mercredi 15 juin 2011

Tất cả chúng ta đều là Huỳnh Thục Vy!

Posted on by doivienxu

Chấn Minh

Con đường dựng và giữ nước Việt cho người Việt là một con đường hoành tráng.
Dù con đường đó không thiếu bất trắc và gian nan, nhưng trải qua hàng chục thế kỷ, tổ tiên chúng ta đã chấp nhận đối đầu và lần lượt hóa giải mọi thách đố từ ngoại xâm đến nội chiến. Những đêm đen của lịch sử Việt Nam có thể kéo dài vài thế kỷ, vài thập niên, hay vài tháng. Dù người Việt phải kinh qua muôn vàn khổ đau, nhưng rốt ráo, đất nước Việt Nam vẫn là đất nước của người Việt, và đất nước Việt sẽ phải có một ngày mai tươi sáng.
Đại thi hào Nguyển Du (1766–1820), người đã sống qua một trong những đổi thay triều đại khốc liệt nhất trong sử Việt, đã mô tả trong hai câu kết của một bài Mạn Hứng trong Thanh Hiên Tiền Hậu Tập một nước Việt như là nơi mà từ xưa đến nay đã xảy ra biết bao nhiều chuyện đau lòng, nhưng cũng là nơi mà ráng trời hồng vẫn sẽ mải chiếu vào núi xanh như tự ngàn xưa:
…Vô cùng kim cổ thương tâm xứ
Y cựu thanh sang tịch chiếu hồng.
Nhà thơ làng Tiên Điền nói được như thế, là vì dân tộc Việt vào mọi thời đại, là một dân tộc anh hùng. Chúng ta là một dân tộc anh hùng, vì thời nào chúng ta cũng có những người dám nói sự thật, và những người dám làm những điều phải làm, dù phải trả bất cứ giá nào.

Vào thời điểm này, mùa hè năm 2011, cuộc tranh đấu của chúng ta là một cuộc tranh đấu thần thánh. Chúng ta tranh đấu để bảo vệ bờ cỏi đất nước khi nhà nước do đảng cọng sản Việt Nam lảnh đạo là kẻ tội phạm đang a dua phủ phục duới chân kẻ cướp nước. Chúng ta tranh đấu để dành lại quyền sống và các quyền làm người cơ bản nhất cho từng người Việt khi nhà nước chỉ là một kẻ áp bức toàn trị khát máu không hơn không kém. Chân lý và chính nghĩa ở về phía chúng ta. Trong sự nghiệp tranh đấu này, mổi một người chúng ta đều có khả năng đóng góp, và hàng trăm, hàng nghìn, hàng vạn, và hàng triệu người Việt đã và đang đóng góp.
Qua hành động, những người trẻ tuổi nam và nử ở các thành phố lớn nhất Việt Nam đã xuống đường. Họ tố cáo và phản đối việc Trung Quốc vi phạm chủ quyền cướp đất biên giới, biển và đảo, và ngang ngược giết hại và hiếp đáp ngư dân Việt Nam ngay trên hải phận Việt Nam. Họ chống lại việc nhà nước Việt Nam đã nhục nhã trơ trẽn ngoảnh mặt làm ngơ để cho ngoại bang mặc tình thao túng ngay trên máu thịt của quê huơng: đốn hàng chục vạn mẫu cây rừng vùng biên giới phía Bắc, khai thác bừa bãi quặng bauxite trên Cao Nguyên và gây muôn vàn tác hại trên môi sinh. Người Việt hải ngoại cũng đã và đang tổ chức các cuộc biễu tình tại các thành phố lớn tại Mỹ, Úc, Pháp, vv…..Qua lời nói, hàng trăm, hàng ngàn người Việt trong và ngoài nước cũng đã nói lên sự bức xức và công phẩn của mình trước hiện tình đất nước, một đất nước không hề độc lập, không hề tự do, và không hề hạnh phúc kể từ ngày đảng Cộng Sản Việt Nam lên nắm chính quyền.
Bộ máy trấn áp toàn trị của đảng Cộng Sản Việt Nam đã và đang ráo riết phản công. Chúng đã tăng cường các biện pháp dùi cui gậy gộc nhằm ngăn chặn người dân hành xuống đường biểu tình hay tuần hành tranh đấu chống Trung Quốc và đồng thời hành xử quyền tự do ngôn luận và hội họp của mình. Chúng cũng đã nâng cấp các biện pháp quản lý mạng internet ngỏ hầu bóp chẹt tiếng nói trung thực của người dân. Chúng đã phối hợp các biện pháp công an mạng này với các hành vi công an trị trực tiếp nhằm đe dọa cá nhân và gia đình những người chống đối chúng và do đó cần phải bị trù dập bằng cách này hay cách khác.
Những biện pháp đó có thành công hay không, thời gian sẽ trả lời. Nhưng xu thế tất yếu của lịch sử là chính nghĩa sẽ thắng. Và trong bối cảnh Việt Nam, chính nghĩa sẽ tất thắng vì đất nước Việt không thiếu những người anh hùng.

Blogger Huỳnh Thục Vy
Hai người anh hùng bài viết này muốn đề cập đến ngày hôm nay là Huỳnh Thục Vy và thân phụ cô, nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn. Huỳnh Thục Vy là một blogger nử trong nước tuy trẻ tuổi những đã có bài viết rất xuất sắc về các đề tài lớn – và do đó nhạy cảm đối với chế độ – như hiện tình Việt Nam, cách mạng, nhân quyền, dân chủ, công bằng, luật pháp, bạo động, vv… Vì những bài viết đó, gần đây, nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn đã lên tiếng báo động trên mạng (http://www.vietthuc.org/2011/06/02/gia-dinh-hu%E1%BB%B3nh-th%E1%BB%A5c-vy-vi%E1%BA%BFng-tham-hay-de-d%E1%BB%8Da/) là Huỳnh Thục Vy đang bị công an đe dọa. Ông Huỳnh Ngọc Tuấn kể lại lời răn đe của công an:
“Anh phải kiểm soát và khuyên Vy nên chấm dứt những “việc làm nguy hiểm”, anh cũng không nên viết bài cho Đàn Chim Việt, Vy cũng vậy… Cái quý giá nhất của cuộc sống con người là con cái, ai cũng vì con cái của mình, NẾU CON ANH GẶP VẤN ĐỀ GÌ thì thời gian còn lại của anh trên cuộc đời này sẽ rất vô nghĩa”.
Thật là một lời răn đe bỉ ổi.

Và thật là anh hùng khi nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn không những đã không chấp nhận lời răn đe trên, mà còn khẳng khái trả lời lại, như sau:
“ …Tôi cũng khẳng định những bài viết của Thục Vy nhằm thể hiện quan điểm cá nhân, nó phù hợp với luật pháp: Cụ thể là điều 69 Hiến Pháp VN và Công ước Quốc tế về quyền Dân sự Chính trị – cũng như Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền….Quan điểm của Thục Vy thể hiện sự quan tâm của một người trẻ đến hiện tình đất nước. Cấm đoán sự trình bày quan điểm một cách ôn hòa chính các ông mới là những người vi phạm luật pháp. Tôi phản đối sự đe dọa của các ông đối với Thục Vy, nếu an ninh của các con tôi có vấn đề gì thì thủ phạm chính là các ông… tôi phản đối việc cơ quan công an dùng áp lực đối với tôi và các con tôi.”
Người viết đã đọc hầu hết những bài viết trên mạng của Huỳnh Thục Vy, và tất nhiên bài viết của nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn đã được trích dẩn ở trên. Những gì Huỳnh Thục Vy viết sáng ngời chính nghĩa, bàng bạc lòng nhân đạo, và chứa đầy những búc xức về sự thiếu vắng sự thật và công lý trên đất nước Việt Nam, một đất nước mà cô – và bố cô – tin yêu với tất cả tấm lòng trong sáng của mình. Đọc Huỳnh Thục Vy, chúng ta thật sự không thể thêm bớt được bất cứ gì, dù là một chử. Bởi vì, sự thật ở trong những chử đó, và như Aleksandr Solzhenitsyn (1918–2008) đã từng nhắc nhở chúng ta, mổi chử khi đã là sự thật, là một chữ “nặng hơn tất cả những gì trên thế gian này.”

Và do đó, mổi người chúng ta, dù ở trong hay ngoài nước, đều mang một món nợ không thể trả được đối với Huỳnh Thục Vy và nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn. Xin hảy cám ơn, hổ trợ, và nguyện cầu mọi an lành cho Huỳnh Thục Vy và Huỳnh Ngọc Tuấn, những người từ Tam Kỳ trong lòng quê hương Việt Nam, những người anh hùng đã nói những gì tối cần cho đại cuộc xây dựng trong một nước Việt Nam thật sự độc lập, thật sự tự do, và thật sự hạnh phúc.
Vào những ngày tháng Sáu này và những ngày sắp tới, vào những giờ phút mà đời sống của Huỳnh Thục Vy và gia đình đang bị đe dọa, tất cả chúng ta đều là Huỳnh Thục Vy!
Chấn Minh