10 “Kỷ Lục” ngược của Việt Nam
Đăng vào ngày 15/03/2012 @2:30 SángThông thường, kỷ lục được thiết lập thì đó là niềm vinh quang, tự hào của một cá nhân hay cộng đồng. Bởi đó là sự nỗ lực và thành tích phi thường được cộng đồng, thế giới công nhận và tôn vinh. Những kỷ lục đó mang lại lợi ích và niềm hy vọng mới cho xã hội loài người, nhận được sự khâm phục của tất cả mọi người. Tuy nhiên bên cạnh những kỷ lục mang yếu tố tích cực đó lại cũng có những kỷ lục do người ta vô tình hay cố ý lập nên để lòe bịp mọi người, gây nên những hệ quả tệ hại. Điều tôi muốn nói ở đây là những kỷ lục do nhà nước Việt Nam lập nên. Những kỷ lục mà mới nghe qua, người dân Việt Nam chỉ biết âm thầm khóc than, người lạc quan hơn thì cười ra nước mắt.
Với một chế độ nhà nước ngược đời như vậy thì những câu chuyện phi lý xảy ra hàng ngày hàng giờ, không thể kể ra hết. Cùng với thời gian, những điều phi lý kia tích tụ để tạo nên những kỷ lục mà chỉ ở Việt Nam mới có, thế giới không thể bắt chước được. Sau đây người viết chỉ cố gắng đưa ra 10 kỷ lục tiêu biểu trong số trên, mà tạm gọi là những kỷ lục ngược:
Đảng giai cấp, nhà nước giai cấp, luật pháp
và nỗi sợ hãi
1. Đảng cầm quyền đại diện cho nhiều tầng lớp, giai cấp nhất: Mà cụ thể ở đây là toàn thể dân tộc. Điều đó được ghi nhận tại điều 4 Hiến pháp năm 1992 của Việt Nam. Theo đó, đảng Cộng sản là người đại diện cho toàn thể dân tộc để lãnh đạo đất nước. Thông thường thì một đảng phái chỉ có thể đại diện cho những giai cấp và tầng lớp nhất định, vì vậy mà một đất nước có nhiều đảng phái khác nhau cùng tồn tại bình đẳng. Vì rằng, ở trên đời không có sự vật nào là vẹn toàn, là tất cả được. Ngay cả Albert Einstein cũng chỉ dám đưa ra Thuyết tương đối mà thôi. Nhưng vì ở Việt Nam, để duy trì chế độ độc tài toàn trị nên người ta mới đưa ra quy định ngược đời trên, và nó xứng đáng đứng đầu trong bảng xếp hạng 10 kỷ lục. Bởi từ đó mà sản sinh ra tất cả những kỷ lục còn lại.
2. Đất nước có nhiều thắng lợi nhất: Đảng Cộng Sản tuyên bố là trong suốt thời gian cầm quyền, họ đã đưa đất nước và nhân dân “Đi từ hết thắng lợi này đến thắng lợi khác”. Nhưng sự thật là họ đã đưa đất nước “Đi từ hết thất bại này đến thất bại khác”. Mấy ví dụ tiêu biểu sau: Cải cách ruộng đất, xây dựng hợp tác xã bình quân, kinh tế tập thể, xóa bỏ tư hữu, phân biệt giai cấp và ý thức hệ, quốc hữu hóa tài sản cá nhân và tổ chức, và bây giờ là xây dựng kinh tế thị trường hoang dã. Hậu quả là Việt Nam trở nên một trong những quốc gia nghèo nhất thế giới, các giá trị văn hóa và tinh thần bị đảo lộn nghiêm trọng.
3. Nhà nước có lý luận và thực tiễn mâu thuẫn nhất: Nếu không muốn nói là mâu thuẫn một cách tuyệt đối. Lịch sử thế giới và Việt Nam đã chứng minh cho sự phi lý và hoang tưởng của hệ tư tưởng Cộng sản. Chính vì đi theo và áp dụng cái học thuyết ngược đời đó mà nhà nước Việt Nam đã gây nên những mâu thuẫn tuyệt đối giữa lời nói và việc làm của mình: Trước đây họ đấu tố và đả phá giai cấp Tư sản, coi đó là kẻ thù của giai cấp vô sản, phải tiêu diệt tận gốc. Giờ đây họ lại chấp nhận giai cấp tư sản và quay sáng bóc lột giai cấp vô sản. Trước đây họ chỉ chấp nhận nền kinh tế tập thể, cấm đoán mọi hình thức kinh tế tư nhân, giờ đây lại chấp nhận thành phần kinh tế tư nhân. Trước đây họ lên án các nước Tư bản, coi đó là kẻ thù của các nước Xã hội chủ nghĩa anh em, nay lại đi quỵ lụy và van xin các nước Tư bản. Họ nói họ là nhà nước “Của dân, do dân, vì dân, tất cả quyền lực thuộc về nhân dân” nhưng người dân không có quyền gì cả…
4. Vinh Quang và Vĩ đại nhất: Ở đâu trên khắp đất nước Việt Nam chúng ta cũng bắt gặp nhan nhản những khẩu hiệu đỏ chót: “Đảng Cộng Sản Việt Nam quang vinh muôn năm”. Ngày xưa thì còn có cả khẩu hiệu: “Chủ nghĩa Mác – Lê nin vô địch muôn năm”, nhưng từ khi hệ thống các nước cộng sản sụp đổ thì không thấy xuất hiện nữa.
5. Đất nước có nhiều Làng Văn hóa và Gia đình Văn hóa nhất: Trong các cuộc họp của chính quyền, người ta đưa ra những mục tiêu phấn đấu để địa phương mình có nhiều làng và gia đình văn hóa. Với những tiêu chuẩn mà chỉ có người ngoài hành tinh thì may ra mới có thể đạt được, chứ những con người sống trên trái đất này thì khó mà thực hiện. Ấy vậy mà cũng có rất nhiều làng và gia đình văn hóa được bình bầu. Làng nào được bầu chọn sẽ được dựng một chiếc cổng chào, trên đó có ghi rõ “Làng Văn hóa”, hai bên cổng chào có hình sao vàng và búa liềm. Cũng đúng thôi, vì đây là sản phẩm của chế độ Cộng sản mà. Những chiếc cổng “Làng Văn hóa” đứng ngạo nghễ, trơ gan cùng tuế nguyệt.
6. Lạm phát cao nhất: Lạm phát cao đến nổi mọi nỗ lực tiến lên của xã hội không nhúc nhích được một chút nào, nếu không muốn nói là đi thụt lùi. Ví dụ lương của công chức tăng 1 đồng thì giá cả hàng hóa lại tăng ít nhất một đồng. Nghe đâu có một nước Châu Phi nào đó vì lạm phát mà phải phát hành những đồng bạc có mệnh giá cao ngất ngưỡng, mấy triệu bạc mới mua được một mớ rau. Tuy vậy nước này cũng phải nhường kỷ lục cho Việt Nam, bởi tính độc đáo của một nước Cộng sản chủ nghĩa.
7. Giao thông tệ hại nhất:Điểm độc đáo của giao thông Việt Nam là không có luật lệ và quy luật. Người tham gia giao thông phải có đầu óc tính toán của một nhà Toán học thiên tài để có thể lường được những tình huống có thể xảy ra đối với mình. Bởi vậy mà thế giới công nhận người Việt Nam thông minh nhất. Một câu chuyện để chứng minh kỷ lục tệ hại của giao thông Việt Nam: Ở Hà Nội (Thủ đô Việt Nam), đường phố có sự tham gia giao thông của tất cả các phương tiện. Khi bạn ngồi trên ô tô thì có thể thấy những chiếc xe máy lao thẳng vào xe từ đủ mọi hướng, người và xe ken chặt vào nhau, cảnh sát giao thông có phát điên cũng không thể giải quyết được nạn kẹt xe giờ cao điểm. Có một Bà người Đức sang Việt Nam công tác, ngồi trên ô tô trên đường phố Hà Nội, bà liên tục đưa tay bưng mặt bởi thấy những chiếc xe máy cứ lao về phía mình từ mọi hướng như là đánh bom cảm tử. Ngay lập tức bà gọi điện về Đức cảnh báo: “Những người yếu tim thì nhất định không được sang Việt Nam”.
8. Tham nhũng phổ biến và trắng trợn nhất: Tham nhũng là ăn trộm, là ăn cướp và phải bị pháp luật và người dân trừng trị. Chí ít thì người tham nhũng cũng phải biết xấu hổ. Nhưng ở Việt Nam thì tham nhũng đã trở thành một lẽ đương nhiên, trở thành mốt và là niềm tự hào. Bởi những kẻ tham nhũng thì giàu có và được vênh vang, trong khi người dân thì không dám làm gì cả, không ai dám tố cáo hay phản đối. Nói theo ngôn ngữ chính trị thì tham nhũng ở Việt Nam trở thành một cơ chế, bởi có sự tham gia vận hành của cả một hệ thống chính trị. Điểm khác biệt ở Việt Nam là những kẻ tham nhũng lại được vẻ vang, vinh quang và được coi là thức thời.
9. Giữ hình thức canh tác nguyên thủy được lâu nhất: Với nền văn minh lúa nước thì quy trình canh tác từ xa xưa là: Ngâm giống, gieo mạ, nhổ mạ, cấy lúa, rồi đến chăm bón và thu hoạch. Ngày nay (thế kỷ 21), người Việt Nam vẫn trung thành với quy trình và lối canh tác này, đây là hình thức tồn tại ít nhất cũng mấy ngàn năm nay rồi. Trong khi người dân ở các nước họ đã cơ giới hóa nông nghiệp từ lâu. Có lẽ Việt Nam vẫn giữ hình thức canh tác này để phục vụ cho những chuyến du lịch tìm về cội nguồn?
10. Lãnh đạo ngồi ghế được lâu nhất: Hi hữu lắm mới có việc một ông lãnh đạo nào đó bị huyền chức, cũng do bởi ông ta ngồi nhầm phải cái ghế bị mối mọt, còn lại lãnh đạo ở Việt Nam yên trí lớn với cái ghế của mình. Khác với ở các quốc gia dân chủ là lãnh đạo do dân bầu nên, ở Việt Nam việc ngồi chiếc ghế lãnh đạo là do dây rợ và bè phái. Người dân không can thiệp được vào quy trình phân chia quyền lực lãnh đạo này. Vì vậy mới có chuyện cứ vị lãnh đạo nào bị phát hiện tham nhũng và làm sai thì lại leo lên làm chức lớn hơn, ngồi ghế cao hơn.
Cho dù Nhà nước hiện nay có cố gắng sửa chữa và thay đổi thế nào đi nữa, mà vẫn giữ nguyên chế độ độc tài Cộng sản thì đất nước vẫn không có lối thoát. Không những vậy mà ngày càng có nhiều “Kỷ lục” ngược sẽ được thiết lập. Vì rằng cái kiểu nhà nước này nó ngược đời quá, nói thẳng ra là không thể chấp nhận được. Nếu các vị sớm tỉnh ngộ và bớt đi lòng tham quyền lực thì thật may mắn cho đất nước. Khi không còn thể chế chính trị phi lý và ngược đời đó nữa thì nhân dân Việt Nam ắt sẽ lập nên những kỷ lục mới đúng với ý nghĩa tích cực và đáng tự hào.
© Minh Văn (VN)
Hà Nội, ngày 10 tháng ba năm 2012
Hà Nội, ngày 10 tháng ba năm 2012