chế giám sát quyền lực, thưởng phạt nghiêm minh..)

Phát triển dưới đe dọa?

Một cá nhân thì làm được gì?

- Tự thân khai sáng, tự cứu mình trước khi trời cứu
- Đẩy mạnh khởi nghiệp, sáng tạo, đổi mới, làm việc chăm chỉ,,,,để phát triển
- Thực hành và bồi đắp 7 trụ cột ....trong phạm vi của mình.

LS Trần Vũ Hải hỏi: Các đề xuát của TS rất hay, nhưng nếu ai đó mà thực hiện một trong những đề xuất này thì bị bắt giữ. Vậy TS nghĩ gì?

TS. Giáp văn Dương: Thưa anh, như vậy thì chứng tỏ người ta chưa muốn "thoát Trung".

TS. Phạm Gia Minh trình bày về Thoát Á, Thoát Trung.
Xem bài tại đây: Một số ý kiến đóng góp vào cuộctọa đàm với chủ đề THOÁT TRUNG

GS. TS Trần Ngọc Vương trình bày ý kiến:

Trả lời câu hỏi “Thoát Trung là thoát những gì”. Tôi trả lời thẳng:

1-Lệ thuộc và ràng buộc vào TQ không phải là định mệnh lịch sử của Dân tộc VN. Tâm lý nô lệ TQ vẫn rất đậm trong tất cả các tầng lớp.

Nhật bản, Hàn quốc cũng trong vùng văn hóa Hán nhưng đã thoát ra một cách ngoạn mục cho nên người Việt làm được.

2-Thoát Trung là thoát cái gì.

Trung Quốc có vô vàn cái hay cái đẹp, chúng ta không thoát, chúng ta phải đọc, thưởng lãm, nhâm nhi nó.

Thoát thứ 1: THOÁT KHỎI DÃ TÂM CỦA NHÀ CẦM QUYỀN TRUNG QUỐC TỒN TẠI HƠN 2000 năm chưa bao giờ giới cầm quyền TQ muốn có bên mình một VN mạnh.

Khẳng định THOÁT KHỎI DÃ TÂM CỦA NGƯỜI CẦM QUYỀN TQ.

Thoát thứ 2: Chúng ta hãy thoát khỏi cái tâm lý bị bóng đè của chính người Việt.

Ngay từ thời Sĩ Nhiếp sang đây, tuyên truyền trong tầng lớp người Hán di cư sau đó là người Việt quý tộc sau là những tầng lớp khác tâm lý “Nam nhân bắc hướng”. Mong ngóng, sung thượng, thờ phụng, kính ngưỡng đối với những giá trị Trung hoa.

Người phương nam nhưng cứ mong ngóng về TQ, và cái giá trị của người phương nam ở mãi tận bên TQ.

Chúng ta phải tự mình soi cho kỹ và tiêu diệt cái thằng Việt gian trong mình, nghĩa là không trung thành với quốc gia, với cộng đồng, mà luôn mong ngóng đi ra ngoài.

Chỉ có nước lớn mới bắt nạt nước nhỏ, chỉ có bọn TQ mới cậy quyền thế bắt nạt nước nhỏ.

Căn tính nô lệ hóa, cái kỳ vĩ Trung hoa ở trong mỗi chúng ta mà chúng ta luôn hướng về nó như hướng về một bản giá trị vĩnh hằng.

Thoát thứ 3: Thoát khỏi toàn bộ những mặt trái của thiết chế chính trị văn hóa mà người Việt đã du nhập vào ý thức hay vô thức. Đã đến lúc phải tự kiểm điểm xem tốt, xấu, sâu và rộng đến đâu.

Vừa muốn khác nhưng vừa muốn vô tốn (không kém) và bất dị (không khác).

Minh Mạng đi lạc dòng. Người ta hướng mãnh liệt sang Phương tây nhưng ông hướng về đời thái tổ trung quốc, Hướng tới với mục đích rằng MÌNH TÀU HƠN CẢ NHÀ THANH.

Tái hiện mô thức văn hóa TQ thời cổ. Một ngày nào đó ta nói cho các người biết người hán sẽ khăn gói sang đây để học lại văn hóa của mình.

Hiện tượng tán phát và phát tán kết tủa văn hóa = hóa thạch ngoại biên. Một hiện tượng văn hóa sinh ra ở một vùng rồi di chuyển sang vùng khác đạt tới giá trị đỉnh cao của hiện tượng văn hóa đó.

Thoát thứ 4: thoát những cái biểu hiện căn tính trong bản thân con người (não trạng) đã trở thành quán tính của người việt do toàn bộ tiếp thu thể chế văn hóa tinh thần.

Quy chế: là một nước bán đảo 3310 cây số bờ biển, 3440 km bờ biển LHQ, top 11 quốc gia có tỷ lệ bờ biển trên tỷ lệ diện tích => là quốc gia biển.

Châu âu, quốc gia biển phát triển kinh tế biển => thành đế quốc. nghĩa nào đó CHỦ NGHĨA TƯ BẢN RA ĐỜI TỪ BIỂN.

TQ 18000 km bờ biển không lọt top theo chỉ tiêu của thế giới.

Pháp gia và nho gia = đều là hệ tư tưởng lục địa. úp mặt vào đất chỉ biết có đất thôi.
TS. Đinh Hoàng Thắng:
Xem bài tại đây: Để “thoát Trung”có thể thành hiện thực
Nhưng TS Thắng không nói lại bài viết đó.

TS. Nguyễn Vy Khải:
Chúng ta muốn thoát Trung QUốc, thì trước hết phải hiểu Trung QUốc, là Chủ nghĩa Đại Hán hiện đại.

1 bạn trẻ: Nếu dân muốn thoát Trung, mà lãnh đạo không muốn thì sao?

....Phần thảo luận và ý kiến phát biểu của khách tham dự, sẽ cập nhật sau....

Một số hình ảnh của buổi tọa đàm:

GS. Ngô Đức Thọ và Thạc sĩ Đào Tiến Thi và nhiều người có mặt đúng 14h00
nhưng đã hết chỗ, phải đứng ngoài hội trường và rồi kéo nhau đi cafe










TS. Giáp Văn Dương

















TS. Phạm Gia Minh



GS. TS Trần Ngọc Vương





Về hội thảo làm gì để thoát Trung

đang diễn ra tại 53 Nguyễn Du, Hà Nội



Bà Đầm xòe - Hai khẩu hiệu này trương lên giống như một như lời đe dọa thoát Trung. Muốn thoát Trung mà “mồm miệng” lại đặt trong cái rọ Cộng sản quang vinh, muôn năm, búa liềm bất diệt và lại có bác Hồ ngồi đó canh chừng thì đến mùa quýt mới thoát Trung được...

Đọc thông báo trên blog xuandienhannom, đúng 14 h 2 phút Bà Đầm xòe có mặt tại số nhà 53, Nguyễn Du, Hà Nội. Trong khi leo cầu thang để lên tầng 4 (không phải tầng 3 như thông báo) gặp nhiều người từ tầng trên đi xuống, mình có hỏi bâng quơ “sao lại xuống thế này?”, trả lời “hết chỗ”.

Mình lên tầng 4 thấy người đứng kín cả hai cửa phòng ra vào hội trường, mồ hôi nhễ nhại. Cố chen vào thì thấy trên chủ tịch đoàn có ba người, một người trẻ tuổi đầu húi cua đang nói, nhưng mình chẳng nghe được lời gì, phía dưới chật kín người ngồi (cỡ 200 người trong một hội trường rộng khoảng 150 m2). Mừng là dân mình nhiều người quan tâm đến “sự nghiệp” thóat Tầu Cộng của dân tộc.

Đưa máy anh ra chụp bỗng thấy phía trên là câu khẩu hiệu Đảng Cộng sản Việt Nam quang vinh muôn năm, bên trái là hai lá cờ búa liêm và ngôi sao năm cánh, phía dưới là tượng bác Hồ, phía chính giữa là màn hình hiện lên hai “khẩu hiệu:

Mình chợt lóe lên suy nghĩ:

Hai khẩu hiệu này trương lên giống như một như lời đe dọa thoát Trung;

Muốn thoát Trung mà “mồm miệng” lại đặt trong cái rọ Cộng sản quang vinh, muôn năm, búa liềm bất diệt và lại có bác Hồ ngồi đó canh chừng thì đến mùa quýt mới thoát Trung được.

Thế là chán. Mình theo bước những người đang xuống cầu thang đi về.


BĐX




Luồn trôn thoát hán(g)

hay muốn chống Tàu cộng phải dẹp Việt cộng?


Chống độc tài là khó. Vừa chống độc tài vừa cứu nước càng khó hơn. Nhưng sẽ là trăm ngàn lần khó hơn nữa nếu cứu nước bằng sự lãnh đạo bởi một tập đoàn vừa độc tài vừa nô lệ ngoại bang. Con đường mong mỏi đảng độc tài và nô lệ này "thoát trung" là con đường dễ nhất. Dễ nhất vì nó là con đường mang tính đầu hàng. Không phải làm gì hết ngoài việc kêu gọi, vận động và mong chờ "thiện chí" của những kẻ đặt quyền lợi của cá nhân lên trên hết, sẵn sàng bán rẻ tổ quốc trong suốt nhiều thập nên qua trở thành người yêu nước, yêu tự do và tôn trọng nhân quyền, dân chủ, đa nguyên...

*

Dân đen: Làm sao để thoát Tàu cộng?

Trí thức: Trước hết phải thoát được tình trạng nô lệ, gắn chặt vào hàng hóa có xuất xứ từ Trung Quốc.

Dân đen: Dạ, bác có đi chợ bao giờ chưa? Không mua hàng Tàu cộng thì còn gì để mua?

Trí thức: Chính xác! Hàng hóa Trung Quốc thống lĩnh thị trường nước ta. Riêng về công trình thì 90% các dự án tổng thầu tại VN đã nằm trong tay các công ty Trung Quốc. Đặc biệt các dự án nhiệt điện.

Dân đen: Sao kỳ dzậy ta, sao cái gì cũng là Tàu cộng hết trơn!? À biết rồi. Nhờ ơn bác và đảng! Nhưng vậy thì làm sao để thoát?

Trí thức: Phải phát triển, chạm ngưỡng các nước phát triển, khi mức thu nhập bình quân đầu người 10.000 USD / năm. Cả nước là 10 ngàn tỷ USD.

Dân đen: Trên cả tuyệt vời! Từ 1.000 đô 1 năm đến 10.000 đô 1 năm... Quá sướng! Nhưng trong lúc toàn dân phấn đấu làm giàu để đụng đầu ngưỡng cửa mười ngàn thì nhà cháu vẫn mua xì dầu tàu, áo tàu, xe gắn máy tàu, máy quạt tàu, nhà có điện để quạt chạy o o cũng nhờ xăng dầu tàu? Và giàn khoan HD981 thì... hãy đợi đấy!!! chờ khi chúng ông giàu có chúng mày biết tay!?

Rồi ngoài việc làm giàu đụng ngưỡng cửa, còn gì khác?

Trí thức: Còn. Con người phải được tự do.

Dân đen: Tốt quá! Vậy nhà cháu vừa làm giàu vừa xuống đường bày tỏ lòng yêu nước. Các bác trí thức nói đó là quyền gì nhỉ? Quyền thứ nhất là mưu cầu hạnh phúc cá nhân và quyền thứ hai là quyền tự do ngôn luận. Bày tỏ suy nghĩ của mình trước hành động của Tàu cộng cũng là một quyền.

Mà bác này... làm vậy có bị bắt không bác?

Trí thức: Nếu vậy thì "người ta" chưa muốn thoát Trung.

Dân đen: Nếu người ta chưa muốn thoát Tàu cộng thì làm sao nhân dân nhà cháu thoát được.

Trí thức: Thì tự thân khai sáng, tự cứu mình trước khi trời cứu!

Dân đen: Vậy để tự cứu mình nhà cháu phải thoát "người ta" trước?

Trí thức: Chúng ta hãy thoát khỏi cái tâm lý bị bóng đè của chính người Việt.

Dân đen: Bóng đè này là bóng Tàu đè Việt hay bóng Việt đè Nam? Nhà cháu phải thoát cái bóng đè nào trước?

Trí thức: Ngay từ thời Sĩ Nhiếp sang đây, tuyên truyền trong tầng lớp người Hán di cư sau đó là người Việt quý tộc sau là những tầng lớp khác tâm lý “Nam nhân bắc hướng”. Mong ngóng, sung thượng, thờ phụng, kính ngưỡng đối với những giá trị Trung hoa. Người phương nam nhưng cứ mong ngóng về TQ, và cái giá trị của người phương nam ở mãi tận bên TQ. Căn tính nô lệ hóa, cái kỳ vĩ Trung hoa ở trong mỗi chúng ta mà chúng ta luôn hướng về nó như hướng về một bản giá trị vĩnh hằng. Chúng ta phải tự mình soi cho kỹ và tiêu diệt cái thằng Việt gian trong mình, nghĩa là không trung thành với quốc gia, với cộng đồng, mà luôn mong ngóng đi ra ngoài.

Dân đen: Nhờ có bác trí thức bây giờ nhà cháu mới biết "Nam nhân bắc hướng" là thói tật của tổ tiên mấy chục đời nhà cháu chứ không phải mới đây - chỉ có đảng và nhà nước ta là "Nam nhân bắc hướng". Và cái bóng đè là cái bóng nghìn năm nó đè chứ không phải mới chỉ mới mấy chục năm nay ai đó đem cái bóng sang sông hở bác? Và thế thì trong người nhà cháu cũng có máu Việt gian. Vậy mà nhà cháu cứ nghe nói chỉ có một đám Việt gian nào đó ở Ba Đình! Từ giờ trở đi nhà cháu phải kiên trì phấn đấu tiêu diệt lại thằng Việt gian trong cháu (nếu các bác trí thức quen kiểu nói ít hiểu nhiều, nói trắng hiểu đen, đang ám chỉ ai khác chứ không phải đám dân nhà cháu).

(Mà bác này, bác muốn thoát ra khỏi cái bóng đè Tàu cộng mà sao một điều bác Trung Quốc, hai điều bác Trung Quốc tức là bác dùng cái tên để ca tụng họ là cái rốn của vũ trụ. Mà thôi, thói quen lâu đời khó bỏ!) Bác tiếp đi, còn gì để thoát nữa không bác?

Trí thức: Còn. Phải thoát khỏi toàn bộ những mặt trái của thiết chế chính trị văn hóa mà người Việt đã du nhập vào ý thức hay vô thức. Đã đến lúc phải tự kiểm điểm xem tốt, xấu, sâu và rộng đến đâu.

Dân đen: Ủa!? nhà cháu có được cái hân hạnh du nhập thiết chế chính trị văn hóa hồi nào đâu cà. Người Việt bác nói đây là cả mấy chục triệu người!? Bây giờ nhờ bác mới biết lỗi này do cả nước xuống hố chứ nào phải chỉ mình đảng ta ép cả nước chui đầu xuống cống!?

Trí thức: Cho nên dân ta phải giáo dục khai phóng bao gồm phát triển kỹ năng, năng lực giải quyết vấn đề thay vì ghi nhớ; phát triển khoa học - công nghệ, thực học, thực nghiệp.

Dân đen: Nhưng nền giáo dục là do đảng và nhà nước... làm chủ từ khuya rồi bác!?

Trí thức: Cho nên phải phát triển xã hội dân sự bao gồm tạo sự năng động, sáng tạo cho xã hội; giảm tải cho nhà nước; giải tỏa căng thẳng, ẩn ức đám đông...)

Dân đen: Vậy thì nhà đảng và nhà nước đụng đâu đánh dân đó, bắt đó, ở tù đó thì sao dân mình giải tỏa căng thẳng hở bác? Hay là cúi đầu vâng lệnh, đảng muốn sao nghe vậy cho nó lành!?

Trí thức: Cho nên phải có nền hành chính phục vụ bao gồm giảm thiểu chồng lấn giữa hành chính và chính trị; coi hành chính như một dịch vụ công, phục vụ phát triển chứ không kiểm soát phát triển; thúc đẩy hành chính điện tử, giảm thiểu thủ tục, hậu kiểm...

Dân đen: À, cái này bác mong đợi ở đảng và nhà nước, nhà cháu không liên quan nhé. Làm hay không là do thiện chí của đảng biết nghe lời các bác. Nhà cháu chỉ băn khoăn là tại sao khi các quan chức nhà nước làm ăn không được thì dân đen chúng cháu chỉ việc tống cổ chúng đi chỗ khác và bầu người khác, giống như các nước văn minh, tiến bộ, mà cứ phải sống nhờ vào niềm hy vọng, nỗi trông chờ vào sự biết điều của các quan chức đảng ta!?

Trí thức: Cho nên phải có dân chủ, nhà nước pháp quyền, tam quyền phân lập.

Dân đen: Trời! giờ bác mới nói! Có vậy mà bác cứ lòng vòng nãy giờ như vũ điệu của loài công trong sàn nhảy vòng tròn xã hội chủ nghĩa! Cứ đơn giản như đang giỡn đi bác: Thoát hán thì phải thoát cộng. Nếu không thì chỉ là lòn trôn thoát hán(g) thôi. Vậy đi nghe!

*

Sự lệ thuộc đến mức nô lệ Tàu cộng về chính trị là do Hồ Chí Minh lẫn nhiều triều đại cộng sản đem đến. Không phải do ông Sĩ Nhiếp hay tầng lớp "Nam nhân bắc hướng" nào cả. Nó là một tiến trình nô lệ được xây dựng bằng đầu người bị cào bằng bởi Cải cách ruộng đất theo đúng chính sách và chỉ đạo của cố vấn Tàu, bằng sinh mạng của người dân Việt cả hai miền cho sứ mạng "ta đánh là đánh cho Trung Quốc, cho Liên Xô", và bằng hơn ba mươi năm cai trị toàn cõi Việt Nam thống nhất bởi những đảng viên cộng sản luôn luôn đặt quyền lợi cá nhân và đảng lên trên tổ quốc.

Sự lệ thuộc đến mức nô lệ Tàu cộng về kinh tế là do tập đoàn cộng sản biến thành tư bản đỏ Việt cấu kết với tư bản đỏ Tàu để làm giàu và củng cố quyền lực chính trị. Người dân Việt sẽ không bao giờ chạm ngưỡng cửa 10.000USD trong một nền kinh tế 90% là gói thầu Tàu cộng, bằng một đội ngũ lãnh đạo kinh tế hồng hơn chuyên, bằng một lực lượng con người được đào tạo bởi nền giáo dục khô cứng, lạc hậu, và với một chính sách phát triển vay mượn cũng như bán tống bán tháo tài nguyên để tạo dựng phồn vinh.

Nền giáo dục Việt Nam sẽ không bao giờ khai phóng được 90 triệu người dân khi toàn bộ những thành phần cán bộ giáo dục đều là đảng viên, phục vụ cho những giáo điều mà nhân loại đã quăng vào sọt rác, lãnh đạo đảng và quan chức là "tấm gương" tồi tệ nhất của nạn bằng thật kiến thức giả. Dân tộc Việt Nam sẽ không thể tự khai phóng chính mình dưới ách kiểm duyệt thông tin, định hướng một chiều của đảng và trí thức ăn nói phải lựa lời, phải xào nấu sự thật và giả dối.

Độc lập và toàn vẹn lãnh thổ sẽ không bao giờ có khi đất nước bị lãnh đạo bởi một tập đoàn từng ký công hàm, thỏa thuận dâng đất, đảo, biển, thác, ải... cho tàu, bí mật ký kết nhiều văn kiện mà người dân đến giờ cũng không được biết, bắt giam bỏ tù người yêu nước và đặt quan hệ "hữu hảo" giữa 2 đảng cộng sản lên trên hết - ngay vào những lúc Bắc Kinh xâm lược Việt Nam.

Đảng là thủ phạm ngăn cấm, bóp chết mọi sinh hoạt xã hội dân sự độc lập và là nguyên nhân gây ra những căng thẳng giữa người dân và chính quyền. Đảng là thủ phạm của những đàn áp tôn giáo, cưỡng chế dân oan, bỏ tù bloggers, bắt giam những người bất đồng chính kiến.

Đảng nắm hết quyền lãnh đạo, ăn trùm lên toàn bộ hệ thống tam quyền không phân lập để thao túng trong mọi chính sách quốc gia dẫn đến sự lệ thuộc Tàu cộng toàn diện từ chính trị, kinh tế đến quân sự, ngoại giao...

Chống độc tài là khó. Vừa chống độc tài vừa cứu nước càng khó hơn. Nhưng sẽ là trăm ngàn lần khó hơn nữa nếu cứu nước bằng sự lãnh đạo bởi một tập đoàn vừa độc tài vừa nô lệ ngoại bang. Con đường mong mỏi đảng độc tài và nô lệ này "thoát trung" là con đường dễ nhất. Dễ nhất vì nó là con đường mang tính đầu hàng. Không phải làm gì hết ngoài việc kêu gọi, vận động và mong chờ "thiện chí" của những kẻ đặt quyền lợi của cá nhân lên trên hết, sẵn sàng bán rẻ tổ quốc trong suốt nhiều thập nên qua trở thành người yêu nước, yêu tự do và tôn trọng nhân quyền, dân chủ, đa nguyên.

Muốn chống Tàu cộng xâm lược phải đánh đổ Việt cộng độc tài và bán nước.


Vũ Đông Hà 
 
http://kekhopk.com/forums/index.php?showtopic=58520
 

vendredi 6 juin 2014

Cuộc họp của các tổ chức Xã Hội Dân Sự tại Việt Nam diễn ra ngày 5/6/2014

Dân Luận tường thuật
Dân Luận: Một cuộc họp của các tổ chức Xã Hội Dân Sự và tôn giáo vừa diễn ra tại chùa Liên Trì sáng ngày 5/6/2014. Trong cuộc họp có sự hiện diện 16 tổ chức Xã Hội Dân Sự. Có thể nói, đây là bước khởi đầu mới cho phong trào đấu tranh dân chủ tại Việt Nam.
Với những mối lo ngại về hiện tình của đất nước đang diễn ra trong thời gian vừa qua, ngày hôm nay lần đầu tiên các tổ chức XHDS có thể ngồi lại với nhau đánh dấu một bước tiến dài cho phong trào đấu tranh dân chủ Việt Nam. Các tổ chức XHDS và tôn giáo có mặt trong buổi họp bao gồm:
1. Diễn Đàn Xã Hội Dân Sự
2. Hội Tù Nhân Lương Tâm
3. Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất
4. Cao Đài
5. Phật Giáo Hòa Hảo
6. Tin Lành
7. Bạch Đằng Giang Foundation
8. Hội Phụ Nữ Nhân Quyền
9. Hội Anh Em Dân Chủ
10. Mạng Lưới Blogger Việt Nam
11. Con Đường Việt Nam
12. Hội Bầu Bí Tương Thân
13. Truyền Thông Dòng Chúa Cứu Thế
14. Liên Đới Dân Oan
15. Hiệp Hội Dân Oan
16. Hội Ái Hữu Tù Nhân Chính Trị & Tôn Giáo

Bs Nguyễn Đan Quế mở đầu cuộc họp
Mở đầu cuộc họp bác sĩ Nguyễn Đan Quế phát biểu: "Trải qua những khó khăn trở ngại đến hôm nay chúng ta mới có thể ngồi lại đây với nhau như thế này, đối với 1 xã hội dân sự thì chính sự khác nhau về tư cách, khác nhau về cách làm đã tạo nên sự đa dạng phong phú của phong trào đấu tranh dân chủ hiện nay. Ngày hôm nay chúng ta ngồi tại đây, không phân biệt tuổi tác, chức sắc, tôn giáo, học hàm học vị xã hội cùng nhau ngồi trao đổi ý kiến với tinh thần cởi mở và dân chủ, cùng nhau ngồi hòa hợp lại để chuẩn bị cho sự thay đổi, chuyển đổi hiển nhiên của xã hội. Nó tùy thuộc vào sức mạnh quần chúng, sức mạnh xã hội dân sự phải đủ mạnh, và cái sự thay đổi đó phải đi ngay vào con đường tự do dân chủ mà dân tộc ta mong muốn, không phụ thuộc vào ngoại bang, không rối loạn không đổ máu."

Đại diện Cao Đài phát biểu
Nội dung của cuộc họp xoay quanh việc khẳng định các quyền tự do hội họp và lập hội, trao đổi phát biểu về công đoàn độc lập trong diễn biến công nhân bạo loạn vừa qua. Theo phát biểu của nhà báo Phạm Chí Dũng thì đây là lần đầu tiên tại VN, từ năm 1975 cho đến nay các hội đoàn xã hội độc lập mới có thể ngồi lại với nhau, đây là một sự kiện thống nhất tương đối trong xã hội dân sự Việt Nam. So với cách đây 1 năm thì sẽ không hề có sự kiện này xảy ra, vào tháng 6 năm 2013 là khởi đầu cho chiến dịch bắt bớ 48 blogger trong năm 2012. Như vậy rõ ràng tình hình trong 2 năm vừa rồi đã có sự biến chuyển khá nhanh. Hầu như những người đại diện cho các tổ chức XHDS đã không bị chặn tại nhà, an ninh cũng không chặn ngoài kia mà họ chỉ nhìn theo dõi từ xa. Điều đó cho thấy rằng đây là một xu thế thay đổi tất yếu, cuộc họp mặt này tiếp nối cuộc gặp mặt các bạn blogger với phái đoàn thường trực Châu Âu của Liên Hiệp Quốc vào ngày 20 tháng 5 vừa qua. Và đó là một cuộc gặp đầu tiên của cơ quan Liên minh Châu Âu ngay thủ đô Hà Nội với các hội đoàn dân sự độc lập. Trước đây, chưa từng có tiền lệ này và đây là điều đáng ngạc nhiên. Việc thứ hai thúc đẩy cuộc họp mặt này chính là việc Trung Quốc kéo giàn khoan HD981 vào thềm lục địa thuộc chủ quyền Việt Nam. Từ xưa đến nay dù xã hội có thối nát rệu rã như thế nào nhưng cứ mỗi khi đất nước lâm nguy thì lòng người lại hội tụ, cứ mỗi đất nước lâm nguy thì lại có một hội nghị Diên Hồng, nếu không phải Diên Hồng do nhà nước tổ chức thì cũng có Diên Hồng trong lòng dân và từ người dân mà ra.
Anh Phạm Chí Dũng cho rằng, cuộc họp này là một hội nghị Diên Hồng nhỏ, cùng nhau ngồi lại tìm cách phát triển đất nước, làm sao để khắc phục những khó khăn của đất nước hiện nay. Một trong những khó khăn đó chính là họa xâm lăng của Trung Quốc. Trong bối cảnh tàu hải giám Trung Quốc đang liên tục vây hãm tàu hải giám Việt Nam, thì Việt Nam cần phải có mối quan hệ đối tác chiến lược với phương tây đặc biệt là Hoa Kỳ, liên quan đến vấn đề hiệp định TPP và bán vũ khí sát thương cho Việt Nam. Nhà nước Việt Nam phải nhận ra đây là một cơ hội. Trong những diễn biến nhanh chóng hiện nay anh Phạm chí Dũng cho rằng, có thể đã có sự thỏa thuận ngầm giữa Hoa Kỳ và nhà nước Việt Nam khiến một số quan chức Việt Nam đột ngột thay đổi thái độ quay sang ủng hộ những điều luật mà trước đây nhà cầm quyền ngăn cấm như việc hội họp, lập hội, biểu tình và có thể sẽ là thành lập công đoàn độc lập. Đã đến lúc các hội nhóm dân sự thống nhất lại và tận dụng cơ hội trong thời gian sắp tới, làm sao có thể phát triển về mặt số lượng, nâng cao chất lượng trong sinh hoạt XHDS, tác động nhằm thay đổi thể chế chính sách có tiêu cực trong đời sống nhân dân. Đặc biệt là cần phải hình thành công đoàn độc lập.

Anh Phạm Chí Dũng phát biểu trong cuộc họp
Nói về việc hình thành công đoàn độc lập, thầy Thích Thiện Minh phát biểu ý kiến: "Công đoàn hiện tại của nhà nước Việt Nam là một công đoàn phục vụ cho quyền lợi của đảng, cho nên các công đoàn hiện tại trong các công ty chỉ nhận lương của ban giám đốc, của các công ty đặt trụ sở tại Việt Nam chứ không phải nhận lương từ những người công nhân tự chính mình thành lập công đoàn để bảo vệ cho mình. Chính vì đó, mà công nhân đứng lên đình công, biểu tình không được hướng dẫn dẫn dắt sẽ trở thành làm những việc sai trái thậm chí vi phạm pháp luật. Chính vì lẽ đó mà 3 bạn trẻ Đoàn Huy Chương, Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng là những người tự nguyện thành lập công đoàn để hướng dẫn, bảo vệ quyền lợi cho các công nhân tuy nhiên những bạn trẻ đó lại bị bóp nghẹt tiếng nói và đang nằm trong lao lý, mà chúng tôi thấy rằng các việc làm của bạn trẻ là đúng đắn phù hợp với xu thế quốc tế, phù hợp với các công ước quốc tế về quyền dân sự và chính trị mà Việt Nam đã kí kết và tham gia..."
Trong buổi họp mặt, các tổ chức xã hội dân sự đã thống nhất với nhau về các quyền tự do hội họp và lập hội, đặc biệt là việc thành lập công đoàn độc lập, yêu cầu nhà nước trả tự do cho 3 nhà hoạt động bảo vệ công nhân là Đoàn Huy Chương, Đỗ Thị Minh Hạnh và Hoàng Quốc Hùng, thảo luận phương hướng đấu tranh dân chủ và việc làm truyền thông xã hội sao cho hiệu quả. Kết thúc cuộc họp các nhóm xã hội dân sự thống nhất với nhau 1 tháng họp một lần để cùng nhau ngồi lại bàn thảo về hiện tình của đất nước cũng như phong trào đấu tranh dân chủ hiện nay.
Được biết, một phái đoàn phật giáo Hòa Hảo đã bị an ninh ngăn chặn đến buổi họp mặt ngày hôm nay. Phía Lãnh Sự Quán Đức được mời đến dự buổi họp cũng bị chặn khi xe ngoại giao đi vào chùa Liên Trì. Các chốt cảnh sát giao thông được đặt rải rác khắp con đường đi đến chùa. An ninh mặc thường phục cũng được huy động đến rất đông, họ quay phim chụp hình từng người đến tham gia cuộc họp. Tuy nhiên họ chỉ quan sát từ xa và không có sự ngăn chặn thô bạo nào từ phía nhà cầm quyền.
Một nhà nước pháp quyền cần phải phát triển một nền dân chủ xã hội mà trong đó xã hội dân sự là một xu thế tất yếu không thể thiếu được. Hình thành xã hội dân sự ta có thể hạn chế bớt đi nạn quan liêu, tham nhũng, hối lộ, tham ô quyền thế và cửa quyền. Và chính những đoàn thể xã hội độc lập ra đời sẽ bảo vệ quyền lợi thiết thực của mình. Chẳng hạn như nghiệp đoàn của các luật sư, các tổ chức từ thiện, các tổ chức tôn giáo độc lập, các hội dân oan, đặc biệt là công đoàn độc lập bảo vệ cho công nhân cần phải hình thành. Nó phù hợp cho xu thế tất yếu phát triển của toàn cầu không riêng Việt Nam. Mặc dù trong quốc hội đã bàn thảo về việc hình thành các tổ chức dân sự nhưng vẫn thực hiện nhỏ giọt, chưa giải quyết đáp ứng nhu cầu thiết thực của người dân trong nước, đặc biệt là các đoàn thể xã hội. Cho nên những yêu cầu của 16 tổ chức XHDS là quyền được lập hội, quyền hội họp, quyền biểu tình và quyền thành lập công đoàn độc lập là những yêu cầu hoàn toàn chính đáng. Việc diễn ra cuộc họp này là việc thể hiện những yêu cầu chính đáng ấy, nhằm đưa ra các yêu sách yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam cần phải đáp ứng những nhu cầu xã hội tất yếu này của nhân dân.
Một số hình ảnh trong buổi họp mặt:

Kí giả Trương minh Đức, đại diện cho Hội Anh Em Dân Chủ phát biểu

Cô Trần Thị Hài, đại diện cho Hội Phụ Nữ Nhân Quyền

blogger Nguyễn hoàng Vi, đại diện Mạng Lưới Blogger Việt Nam

Anh Peter Lâm Bùi, đại diện Con Đường Việt Nam

Anh Hoàng Dũng, đại diện Hội Bầu Bí

Dân oan Trần Ngọc Anh, đại diện phong trào Liên Đới Dân Oan


Phạm Bá Hải, đại diện Bạch Đằng Giang Foundation



https://www.danluan.org/tin-tuc/20140606/cuoc-hop-cua-cac-to-chuc-xa-hoi-dan-su-tai-viet-nam-dien-ra-ngay-562014


dimanche 25 mai 2014

Phật tử GHPGVNTN tự thiêu để bảo vệ Đạo pháp, chống Trung Quốc xâm lược











Di ảnh bà Lê Thị Tuyết Mai, nữ phật tử thuộc GHPGVNTN đã tự thiêu trước Dinh Độc Lập (Ảnh gửi bởi Nhà báo Trương Minh Đức)

Danlambao - Nguồn tin từ Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế gửi đến Danlambao cho biết, người phụ nữ tự thiêu trước Dinh Độc Lập vào sáng ngày 23/5/2014 là bà Lê Thị Tuyết Mai - một huynh trưởng Gia đình Phật tử thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (GHPGVNTN).

“Suốt mười ngày qua tôi sống thầm lặng và sôi sục lòng yêu nước, hôm nay tôi quyết chí đốt thân mình hòa ánh đuốc soi đường do những người xâm lược và ngoan cố chiếm đóng lãnh hải chúng tôi... Nguyện hồn thiêng đất nước cho con làm một việc yêu nước không gặp trở ngại, không có gì ngăn cản và đừng tìm cách cứu sống... Xưa kia hai bà Trưng hy sinh Thy Sách để nung nấu ý chí quân sỹ và nhân dân để chiếm đánh thành Ngọc Hồi, hôm nay tôi nguyện làm ngọn đuốc để hậu thuẫn, thêm sức mạnh cho cảnh sát biển cùng ngư dân”- Bà Lê Thị Tuyết Mai



http://danlambaovn.blogspot.fr/2014/05/phat-tu-ghpgvntn-tu-thieu-e-bao-ve-ao.html

vendredi 23 mai 2014

Self-Immolation In Protest For Religious Freedom and Against China’s Aggression

Commentary: The recent escalation between Red China and Red Vietnam has claimed its first victim and first self-immolation in a long time. The oppression on the patriotism and opposition of Vietnamese citizens to China’s aggression seems to be the cause of Ms. Lê Thị Tuyết Mai. She was 67 and belonged to Unified Buddhist Church of Vietnam (Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (GHPGVNTN)), which is not recognized by the State since the fall of Saigon and has constantly been harassed by the regime.
On May 23rd, 2014 , Ms. Lê Thị Tuyết Mai took a taxi to the Independence Palace in Saigon and lit herself on fight with a dying wish for “The Defense of Buddhist Faith and People’s Sovereignty” (Đạo Pháp và Chủ quyền Dân Tộc). She left notes calling for “National Unity to oppose Chinese invasion, guiding light for patriots and Namo Amitabha Buddha” (“Đoàn kết đập tan mưu đồ xâm lược của Trung Quốc”, “Đốt ánh sáng soi đường cho những người yêu nước”, “Nam mô a di đà phật”…)
nannhan1 Self Immolation In Protest For Religious Freedom and Against Chinas Aggression
TuThieu Self Immolation In Protest For Religious Freedom and Against Chinas Aggression

10306307 790604174290945 877914577627029361 n Self Immolation In Protest For Religious Freedom and Against Chinas Aggression
10299081 790604190957610 4101384015509628638 n Self Immolation In Protest For Religious Freedom and Against Chinas Aggression
983661 790604204290942 9148366798509321746 n Self Immolation In Protest For Religious Freedom and Against Chinas Aggression
10373783 790604947624201 1278740296330654465 n Self Immolation In Protest For Religious Freedom and Against Chinas Aggression
It is sad that someone had to take an extreme and violent action to voice her patriotism and religious freedom. May her soul, Ms. Lê Thị Tuyết Mai, baptized name Đồng Xuân, find peace and Buddha’s Light Path!
Her self-immolation accuses the oppressive nature of communist regime leading to societal despair and symbolizes the eternal flame of heroic Vietnam’s mothers and women, who are willing to die and fight for the country (Giặc đến nhà, đàn bà cũng đánh).

http://eyedrd.org/2014/05/self-immolation-protest-religious-freedom-chinas-aggression.html

Nhà cầm quyền rơi vào sai lầm cực kì nguy hiểm


Âu Dương Thệ
VRNs (21.05.2014) – Sài Gòn –
140520014 
Sự phá sản trong chính sách Trung quốc chứng minh sự sai lầm cực kì nguy hiểm của nhóm cầm đầu chế độ toàn trị.
- Đòi quyền tuyệt đối thì phải nhận trách nhiệm tuyệt đối!
- Trung ương đảng chỉ được nghe nhưng không được thảo luận!
- Các hành động xâm lấn biến biển Đông thành cái ao của Trung quốc!
Những nguyên do nào dẫn tới phá sản trong chính sách Trung quốc ?
Việc Tập Cận Bình để gần 100 tầu chiến, phi cơ, tầu hải giám… hộ tống giàn khoan dầu khủng HD 981 vào sâu trong thềm lục địa VN và lại từ chối yêu cầu của Nguyễn Phú Trọng sang Bắc kinh đàm phán, đây là đỉnh cao chứng tỏ sự phá sản toàn bộ chính sách Trung quốc của nhóm cầm đầu CSVN. Rõ ràng đây là hậu quả của chính sách trao trứng cho ác, xây nhà trên cát của những người cầm đầu chế độ độc tài toàn trị !
Ban chấp hành Trung ương ĐCSVN vừa mở Hội nghị Trung ương 9 (HNTU) kéo dài cả một tuần từ 8 tới 14.5.2014. Theo Điều lệ Đảng, đây là cơ quan cao nhất thảo luận và quyết định các chính sách hệ trọng. ĐCSVN là đảng cầm quyền độc quyền nên mọi quyết định và hành động của chính quyền đảng này sẽ gây tác động trực tiếp tới quyền lợi của nhân dân và tương lai của đất nước. Cương lĩnh chính trị 2011 và Hiến pháp 2013 cũng tiếp tục giành độc tôn cho ĐCSVN và đảng này tự phong là lực lượng tiên phong, lực lượng chính trị duy nhất và chính đáng lãnh đạo toàn bộ đất nước.
Quyền cao thì trách nhiệm phải lớn. Đã đòi quyền tuyệt đối cho mình thì chính mình cũng phải nhận trách nhiệm tuyệt đối những việc mình làm và những hậu quả của nó! Đây là thước đo lương tâm, trí tuệ và thái độ của những người cầm đầu chế độ toàn trị đối với nhân dân VN và dư luận quốc tế!
Trong khi TBT Nguyễn Phú Trọng kiêm Bí thư Quân ủy Trung ương, tức Tổng tư lệnh các lực lượng quân sự đọc diễn văn khai mạc tại HNTU 9 thì đúng một tuần trước đó ngày 1.5 gần 100 tầu hải quận, trực thăng quận sự, hải giám, kiểm ngư của Trung quốc đã hộ tống giàn khoan dầu khổng lồ nhất của Trung quốc vào sâu trong thềm lục địa VN cách đảo Lý Sơn chừng 119 hải lý (221km), thuộc lô 143 trên bản đồ dầu khí của Việt Nam để thăm dò dầu khí theo quyết định của Chủ tịch nước và Tổng bí thư ĐCS Trung quốc Tập Cận Bình. Nhưng trong các cuộc gặp cấp cao trước đây hai bên đều thề thốt không bên nào được phép làm xấu tình hình đi. Từ sau Hội nghị bí mật ở Thành đô (Trung quốc) đầu tháng 9.1990 ĐCSVN đã coi ĐCS Trung quốc là đồng minh tin cậy nhất, và chính ông Trọng đã coi Tập Cận Bình là „Bạn“ chân tình.
Như vậy với việc dựng giàn khoan HD 981 ngay trong thềm lục địa VN đồng thời dùng gần 100 tầu chiến, phi cơ, các tầu hải giám hộ tống HD 981 ngay trên thềm lục địa VN từ 1.5, nhà cầm quyền Bắc kinh đã xâm lấn ngang ngược lãnh thổ, tài nguyên, đồng thời vi phạm nghiêm trọng chủ quyền của VN. Sự kiện này chứng minh hiển nhiên là Tập Cận Bình đã coi thường các thỏa thuận với Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang và Nguyễn Tấn Dũng…
Nhưng từ diễn văn khai mạc và bế mạc của Nguyễn Phú Trọng, tới các thông cáo hoạt động từng ngày của Hội nghị tuyệt nhiên không có một đoạn nào công khai kết án hành động xâm lược trắng trợn và vi phạm nghiêm trọng chủ quyền của VN từ phía Bắc kinh. Như vậy là Nguyễn Phú Trọng, người cầm đầu chế độ toàn trị, đã đặt „tình bạn“ với Tập Cận Bình trên quyền lợi của đất nước, trên danh dự của tổ quốc? Hay sự nhu nhược và tham quyền-tiền của nhóm cầm đầu trong Bộ chính trị đã bắt họ phải câm miệng? Vậy căn cứ ngay trên Điều lệ Đảng, Cương lĩnh Chính trị 2011 và Hiến pháp 2013. ông Trọng và những người có quyền lực nhất trong Bộ chính trị có còn đủ tư cách và uy tín lãnh đạo đất nước nữa không?
Giải pháp cho đặt giàn khoan HD 981 trên thềm lục địa VN đã được Bắc kinh chuẩn bị từ lâu.
Giàn khoan dầu HD 981 là một giàn khoan khổng lồ, có trọng tải 31,000 tấn, dài 114 m, rộng 90 m, cao 137.8 m. Vì thế theo sự tính toán của nhiều chuyên viên quốc tế, muốn di chuyển giàn khoan khổng lồ này một đoạn đường xa cả ngàn cây số thì phải cần nhiều tuần lễ. Nói một cách khác, đưa giàn khoan này vào hoạt động ngay trên thềm lục địa VN đã được giới cầm quyền cao nhất Bắc kinh quyết định xong từ lâu, vấn đề còn lại chỉ là vào thời điểm nào thì Bắc kinh có thể ra tay hành động thuận lợi nhất mà thôi.
Từ đầu năm 2014 Bắc kinh đã chuẩn bị dư luận quốc tế, đồng thời nắn bóp gân và định hướng tư tưởng cùng thái độ của nhóm cầm đầu Hà nội cho kế hoạch này của họ:
- Ngay từ đầu tháng 1 Bắc kinh đã ra lệnh cho tầu bè quốc tế muốn đánh cá và thăm dò tài nguyên trong khu vực „đường lưỡi bò“ ở biển Đông phải xin phép và chịu sự kiểm soát của hải quân Trung quốc. Cùng lúc họ còn bắn tin cho thế giới biết, Phó Chủ nhiệm Uỷ ban Quốc gia về biên giới-lãnh thổ Bộ Ngoại giao Việṭ Nam sang Bắc kinh̃ tiến hành “vòng tham vấn thứ nhất về cùng khai thác trên biển giữa hai nước Trung-Việt”. Qua đó họ muốn để dư luận quốc tế coi như chuyện đã xong trong hai việc:1. Khu vực „đường lưỡi bò“ do Bắc kinh từ định ra và chiếm tới 3 triệu km2 ở biển Đông là thuộc chủ quyền của Trung quốc. 2. Nhà cầm quyền Hà nội đã thỏa thuận các quyết định này của Bắc kinh, nên mới cử phái đoàn sang Bắc kinh thảo luận lần thứ nhất về việc“cùng khai thác trên biển“.
- Giữa tháng 1.2014 trong cuộc điện đàm qua đường giây nóng Tập Cận Bình đã thành công trong việc bắt Nguyễn Phú Trọng phải thực hiện tiêu chí mà cấp cao hai bên đã thỏa thuận từ đầu thập niên 90 là khép lại quá khứ, hướng tới tương lai“. Vì thế đã không để thanh niên và trí thức VN được quyền tổ chức các buổi lễ kỉ niệm 40 năm Bắc kinh xâm chiếm Hoàng sa của VN (19.1.1974-19.1.2014) và 35 năm chiến tranh biến giới phía Bắc. (17.2.1979-17.2.2014)
- Cũng theo chiều hướng đó, cuối năm 2013 Bắc kinh cũng đã thành công trong việc bắt nhóm cầm đầu CSVN cấm báo chí được phổ biến các nhận định hay tuyên bố bất lợi cho Bắc kinh, dù đó là của người cầm đầu chính phủ. Ngày 30.12.13 một số báo lề đảng đã nhắc lại tuyên bố nẩy lửa của Nguyễn Tấn Dũng tại cuộc gặp với Hội nghiên cứu Lịch sử VN là:
Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng cho biết, hiện Bộ Ngoại giao đang lên kế hoạch kỷ niệm 40 năm sự kiện (1974) Trung quốc đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam và 35 năm sự kiện tháng 2 năm 1979 – chiến tranh bảo vệ biên giới phía Bắc.“
Nhưng chỉ ngày hôm sau các bài này đã bị bóc đi, Nguyễn Tấn Dũng nín thinh!
-Trước đó hai tuần tại Hội nghị ngành Ngoại giao lần 28 Nguyễn Phú Trọng đã công khai cho biết, các quyết định về đường lối đối ngoại, quốc phòng, an ninh, chủ quyền và độc lập.. „đều phải tập trung vào một đầu mối dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Bộ Chính trị và Ban Bí thư”. Nói khác, quyết định cuối cùng là TBT Nguyễn Phú Trọng:
Kiên định nguyên tắc Đảng lãnh đạo tuyệt đối và thống nhất quản lý hoạt động đối ngoại. Thống nhất quản lý đối ngoại cả về chính trị, kinh tế, văn hóa, quốc phòng, an ninh… là một yêu cầu vừa lâu dài, cơ bản, vừa có tính thời sự cấp bách. Theo tinh thần đó, mọi quyết định và hoạt động đối ngoại, nhất là những vấn đề liên quan đến sự ổn định và phát triển của đất nước, đến độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, an ninh và danh dự quốc giađều phải tập trung vào một đầu mối dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Bộ Chính trị và Ban Bí thư.”
-Từ tháng 2 cuộc khủng hoảng ở Ukraine trở nên cực kì trầm trọng với việc TT Putin bất chấp Hiệp ước An ninh và Hợp tác Âu châu cũng như Công pháp quốc tế đã sát nhập bán đảo Krim của Ukraine vào Nga. Mĩ và EU phải tập trung toàn bộ để giải quyết cuộc khủng hoảng này ở Âu châu. Bắc kinh đã thấy đây là thời điểm thuận lợi nên đã âm thầm thực hiện kế hoạch di chuyển giàn khoan HD 981 xuống biển Đông và hoàn thành việc này chỉ ít ngày sau chuyến thăm 4 nước Á châu của TT Mĩ Obama vào cuối tháng 4 là Nhật, Nam Hàn, Mã lai Á và Phi luật tân.

HNTƯ9 hoàn toàn im lặng trước cuộc xâm lấn ngang ngược của Bắc kinh.

Trong vai trò của một đảng độc quyền cai trị và tự khoác cho minh độc tôn lãnh đạo đất nước thì đúng ra người đứng đầu đảng là Nguyễn Phú Trọng phải thông báo ngay và đầy đủ về hành động xâm lấn của Bắc kinh từ ngày 1.5 khi giàn khoan khủng HD 981 tiến vào thềm lục địa VN với sự hộ tống và bảo vệ của gần trăm tầu chiến, phi cơ, tầu hải giám… của Trung quốc. Vì đây là trách nhiệm của người cầm đầu chế độ.
Trong các diễn văn khai mạc và bế mạc, ông Trọng đã không thông báo cho nhân dân và cũng không cho thảo luận ở HNTU 9 họp suốt trong một tuần. Mãi hai ngày trước ngày khai mạc HNTU 9, báo chí chế độ toàn trị mới đưa tin Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh đã điện đàm với người đồng nhiệm Trung quốc để kết án hành động xâm lấn này. Ngày 13.5 tờ NewYork Times đã cho biết, Nguyễn Phú Trọng đã tìm cách điện đàm với Tập Cận Bình và đề nghị sẵn sàng sang Bắc kinh để giải quyết cuộc tranh chấp này. Nhưng Tập Cận Bình đã nhất mực từ chối đề nghị của ông Trọng. Tuy nhiên các việc làm này ông Trọng cũng không thông tin trực tiếp cho nhân dân và trong Đảng! Ém nhẹm như vậy có phải sợ mất lòng họ Tập? Hay sợ rằng nhân dân sẽ phê bình sự bất lực và nhu nhược? Trong diễn văn khai mạc ngày 8.5, tuyệt nhiên không thấy Nguyễn Phú Trọng nhắc một lần nào biến cố thời sự cực kì quan trọng và nguy hiểm này. Mãi tới ngày 11.5 ông mới để Nguyễn Tấn Dũng kết án Bắc kinh tại Hội nghị Cấp cao Asean ở thủ đô Miến điện. Nhưng trong Thông cáo chung kết thúc của Hội nghị này đã không kết án Trung quốc mà chỉ khuyên các bên giải quyết êm thắm cuộc tranh chấp. Có phải vì các nước trong Asean không tin cậy lẫn nhau hay chính vì nhiều nước đã thấy rõ thái độ mập mờ với Bắc kinh của ngay người cầm đầu chế độ toàn trị VN trong HNTU 9?
Sau khi hàng ngàn người biểu tinh ngày Chủ nhật 11.5 ở Hà nội, Sài gòn và nhiều thành phố khác kết án sự xâm lấn của Bắc kinh và đòi Bắc kinh phải rút giàn khoan HD 981 ngay ra khỏi thềm lục địa VN, tứ trụ triều đình toàn trị Trọng-Sang-Dũng-Hùng cũng không lên tiếng ủng hộ, trái lại còn cho công an chìm nổi phá rối và mua chuộc, tìm cách biến các cuộc biểu tình này thành ủng hộ đường lối của chế độ! không đả động tới diễn biến nghiêm trộng như thế nào và nước nào là thủ phạm gây ra tình trạng nghiêm trọng hiện nay.Trong diễn văn dài bế mạc HNTU 14.5 Nguyễn Phú Trọng chỉ nhắc vỏn vẹn hai lần tới biển Đông, lần đẩu sơ qua, mãi lần hai mới nói „tình hình Biển Đông hiện đang diễn biến rất phức tạp, nghiêm trọng“…Nhưng tuyệt nhiên ông ta tránh không đả động tới diễn biến nghiêm trộng như thế nào và nước nào là thủ phạm gây ra tình trạng nghiêm trọng hiện nay trên biển Đông. Nghĩa là Nguyễn Phú Trọng vẫn không dám nêu đích danh nhà cầm quyền Bắc kinh ra kết án! Mãi phần cuối của Thông báo HNTU 9 mới nhắc tới điểm này. Nhưng lời lẽ hé lộ ra thật rất lạ lùng:
Ban Chấp hành Trung ương theo dõi sát tình hình, nghe báo cáo của các cơ quan chức năng về việc thực hiện các chủ trương, giải pháp của ta phản đối, đấu tranh đòi phía Trung Quốc phải dừng việc đặt giàn khoan thăm dò dầu khí Hải Dương 981 trong vùng biển nước ta…“
Qua đó cho thấy, dù là cơ quan cao nhất của Đảng giữa hai nhiệm kì, nhưng tại HNTU 9 Ban chấp hành trung ương cũng chỉ được „nghe báo cáo“ của các cơ quan cấp dưới, nhưng tuyệt nhiên không có thảo luận gì!
Trước tình hình nghiêm trọng đất nước đang bị xâm lăng, nhưng HNTU 9 đã không thảo luận mà chỉ tập trung vào việc chuẩn bị tổ chức Đại hội 12 làm thế nào để tiếp tục giữ độc quyền cho ĐCS. Còn về chính sách văn hóa thì HNTU 9 vẫn lập lại những khẩu hiệu rỗng tuyếch và răn đe trừng trị „tự diễn biến, tự chuyển hóa“ trong Đảng và ngăn cấm các hoạt động văn hóa và báo chí lề trái, như việc hủy bỏ luận văn “Vị trí kẻ bên lề: Thực hành thơ của nhóm Mở Miệng từ góc nhìn văn hóa“ của chị Đỗ Thị Thoan và bắt giam nhiều Blogger gần đây đang gây bất bình trong nhiều giới ở trong và ngoài nước và dư luận quốc tế kết án nghiêm khắc!:
Chủ động đấu tranh phòng, chống các biểu hiện suy thoái về tư tưởng, đạo đức, “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá” trên lĩnh vực văn hóa. Quản lý tốt hơn việc sử dụng dịch vụ Internet và thông tin điện tử trên Internet. Ngăn chặn có hiệu quả tình trạng một bộ phận báo chí, xuất bản, văn hóa, văn nghệ hoạt động không đúng tôn chỉ, mục đích, sa đà vào những thông tin, sản phẩm lệch lạc, thị hiếu tầm thường. Tích cực đấu tranh với những biểu hiện lai căng, những sản phẩm độc hại, những hành vi phi văn hóa, phản văn hoá…“
Tóm lại, mặc dù Bắc kinh đã xâm phạm ngang ngược vùng biển VN trước và trong thời gian HNTU 9 họp; tức là lãnh thổ, chủ quyền và độc lập đang bị đe dọa nghiêm trọng, nhưng tuyệt nhiên Ban chấp hành Trung ương tại HNTU 9 đã không được phép bàn tới vấn đề nóng bỏng và cực kì hệ trọng tới tương lai đất nước. Sự kiện này lại chứng minh một lần nữa rất rõ ràng là vì quyền-tiền nên cả phe bảo thủ lẫn các nhóm lợi ích từ Bộ chính trị tới Trung ương đảng đã thỏa hiệp ngầm với nhau và không dám đưa việc xâm lấn của Bắc kinh ra thảo luận công khai trong HNTU 9. Vì họ lo sợ rằng đưa vấn đề này ra thảo luận trong HNTU 9 thì chẳng khác gì cởi áo cho người xem lưng và số phận của chế độ và cả chính họ không biết sẽ đi về đâu! Vì hầu hết 16 ủy viên Bộ chính trị đều đã từng phất cao ngọn cờ „16 chữ vàng“ và „4 tốt“ của Bắc kinh, nếu nay đem chính sách với Bắc kinh ra thảo luận sẽ khơi sâu thêm sự phân hóa và kình chống giữa các phe và làm trò cười trước nhân dân VN và dư luận quốc tế!

Các hành động xâm lấn từng bước của Bắc kinh biến biển Đông thành cái hồ của Trung quốc :

Giàn khoan HD 981 đang đứng sừng sững ngang ngược trong hải phận VN chỉ là một chuỗi các chuẩn bị và hành động xâm lấn có tính toán từ lâu của Bắc kinh. Bất chấp thỏa thuận giữa cấp cao của hai bên là không được làm căng thẳng tình hình biển Đông, nhưng trong nhiềm năm qua nhằm thực hiện mục tiêu biến biển Đông thành cái ao của Trung quốc và từ đó thực hiện “Giấc mơ vĩ đại của Trung quốc” mà chính Tập Cận Bình đã tuyên bố toạc ra sau khi làm Tổng bí thư ĐCSTrung quốc và Chủ tịch Trung quốc.
Chỉ liệt kê một số hành động xâm lấn có tính toán của Bắc kinh trong vài năm trở lại đây:
- Như cho các tầu hải quân Trung quốc ba lần xâm phạm hải phận VN và phá các hoạt động kinh tế VN trong năm 2011.
- Lập căn cứ quân sự và cho các đơn vị quân đội Trung quốc đóng thường trú ở Hoàng sa.
-Tháng 7. 2012 cho lập thành phố Tam sa trong đó có quần đảo Hoàng sa, nơi đang có tranh chấp với VN, thành cơ sở hành chánh mới của Trung quốc, nghĩa là mặc nhiên coi Hoàng sa là lãnh thổ của Trung quốc.
- Các chiến hạm Trung quốc thường xuyên tuần tra trên khu vực đang có tranh chấp với VN và nhiều nước Đông nam Á.
- Cho cả ngàn tầu đánh cá Trung quốc ồ ạt xuống biển Đông đánh cá dưới sự hộ tống của hải quân Trung quốc.
- Trong khi đó nhiều tầu đánh cá và ngư dân VN đã bị các tầu hải quân Trung quốc săn đuổi, bắn phá và gây thiệt mạng cũng như thương tích.
-Đầu năm nay còn leo thang thêm với việc ra lệnh tầu ngoại quốc đánh cá và thăm dò trong khu vực „lưỡi bò“ phải xin phép Trung quốc, như nói ở phần đầu.
-Áp lực với giới cầm đầu CSVN cấm các cuộc biểu tình của nhân dân VN chống chính sách bành trướng của Bắc kinh và ngăn cản các lễ kỉ niệm 19.1 và 17.2.; áp lực với nhóm cầm đầu Hà nội cấm báo chí viết bài không có lợi cho Bắc kinh và bắt giam nhiều Blogger từng tố cáo sự xâm lấn của Bắc kinh.
Bắc kinh đã thành công vì nhóm cầm đầu CSVN mang nặng bệnh tâm lí tự ti mặc cảm, thái độ cúi đầu và tư tưởng sai lầm lạc hậu.
Câu hỏi trung tâm ở đây là làm sao Bắc kinh đã có thể tự do hoành hành xâm lấn biển Đông như chỗ không có chủ trong các năm qua? Muốn giải đáp câu hỏi này thì cần biết rõ, những người cầm đầu chế độ toàn trị CSVN đã đối xử như thế nào với giới lãnh đạo Bắc kinh, sáng suốt hay u mê, can đảm hay nhu nhược? Đứng về phía nhân dân hay o bế Bắc kinh? Ở đây chỉ liệt kê một số hoạt động của họ trong vài năm gần đây:
-Năm 2010 khi tình hình biển Đông ngày càng căng thẳng, khi đó với tư cách Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng đã tuyên bố trước UBTVQuốc hội là „Tình hình biển Đông không có gì mới“ và cấm không cho Quốc hội được đưa vấn đề biển Đông ra thảo luận.
- Để vận động cho chuyến thăm ra mắt Bắc kinh vào tháng 10.2011với tư cách tân TBT, mùa hè 2011 Nguyễn Phú Trọng đã phái hai Thứ trưởng Quốc phòng sang uốn lưỡi lấy lòng phương Bắc. Trong khi Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh, Thứ trưởng quốc phòng và phụ trách đối ngoại, đã tuyên bố “Một thực tế hiển nhiên là Trung quốc cam kết không lấy đất, lấy biển của Việt Nam.“ Còn Tướng Ngô Xuân Lịch, Chủ nhiệm Tổng cục chính trị, thì hứa với Bắc kinh „Việt Nam không có ý định quốc tế hóa các vấn đề tranh chấp trên Biển Đông. Vấn đề tranh chấp giữa hai nước thì do hai nước giải quyết.“
- Trong khi tình hình biển Đông tiếp tục căng thẳng, trước chính sách xâm lấn của Bắc kinh khiến Phi luật tân đã phải kiện Trung quốc tại Tòa án quốc tế, nhưng vì sợ Bắc kinh nên Hà nội không dám ủng hộ Phi luật tân, một thành viên trong Asean. Giữa khi ấy Nguyễn Tấn Dũng đã huyênh hoang tại cuộc hội thảo quốc tế „Đối thoại Shangri-La“ vào cuối tháng 5 đầu tháng 6 tại Singapore vẫn còn nuôi „Xây dựng lòng tin chiến lược vì hòa bình, hợp tác, thịnh vượng“ với Bắc kinh. Làm thế có khác nào trao trứng cho ác!
- Giữa tháng 12.2013 khi về HN dự Hội nghị Ngoại giao do Nguyễn Phú Trọng chủ trì, Đại sứ VN tại Trung quốc Nguyễn Văn Thơ cũng theo chiều hướng tùng phục như vậy đã nói với báo chí về chính sách ngoại giao trước sau của Hà nội với Bắc kinh làChúng ta không có hai lòng.“Nghĩa là theo chủ trương trung thần bất sự nhị quân, coi Trung quốc là thiên triều, còn VN là thuộc quốc như thời phong kiến vài thế kỉ trước!
Những lời tuyên bố vừa ngênh ngang vừa ngờ ngệch trên của những người cầm đầu Đảng, Chính phủ hay những người có trách nhiệm về quốc phòng, ngoại giao đã cho thấy thái độ ươn hèn và những quan điểm cực kì sai lầm về các ý đồ và chính sách của Bắc kinh…Nó bắt nguồn từ tư duy cực kì lạc hậu và tâm lí tự ti mặc cảm của giới lãnh đạo toàn trị còn sót lại từ thời phong kiến. Đặc biệt bệnh tâm lí tự ti mặc cảm đối với phương Bắc trở thành căn bệnh nặng của Nguyễn Phú Trọng. Ông tỏ ra rất hãnh diện khi được người cầm trịch ở Bắc kinh chú ý và tự khen với thái độ vui như con nít ngay trước hội nghị quan trọng của Đảng. Ông Trọng coi việc Hồ Cẩm Đào khi ấy là Tổng bí thư kiêm Chủ tịch nước đã cử đặc phái viên sang mừng Nguyễn Phú Trọng được cử làm Tổng bí thư (1.2011) là một niềm hãnh diện lớn:
Chưa bao giờ ngay sau Đại hội, một số đảng anh em như … Đảng Cộng sản Trung quốc cử đặc phái viên của Tổng bí thư, Chủ tịch nước sang gặp Tổng bí thư ta để trực tiếp chúc mừng thành công của Đại hội”!
Từ tâm lí tự ti mặc cảm với phương Bắc, cho nên sung sướng và hãnh diện được kết „bạn“ với Bắc kinh là logik rất biện chứng của ông Trọng. Điều này Nguyễn Phú Trọng đã nói rõ trước mặt cả hơn ngàn cán bộ trung và cao cấp tại Hội nghị Cán bộ toàn quốc ngày 27.2.2012. Khi nhắc tới các nhà lãnh đạo Bắc kinh, ông Trọng luôn luôn tỏ vẻ kính trọng, như „BẠN thường nhấn mạnh, không để bị „Tây hóa, tha hóa, thoái hóa!“ Một điều bạn bảo, hai điều bạn khuyên, sự cung kính như thế có khác nào như thái độ coi đó như những lời bố dậy bảo!
Cho nên không lạ, khi người đứng đầu giữ thái độ khúm núm và tự ti như vậy, coi Bắc kinh như thiên triều ngày xưa, thì chẳng trách những người dưới quyền cũng quị lụy như vậy, đồng thời còn ra tay ru ngủ cả toàn Trung ương đảng và quân đội! Chính vì vậy nên Bắc kinh đã được đằng chân lân đằng đầu. Việc Bắc kinh cho cả gần trăm tầu chiến, phi cơ quân sự, hải giám hộ tống giàn khoan khủng HD 981 vào sâu trong thềm lục địa VN hiện nay rõ ràng là hậu quả tất yếu của thái độ nhu nhược và cực kì sai lầm của Nguyễn Phú Trọng và những người cầm đầu chế độ toàn trị.
Đối với Bắc kinh thì quị lụy cúi đầu, cùng „xây dựng lòng tin chiến lược“, nhưng với nhân dân, thanh niên và trí thức VN thì Nguyễn Phú Trọng lại khinh thường, ngạo mạn. Khi nhiều trí thức, nhân sĩ từ trong Đảng tới ngoài xã hội tố cáo việc sửa đổi Hiến pháp giả vờ, Nguyễn Phú Trọng đã rất hách dịch kết án họ là „suy thoái đạo đức“. Cũng vẫn giữ cách phách lối đó, trong HNTU 9 Nguyễn Phú Trọng đã đe dọa những người dân chủ và cả những đảng viên tiến bộ:
Chủ động đấu tranh phòng, chống các biểu hiện suy thoái về tư tưởng, đạo đức, “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá” trên lĩnh vực văn hóa. Quản lý tốt hơn việc sử dụng dịch vụ Internet và thông tin điện tử trên Internet..“
Còn người cầm đầu chính phủ Nguyễn Tấn Dũng không bỏ lỡ một cơ hội nào để tung hô dân chủ, bảo vệ chủ quyềnnhưng chỉ là trò đánh trống bỏ dùi, làm người bán dạo ở đường phố, ưu tiên đầu tiên vẫn là quyền tiền và gia đình, trước sau vẫn khinh thường trí thức và đàn áp những người dân chủ!
***
Nói tóm lạiviệc Bắc kinh ngang ngược cho cả gần 100 tầu chiến, phi cơ, tầu hải giảm và kiểm ngư hộ tống giàn khoan đầu khủng HD 981 vào sâu trong thềm lục địa của VN từ 1.5 và việc Tập Cận Bình quyết liệt từ chối lời yêu cầu của Nguyễn Phú Trọng sang Bắc kinh thảo luận đã cho thấy sự phá sản toàn bộ trong chính sách với Trung quốc của nhóm cầm đầu chế độ toàn trị CSVN.
Mặc dù VN ngày nay xét cả về diện tích, dân số và tài nguyên là nước trung bình cả trong khu vực lẫn thế giới. Cả thế giới đang bước vào thời đại toàn cầu hóa cả trong kinh tế lẫn chính trị và kỉ nguyên thông tin điện tử đang có sức mạnh đánh tan đêm tối độc tài và tiến vào quĩ đạo dân chủ. Nhưng nhóm cầm đầu chế độ toàn trị ở VN tới nay vẫn chưa nhận ra được và cũng không dám nhìn nhận những sai lầm và cực kì nguy hiểm cho đất nước trong chính sách với Bắc kinh của họ. Vì thế đã dẫn tới sự phá sản toàn bộ của chính sách này. Biến cố HD 981 là một điểm cao mới chứng minh sự phá sản này.
Sự phá sản chính sách đối với Trung quốc nằm chính ngay trong đầu của những lãnh đạo CSVN. Do tư duy cực kì bảo thủ coi ý thức hệ CS cao hơn lợi ích của dân tộc, nên họ nhận định hoàn toàn sai lầm về ý đồ của Bắc kinh. Tâm lí tự ti mặc cảm đã khiến họ sẵn sàng thần phục và quỵ lụy Bắc kinh như thời phong kiến. Trong khi ấy đối với nhân dân thì họ chỉ tính lừa đảo, khinh thường trí thức và thanh niên, đàn áp những người dân chủ và đang tăng cường trấn áp cả những đảng viên tiến vộ, biết quí lòng tự trọng!
Họ đòi quyền cao tuyệt đối cho Đảng trong mọi lãnh vực, trong đó có chính sách đối ngoại. Nay chính sách với Bắc kinh đã hoàn toàn thất bại và phá sản, nhưng họ không nhận trách nhiệm. Không những thế họ lại còn không cho Trung ương đảng thảo luận về những nguy cơ của đất nước, không cho nhân dân –đi đầu là trí thức, thanh niên- được quyền biểu tình ôn hòa chống lại sự xâm lấn của Bắc kinhNhư thế vài người đứng đầu trong Bộ chính trị đã trở thành siêu độc tài và đang củng cố quyền lực với việc thực hiện câu nói của Mao Trạch Đông: Trí thức chỉ như cục phân, nhân dân như cỏ dại!
Âu Dương Thệ
http://tuxtini.com/2014/05/22/nha-cam-quyen-roi-vao-sai-lam-cuc-ki-nguy-hiem/