July 19, 2011 doivienxu
Trên khắp thế giới, phải nói chưa có nước nào có thể sánh nổi với nước Việt Nam thời xã nghĩa do đám hậu duệ của ông Hồ Chí Minh cai trị về “thành tích” kết án nhân dân của nước mình: “Yêu Tổ quốc là có tội!”
“Thành tích” này Đảng và Nhà nước CSVN đã lập được qua 6 cuộc biểu tình từ tháng 6 tới tháng 7 năm 2011 khi nhân dân tự động xuống đường biểu tình ở 2 thành phố Hà Nội, Saigòn để bày tỏ lòng yêu nước trước sự hống hách, lộng quyền, chiếm đất lấn biển của bọn Trung Cộng (TC).
Đảng và Nhà nước đã dùng công an, dân phòng, thanh niên xung phong và thuê cả bọn lưu manh, du đảng (để phủi trách nhiệm trước công luận và quốc tế).
Theo dõi những hình ảnh ghi lại các cuộc biểu tình, chúng tôi xin đưa ra nghi vấn: Có thể có bàn tay của bọn Tình Báo Sở của TC nhúng vào và chỉ thị cho VC thi hành những việc làm khốn nạn này!
Càng ngày công cuộc đàn áp các cuộc biểu tình càng dã man và thô bạo.
Bức ảnh chụp được một thanh niên bị một tên “mật vụ” chìm kẹp ngang hông giống như một con diều hâu hai chân đang quắp một con gà con, đã được coi như là một bức ảnh lịch sử! Nhưng, so với bức ảnh 2 công an và 2 tên mặc thường phục “khiêng như khiêng heo” một người đi biểu tình trong cuộc biểu tình ngày 17-7 năm 2011 do hãng AP phổ biến mới thấy hết những sự dã man, tàn bạo, vô nhân đạo của chế độ CSVN Hán gian khốn nạn.
Chưa hết! Hãy nghe chính một số người kể lại với các đài phát thanh ở hải ngoại về cuộc biểu tình này 17-7 vừa qua:
“Bắt đầu là hình ảnh 1 người tên Nguyễn Trí Đức (NTĐ) trong đoàn bị bắt lôi lên xe bus, ít nhất 5 tên CA mặc thường phục lẫn sắc phục, kẻ nắm tay, người nắm chân khiêng đi. Anh NĐT chỉ có thể phản ứng bằng những tiếng kêu cứu thảm thiết.
Lúc 08:57, người bị bắt bị CA lôi đến trước cửa chiếc xe bus chờ sẵn, 1 nhân viên an ninh chìm từ trên xe lạnh lùng bước xuống vài bậc, rồi bất ngờ nhấc chân đạp thẳng vào mặt, miệng nạn nhân, lúc này không thể phản kháng, Bị dính một cú trời giáng anh Đức la lên vài tiếng, lấy tay ôm mặt. Tên CA chìm cúi xuống, lôi nạn nhân lên xe. Trước khi biến mất, người đàn ông kịp kêu lên tiếng cầu cứu cuối cùng: “Bà con ơi, cứu tôi!”
Trời ơi! Có tiếng kêu cứu nào đầy bi thương, tuyệt vọng như tiếng kêu cứu của người thanh niên Việt Nam tên Nguyễn Đức Trí trong cuộc biểu tình ngày 17-7 năm 2011 – những thập niên đầu của thế kỷ 21?
Đây là tiếng kêu cứu bị thương và đầy tuyệt vọng của những con cừu (là 87 triệu người dân VN) giữa bầy lang sói (là Đảng CSVN cấu kết với đảng CS Trung Cộng)!
Chưa hết! Hãy nghe anh Vũ Quốc Ngữ kể:
“Hành động rất thô bạo và ngôn ngữ thô bỉ. Khi họ đẩy tôi lên xe tôi thấy họ xô ngã một chú 62 tuổi tôi phản đối chuyện đánh người già cả như thế một người cao gấp đôi tôi đấm vào ngực tôi”.
Cũng chưa hết! Hãy nghe một người dân oan từ Vũng Tàu ta Hà Nội khiếu kiện tham gia cuôc biểu tình là bà Hằng kể lại:
“Họ dùng từ ngữ thô tục, họ kéo chân tôi và dùng những từ ngữ mà chỉ có côn đồ dùng mà thôi. Tôi không biết chúng có sống trong một xã hội “gia đình có cha có mẹ không nữa”.
*
Chưa bao giờ mà thơ văn “hiện thực xã hội chủ nghĩa” lại “phát tiết tinh anh” như lúc này! Hãy nghe phiếm luận gia tài tử Caubay từ hải ngoại cảm hứng từ tấm ảnh chụp một thanh niên bị công an chìm, nổi “khiêng” đi như khiêng một con heo:
“Bởi vì còn Đảng còn mình
Theo Tàu Đảng mới quang vinh anh hùng
Cho nên có cảnh lạ lùng
Công an mà lại hành hung dân lành
(Lẽ nào lại hóa lưu manh)
[Đoạn thơ đầu này tác giả Caubay có ghi chú là góp ý trong blog của Mẹ Nấm, vì sợ Mẹ Nấm bị liên lụy nên tác giả chỉ làm tới đây mà thôi. Đoạn sau góp ý ở một trang điện báo ở hải ngoại tiếp theo như sau:]
Côn đồ thứ thiệt rành rành chớ ai
Một là của Đảng, thứ hai của Tàu
Bây giờ đã rõ vàng thau
Trông bầy lang khuyển mà đau đớn lòng
Nhắn bầy ôm bác chờ mong
Bùn nhơ đã khuấy, đục trong đã tường
Hỏi bầy ơn bác còn vương
Đứa nào bán nước dẫn đường Tàu qua?
Ngu vừa thôi chứ mấy… cha?
Chưa hết! Xin mời độc giả đọc “Nhật ký biểu tình” của ông Nguyễn Tường Thụy, một người tự xưng là “đi bộ đội từ thời chống Mỹ cứu nước đến khi về hưu” đã viết như sau:
“… Tôi đang khóc đấy các bạn ạ. Các bạn có tin không? Lúc này, bàn phím của tôi ướt nhiều hơn. Tôi khóc cho Tổ quốc tôi. Bây giờ là 2 giờ sáng. Gần trọn một ngày một đêm qua, gần như không ngủ, không ăn để hành động, để suy nghĩ. Tôi và các bạn yêu Tổ quốc của mình đến cháy bỏng mà người ta không cho bày tỏ.
Tôi đau đớn không chịu được nhục. Tại sao nước ta lại bị lép về, sợ hãi TQ đến như vậy? Tư thế của cha ông ta ngày xưa có bao giờ tới mức thảm hại như thế này đâu. Tôi xót xa cho đồng bào tôi, ra vùng biển thân thuộc của Tổ quốc đã bao đời, nay bị cướp bóc, bị xua đuổi, bị đánh đập như những con vật. Những kẻ đàn áp biểu tình hôm nay suy nghĩ sao khi thâấ hình ảnh ngư dân mình phải vái lạy bọn cướp biển TQ?
Nhưng dù sao, nếu hôm nay tôi không đi biểu tình, để rồi bị bắt, chịu đói, chịu khát, chịu nắng hè cho đến gần kiệt sức thì tôi còn ân hận hơn nhiều. Ít nhất, tôi đã có thêm một việc làm vì Tổ quốc.
Tôi khóc vì cảm kích trước dũng khí và những tấm lòng. Nếu không đi biểu tình, không bị bắt thì làm sao tôi cảm nhận hết được lòng yêu nước của nhân dân ta, mãnh liệt đến thế”.
Đồng bào VN trong nước và cả hải ngoại rất là ứa gan và điên tiết trước thái độ hèn nhát của Đảng và Nhà Nước CSVN trong cái vụ phái “đặc sứ” Hồ Xuân Sơn sang Trung Nam Hải để nghe bọn “Chúa Chệt” vừa móc cứt mũi, vừa khịt mũi, vừa khạc nhổ, vừa ra lời phủ dụ, sai bảo bọn “bồi thần” VC đàn áp nhân dân VN biểu tình biểu lộ lòng yêu nước.
Nhà thơ Đả Cẩu Bổng đã “chơi” ngay một bài thơ gửi thằng “GOOF” Hồ Xuân Sơn như sau:
“Cái lũ Hồ phỉ chết non
Phí lời với chúng, chỉ còn cong tay
“Thôi sơn” một quả vào ngay
Tam tinh thằng quỷ Hồ này Xuân Sơn
Một thằng mặt mẹt trán trơn
Nhổ ra rồi lại nuốt luôn ngay vào
Khúm núm trước lũ Tàu Mao
Bảo sao làm vậy khác nào chó săn
Đồng tình với lũ xâm lăng
Nói gì với chúng hỡi thằng “goof” kia?” .
Thực ra thì nhà thơ Đả Cẩu Bổng có hơi nóng khi bảo thằng “Hán gian” Hồ Xuân Sơn này “ngu”.
Đảng và Nhà Nước CSVN không có thằng nào ngu đâu! Bọn nó là MỘT LŨ GIAN ÁC VÀ HÈN: gian ác lừa bịp, lưu manh, khốn nạn với đồng bào mình, nhân dân mình; trong lúc đó lại hèn nhát khúm đầu, qụy lụy thần phục bọn Tầu phù khốn nạn chỉ vì quyền lực và quyền lợi của bè lũ khốn nạn chúng nó!
Đau đớn thay, ở hải ngoại lại có một vài đảng phái xôi thịt mà chúng nó vờ vịt tự xưng là tranh đấu cho dân chủ, tự do và “được” VC kết tội là “khủng bố” là “phản động” cam tâm làm chuyện “liên kết trong ngoài” để tiếp tay “băm vằm tổ quốc, xảo thịt non sông” để dâng hiến cho bọn Tàu phù khốn nạn.
Bèn có thơ con cóc rằng:
“Không đâu như ở Việt Nam
Biểu tình yêu nước Công An chụp, vồ!
Giận thay cái lũ Cộng nô
Đem dâng Trung Cộng cơ đồ Việt Nam!
Mẹ cha mấy thằng gian tham
Mấy thằng Việt Cộng, Việt gian, Việt kiều!
Làm cho đất nước tiêu điều:
“Mấy thằng Việt Cộng, Việt kiều, Việt gian!”
LÃO MÓC
Trời hỡi người kêu sao thấu nổi
Sài Gòn, Hà Nội sáng hôm nay
Cuộc tuần hành, nhục vinh đôi ngã
Bọn côn đồ đuổi bắt suốt ngày
Nhục là kẻ làm tôi quân cướp Nước
Vinh ăn dùi cui bị quật bẻ loại tay
Kìa nhìn xem bọn công an-đồ tể
Chúng khiên người như thể heo quay
Một toán khác lại mặt tình đá đấm
Kéo áo lôi chân kẻ mắng đầu
Thế mới gọi tuân hành pháp luật
Luật rừng ta thêm luật mới của Tàu
Quá thê thảm cho người yêu Nước
Bị loại tay chảy máu u đầu
Chẳng chùn bước quyết lòng tranh đấu
Khí thế anh hào thúc giục triệu con tim.
_________________
ĐẤT NƯỚC & DÂN TỘC ĐÃ HỒI SINH
Vẻ vang dòng máu ba miền
Nhịp tim liên kết tuần hoàn trào dâng
Họ là những ngọn đuốc thần
Lòng yêu Tổ Quốc như vầng trăng soi
Lời hô vang vọng khắp nơi
Như chuông Trấn Quốc từ thời Thái Tông
Gợi hồn dân- Nước một lòng
Xuống đường bãi thị đình công lan tràn
TỰ DO quí báo vô vàn
Tình yêu chiến thắng bạo tàn độc tôn
Tỉnh thành cho đến làng thôn
Toàn dân nhất quyết rửa hờn Núi Sông
Quét sạch mọt nước sâu dân
Bình minh rạng tỏ ngàn năm lưu truyền
Không còn đảng trị bạo quyền
Hồi sinh dân tộc xây nền tự do
Đồng tâm dựng lại lá cờ
NHÂN QUYỀN DÂN CHỦ TỰ DO muôn đời
Sài Gòn, Huế, Hà Nội ơi!
Hồi sinh phố thị rạng ngời VIỆT NAM.