Hết đường chối cải
Mấy tuần nay ở quốc nội, văn kiện bán nước của Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng chấp nhận một phần lớn lãnh hải Việt Nam thuộc về Trung Cộng, đã được “hé” ra cho toàn dân Việt Nam biết. Chính tòa Đại Sứ Trung Cộng ở Hà Nội cho biết sẽ họp báo phổ biến văn kiện bán nước nhân dịp tròn 50 năm chúng nhận được quà này từ Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng. Hồ Chí Minh lúc đó là Chủ tịch Nước kiêm Tổng Bí Thư Đảng Cộng Sản Việt Nam, Phạm Văn Đồng lúc đó là Thủ Tướng Việt Cộng tức là 2 tên chóp bu của đảng Cộng Sản. Sự kiện văn bản bán nước của Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng đã cho toàn dân thấy đảng Cộng Sản chỉ làm hại đất nước, những tuyên truyền xách động đồng bào “yêu nước” của đảng Cộng Sản chỉ là một trò bịp. Cộng Sản Việt Nam ngày nay có muốn “khai trừ” 2 tên phản Đảng, phản dân tộc Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng như chúng thường làm cũng không được, không còn kịp. Hồ Chí Minh lâu nay được Việt Cộng thần thánh hóa, nào là cha già dân tộc, nào là có công đánh thắng 3 đế quốc, nào là nhà ái quốc, nào là nhà văn hóa thế giới nào là được ngồi chung bàn thờ với Phật do bọn sư quốc doanh “ái mộ”, v.v… nay tan thành mây khói.
Đảng Cộng Sản Việt Nam đang phải đứng trước một sự lựa chọn hết sức khó khăn, nếu không nói là nan giải: nếu tiếp tục bắt dân chúng tôn thờ Hồ Chí Minh, tiếp tục “kể công ơn của Bác” thì hóa ra Việt Cộng đang tôn thờ một tên phản quốc? Nếu Việt Cộng tôn thờ tên phản quốc thì dân chúng Việt Nam sẽ có kết luận đây là đảng phản quốc, làm tay sai cho ngoai bang. Nếu vứt bỏ những gì liên quan đến Hồ Chí Minh như họ thường làm đối với những kẻ mà họ cho là “phản đảng, hại dân tộc” thì đảng Cộng Sản Việt Nam sẽ sup đổ cùng với thần tượng bịp bợm Hồ Chí Minh. Đây là bằng chứng do Trung Cộng đưa ra tại Hà Nội, làm sao mà chối cãi được? Hằng ngày,Việt Cộng bắt dân chúng đến “thăm lăng Bác”, bây giờ Bác đã lộ nguyên hình là một tên phản bội dân tộc, không lẽ vẫn cứ tiếp tục bắt dân chúng “thăm lăng tên phản động”? Một sư đoàn ngày đêm túc trực, canh gác lăng tên phản động tốn biết bao nhiêu tiền của của dân, bây giờ vẫn tiếp tục như vậy coi sao được? Những người lính có nhiệm vụ “đánh đuổi thực dân, bảo vệ giang sơn, tổ quốc”, nay phục vụ một tên phản động, bán nước, họ cũng phải hổ thẹn với lương tâm, với anh em đồng đội, nhất là những người đã hy sinh ngoài chiến trường! Câu “ngạn ngữ” Nói láo như VẸM tưởng chỉ là câu tuyên truyền, nay đã trở thành sự thực.
Cả 2 cuộc chiến, 1945-1954 và 1960-1975, khi thì Hồ Chí Minh kêu gọi thanh niên tham gia kháng chiến đánh đuổi thực dân Pháp, bảo vệ giang sơn tổ quốc. Khi thì Hồ Chí Minh kêu gọi “đánh Mỹ cứu nước” làm cho bao thanh niên phải hy sinh một cách oan uổng. Nay bộ mặt Việt gian bán nước của Hồ Chí Minh đã bị Trung Cộng đem ra biêu riếu, không có bằng chứng nào xác thực hơn. Cũng không thể cho rằng vì nhu cầu “đánh Mỹ cứu nước” mà “Bác” phải đem lãnh hải dâng cho Trung Cộng. Vì nói như vậy thì hoặc là “Bác” điên hay toàn dân Việt Nam điên.
Tin tức mới ghi nhận được cho biết sinh vien học sinh và các tầng lớp dân chúng khác đã có nhiều phản ứng chống Trung Cộng, từ việc rải truyền đơn, treo biểu ngữ đến việc dự định biểu tình vào ngày 14.9.2008 để phản đối Trung Cộng lấn chiếm Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Ðể trả đũa, Trung Cộng sẽ cho công bố văn kiện CSVN đã bán nước, bán lãnh hải Việt Nam cho Trung Cộng vào ngày 14.9.1958. Phản ứng của đồng bào quốc nội cũng đưa Ðảng và Nhà Nước bạo quyền Cộng Sản trước một sự kiện khó xử, còn miệng ăn mà hết miệng nói, dù cho những cái miệng này nói láo như máy, nhưng nay thì mở miệng mắc quai.
Tin tức ngày 10.9.2008 từ trong nước cho hay đã có 25 nhà đấu tranh cho dân chủ ở trong nước yêu cầu Cộng Sản phủ nhận văn kiện bán nước do Phạm Văn Ðồng ký gởi Chu Ân Lai, thủ tướng Trung Cộng ngày 14.9.1958. Chưa biết Việt Cộng sẽ đối phó với lời yêu cầu này ra sao, nhưng sự kiện này ít ra cũng có một cái lợi là các nhà dân chủ này đã - một cách khéo léo - phổ biến hành động phản quốc của Hồ Chí Minh và đảng Cộng Sản để cho mọi người cùng biết.
Có nhiều người “mách nước” cho Việt Cộng rằng hãy qua lạy lục Trung Cộng để chúng công bố “không có văn kiện bán nước đó”, nhưng chắc chắn là Trung Cộng không chấp nhận. Và nếu làm như vậy, chẳng khác gì Việt Cộng “chuộc” lại văn kiện bán nước, và dĩ nhiên phải có tiền “chuộc”. Và một lần nữa, chắc Việt Cộng lại phải bán thêm lãnh thổ và lãnh hải cho Trung Cộng.
Thực ra, dưới ánh mặt trời không có gì dấu được lâu. Người Việt hải ngoại đã biết những chuyện “thâm cung bí sử” của Hồ Chí Minh một cách tường tận, từ việc xin học trường thuộc địa của Pháp để khi ra trường làm tôi mọi cho Tây thực dân không được chấp nhận, đến việc cưới Tăng Tuyết Minh, đến việc ăn cắp cuốn thơ Ngục Trung Nhựt Ký của một người Tàu họ Lý. Việc “Bác” đã thương cháu gái Nguyễn Thị Ngát ở trong hang Pak Pok cho đến lúc cháu có thai đẻ ra Nông Đức Mạnh, đến việc ăn ở với Nguyễn Thị Xuân, một cô gái hơ hớ tuổi Xuân, đáng con cháu “Bác” đã có con rồi giết cô Xuân một cách tàn nhẫn, đến chuyện lấy ngày 19 tháng 5 làm ngày “Sinh Nhật Bác” chứ thật ra là để có cớ buộc dân chúng Hà Nội treo cờ để đón đại tướng của thực dân Pháp v.v… Người dân trong nước bị bưng bít nên đa số không biết, hoặc những người biết mà không dám nói. Nhưng nay thì:
“Màu hồ đã mất đi rồi,
Thôi thôi vốn liếng đi đời nhà ma”
(Kiều)
Vốn liếng của Hồ Chí Minh là một cuộc đời bịp bợm, nay cái sự bịp đã bày ra trước mắt mọi người, không còn chối cãi được. Câu châm ngôn “sống, học tập và làm việc theo gương Bác Hồ” bây giờ làm sao cải sửa? Không lẽ bắt thanh niên sinh viên phải “sống phản động, làm việc tôi mọi cho Nga Tàu theo gương Bác Hồ bán nước?”.
Trước đây, hầu hết người dân miền Nam đều được nhiều tin tức về đời tư cũng như đời công của Hồ Chí Minh, tuy vậy, một số đồng bào còn nghi kỵ, ngờ vực miền Nam tuyên truyền. Sau năm 1975 chạy ra hải ngoại, người Việt có đầy đủ tài liệu về hành động bán nước, dâm ô, nói láo, gian ác… của Hồ Chí Minh. Bây giờ Trung Cộng đã phơi bày sự thật, không còn cách chối cãi.
Khi không còn cách nào chối cãi thì nên thú thật với quốc dân đồng bào những sai lầm từ căn bản của Đảng là điều phải làm. Không gì hay cho bằng can đảm nói lên sự thật, có như vậy mới mong được dân thương hại, vì không thể lấy thúng úp miệng voi, nhất là chuyện cả nước đã biết. Sau đó, gấp rút trả lại quyền tự quyết cho dân tộc để Việt Nam sớm có một nền dân chủ chân chính. Có như vậy Việt Nam mới có cơ hội lấy lại tất cả những gì mà đảng Cộng Sản đã dâng cho Trung Cộng.
Ðã hơn một lần, Việt Cộng chịu nhục nhã vứt bỏ kinh tế Cộng Sản để theo kinh tế thị trường, nay đứng trước kẻ thù độc ác, thâm hiểm như Trung Cộng, chúng vạch tội ác bán nước của Hồ Chí Minh và “đảng ta”, chắc chắn Việt Cộng phải có đủ sáng suốt, bình tĩnh để có quyết định dứt khoát, tạo nên một khúc quanh lịch sử, đưa nước nhà đến chỗ vững mạnh để đối phó với những hiểm họa do kẻ thù truyền kiếp của dân tộc tạo nên. Tướng lãnh, sĩ quan cũng như binh sĩ trong quân đội đã thấy sự gian xảo, sự nguy hiểm của Ðất nước, hãy mạnh dạn đứng lên làm lịch sử. Ðừng để xương máu của bao nhiêu triệu đồng bào 2 miền Nam Bắc ra vô ích.