mardi 15 mars 2011

Xin Hãy Lên Tiếng Đòi Công Lý Cho Bố Cháu Ô. Trịnh Xuân Tùng

Xem báo Công An Nhân Dân viết gì về vụ công an đánh gãy cổ dân đến chết:

“Tổ công tác đưa xe lên vỉa hè, giải thích lỗi vi phạm và yêu cầu anh Hùng xuất trình giấy tờ xe và giấy phép lái xe. Anh Hùng đã xuất trình giấy CMND, đăng ký xe máy. Tổ công tác đã lập biên bản, xử phạt hành chính anh Hùng 150 ngàn đồng, nhưng anh Hùng không ký ...biên bản và có lời nói xúc phạm Tổ công tác. Ngay sau đó, anh Hùng và anh Tùng lấy xe máy bỏ đi, để lại giấy tờ xe”.

Ôi các anh công an thật là từ bi quá xá! Bị “xúc phạm” mà vẫn không hề phản ứng gì lại còn cho người vi phạm tự ý bỏ về nữa chứ!

“Do xin không được nên nhóm anh Hùng đã có lời nói thóa mạ Tổ công tác; hai bên giằng co nhau dẫn đến anh Tùng bị thương tích. Thấy anh Tùng bị thương, Công an phường Thịnh Liệt và gia đình đã đưa anh Tùng đi cấp cứu tại Bệnh viện Bạch Mai, rồi chuyển tới Bệnh viện Việt - Đức. Tại đây, bác sĩ chẩn đoán anh Tùng bị gẫy đốt sống cổ nên đã mổ cấp cứu và tiếp tục điều trị. Cho đến sáng 8/3, anh Tùng tử vong”

Giằng co mà đến “gẫy đốt sống cổ”? Sao không nói luôn cho nó vuông là bị đánh đi?

Theo lời con gái nạn nhân, khi bố bị thương chị ta đã van xin đưa công an để đưa bố đi cấp cứu thế nhưng công an quyết không cho đi:

“Bố em lúc đấy vẫn bị còng. Hai chân hai tay buông xuống, ngồi ở ghế, trong tình trạng rất đau đớn. Bố em kêu lên là “Con ơi, cho bố đi khám. Bố đau lắm rồi, bố muốn đi khám con ơi. Bố liệt hết hai chân hai tay rồi”. Mà em đã van xin các anh là cho bố em được đi khám vì tình hình bố em rất nguy cấp rồi, nhưng các anh đều không cho đi.

Em xuống dưới đó 3 lần, lần nào em cũng xin cho bố em đi. Đến lần thứ 3, em và cô em xuống mang phở cho bố em ăn nhưng các anh ấy nhất định không cho em mang phở vào cho bố em ăn. Khi gia đình xin cho bố em đi khám thì các anh ấy trả lời thế này: “Bây giờ phường đang rất đang có rất nhiều chuyện để giải quyết, không có thời gian để giải quyết vụ việc này. Cái gì cũng phải có trật tự theo thời gian. Đến khi nào phường giải quyết xong việc, gia đình có nhu cầu thì sẽ cho đi”. Gia đình em còn yêu cầu là có thể cho người của phường đưa đi cùng cấp cứu nhưng mà các anh ấy nhất định không cho đưa đi cấp cứu.

Cô em và em có nói là: “Bây giờ anh tôi, bố tôi đang trong tình trạng hết sức nguy kịch như thế này, nếu như các anh không cho bố tôi đi cấp cứu, bố tôi có vấn đề gì các anh thì các anh phải chịu hoàn toàn trách nhiệm, nhưng các anh ấy vẫn không cho đi.

Trước khi em đi, em có hỏi bố em rất to là “Bố ơi, bố có đau không?”, bố em trả lời “Có, bố đau lắm”. “Bố có muốn đi viện để khám không?”, bố bảo “Bố liệt hết rồi, cho bố đi khám đi”, nhưng các anh ấy vẫn làm ngơ không cho bố em đi. Khi bố em đau quá, bố em khát nước, lúc đấy là bố em ngã ra và người ta phải đỡ bố em nằm lên ghế, thì lần thứ hai, bố em bảo là “Đỡ tôi dậy đi, cho tôi uống ngụm nước”, thì cái người đánh bố em – ông trung tá Nguyễn Văn Ninh - bảo rằng “Đỡ vài cái vả ấy!”.

Tình hình bố em ngày càng trở nặng, đến 9:30 mới được đưa đi cấp cứu.
(http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Policeman-beats-a-citizen-causing-spinal-cord-injury-and-death-03092011122637.html)

Đọc tới đây mới thấy được cái sự dối trá vô lối của tờ báo của công an với khẩu hiệu “chỉ biết còn đảng, còn mình”.

http://ca.cand.com.vn/vi-VN/anninhtrattu/tinANTT/2011/3/175869.cand

Xin Hãy Lên Tiếng Đòi Công Lý Cho Bố Cháu Ô. Trịnh Xuân Tùng




Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire