Thanh Hương – Hành động tự sát của bác Nguyễn Phú Trọng
Nếu cho rằng kết thúc Hội nghị Trung ương 6 là một sự ngã ngũ thì đó là sai lầm lớn. Nó chỉ là sự mở đầu của một giai đoạn khốc liệt nhất của cuộc chiến sống mái. Người có lẽ duy nhất ngây thơ tin vào sự tốt đẹp của nó là bác Nguyễn Phú Trọng. Đây là những lới cảnh tỉnh dành cho bác.
Bác đã phát động cuộc chiến này với hy vọng củng cố niềm tin đã nát nhừ vào Đảng và chế độ. Nhưng kết quả cuộc tiến công đầu tiên không những làm tan nát chút niềm tin còn lại của nhân dân mà còn tạo ta một tình huống nguy hiểm cực độ: không có bất kỳ ai hài lòng với kết quả đó. Nhân dân ư? Sự suy sụp niềm tin vừa đục thủng đáy và đang rơi tự do. Đảng viên ư? Ngay cả những người bảo thủ nhất và tha hóa nhất cũng rất bất bình. Lực lượng lãnh đạo tiến bộ và còn chút tư cách đàng hoàng thì bị đẩy vào một tình trạng cực kỳ nguy hiểm. Còn đám tham nhũng cơ hội hả? Không những chúng không thỏa mãn với cú thoát hiểm ngoạn mục vừa rồi mà còn bất mãn cực độ với những gì đã xảy ra với chúng. Chúng đang rắp tâm thực hiện những cuộc trả thù và lật đổ ngoạn mục nhất.
Bác Trọng sẽ làm gì trong tình huống ngặt nghèo như thế? Bác còn dựa được vào đâu? Ai còn ủng hộ bác ngoài Trung Nam Hải? Nhưng xin nhắc lại sợ bác rối trí mà quên.
Năm ngoái các lực lượng cấp tiến đã dấy lên thành công xu thế chống sự bành trướng của Trung Quốc từ vụ Bình Minh 02, để từ đó tấn công đám tham nhũng cơ hội, không cho chúng có chỗ dựa vào Trung Nam Hải. Quan điểm quốc phòng – an ninh đã thay thế an ninh – quốc phòng để ngăn cản chúng lợi dụng sức mạnh an ninh của đất nước để thực giện những cuộc đấu đá thanh trừng nội bộ và trấn áp sức mạnh của quần chúng. Con hổ giấy “thế lực thù địch” đang biến mất trong các hội nghị trung ương đầu khóa. Nhưng Hồ Cẩm Đào đã mượn tay bác để đưa con hổ này quay lại chính trường Việt Nam. Sau chuyến công du của bác đến Trung Quốc cuối năm ngoái thì con hổ này không còn là giấy nữa mà trở thành hổ thật. Có điều mà bác không ngờ là nó cắn giết nhân dân, cắn giết các lực lượng và xu thế tiến bộ, cắn giết chính chế độ mà bác ra sức bảo vệ và sẽ cắn giêt chính cả bác nữa. Nêu bác tiếp tục nuôi dưỡng con hổ này thì không bao lâu nữa nó sẽ cắn bác tan xương nát thịt.
Bác đã trúng kế Hồ Cẩm Đào nhưng bác vẫn chưa tỉnh ngộ. Con hổ thế lực thù địch nó xuyên tạc chống phá đâu không thấy, chỉ nghe qua những lời tuyên truyền và tự huyễn hoặc của bác và sự lợi dụng khai thác triệt để của đám sâu dân mọt nước để bảo vệ cho chúng. Nhưng vừa rồi trong Hội nghị Trung ương 6 nó đã vồ bác để cứu một tay “trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao đã có biểu hiện tha hóa biến chất tư tưởng đạo đức lối sống, đe dọa sự an nguy của chế độ“. Vậy mà bác vẫn chưa sáng mắt ra thì bác sẽ chết chắc đó. Con hổ đó đã được đem ra doạ cả Hội nghị Trung ương 6, dọa chính cả bác dù bác đã đem nó về nuôi dưỡng. Bác đã cay đắng nhận ra những lời lẽ ngụy tạo của nó nhằm bảo vệ Đảng, chế độ nhưng bác đã không thể phản bác được vì há miệng mắc quai. Chính bác đã dạy cho nó nói thế. Giờ thì nó nói hay hơn bác nhiều.
Nhưng nếu bác tiếp tục bịt tay trộm chuông, xấu hổ mà không dám thừa nhận mình đã sai lầm thì việc nó sẽ cắn giết bác sẽ không còn lâu nữa. Chắc vẫn có người tin vào sự nấc nghẹn của bác khi phát biểu bế mạc như là một sự thể hiện quyết tâm bài trừ cái xấu và còn nhiều gian truân. Nhưng chẳng ai tin vào năng lực của bác và vào sự hồi phục chế độ đang suy tàn nhanh chóng bằng phương pháp của bác nữa đâu. Khá nhiều người thương cảm cho sự bất lực của bác nhưng không vì thế mà người ta tin vào bác và vào cái Đảng mà bác đang ra sức cứu vãng nữa rồi. Cuộc tiếp xúc cử tri ngay sau Hội nghị Trung ương 6 kết thúc, dân đã nói gì với bác thì bác quá rõ.
Bác chỉ có thể cấm truyền hình báo chí phản ánh đầy đủ những lời công khai bày tỏ sự bất mãn vào Hội nghị Trung ương này. Nhưng niềm tin của nhân dân không nhờ thế mà có lại được. Đó là hành động bịt tai trộm chuông thôi. Tên trộm muốn đánh cắp cái chuông quí nhưng khi động đến nó kêu rất to. Hắn đã trấn an mình bằng cách bịt kín tai mình với hy vọng chủ nhà không nghe thấy. Bác chẳng thể nào phản bác những lời lẽ của cử tri mà chỉ có thể chống chế rằng đây mới là bước đầu, có tới 3 nhóm vấn đề. Nhưng cử tri đã phì cười chán nản khi bác nói tiếp rằng: làm cái này thì nó phát sinh cái khác, nhiêu khê lắm. Cũng có ngươi thương bác vì bác đã rơi vào mê hồn trận của chính mình tạo ra. Nhưng bác vẫn đang còn hy vọng vào nó, rằng bác sẽ tiếp tục đến kết quả cuối cùng.
Nhưng xin thưa và khuyên bác rằng bác không còn thời gian và cơ hội nữa đâu. Việc tuyên chiến và thất bại của bác đối với bầy sâu và đám hổ đã đẩy bác vào thế sống mái một mất một còn với chúng. Nếu bác ngây thơ cho rằng đó là một thắng lợi bước đầu như bác phát biểu thì cái chết của bác sẽ rất tan thương. Bác nghĩ rằng dù sao cũng đã thành công vì 100% Bộ chính trị nhất quyết đòi kỷ luật, dù Trung ương không thông qua nhưng cũng đã làm cho bàn dân thiên hạ biết được và nhờ vậy mà tước bớt được quyền hành của bầy sâu và đám hổ, tăng quyền lực cho bác. Từ đó bác sẽ tiếp tục trong sạch hoá bộ máy lãnh đạo. Bác có thể nói thế nhưng nếu bác nghĩ thật như thế thì xin hãy tìm cho mình một ô đất chôn trước là vừa.
Nhìn ánh mắt và nụ cười của Nguyễn Tấn Dũng khi bác đọc kết luận Trung ương không quyết định kỷ luật một đồng chí ủy viên bộ chính trị người ta phải rùng mình nghĩ đến những kế hoạch tiếp theo của ông ta. Người ngây thơ nhất cũng thừa hiểu rằng Nguyễn Tấn Dũng chỉ còn con đường lật đổ tất cả để lên ngôi cửu ngũ thì mới có thể đảm bảo cho sự an toàn của mình, gia đình và phe cánh. Nguyễn Tấn Dũng không còn con đường hạ cánh an toàn. Nguyễn Tấn Dũng không ngây thơ mà tin vào điều đó nếu không muốn nói là cực kỳ ma mãnh trong khả năng sinh tồn nơi hoang dã. Sẽ không còn bất cứ sự thỏa hiệp nào được Nguyễn Tấn Dũng chấp nhận nữa đâu.
Dù Nguyễn Tấn Dũng thể hiện thái độ như thế nào sắp tới đi nữa thì ông ta chỉ có một và duy nhất một mục đích là đánh bại tất cả mọi lực lượng chống đối ông ta và giật sập cái Đảng lâu nay làm vỏ bọc cho ông ta để thiết lập nên một chế độ độc tài của duy nhất một người. Và như vậy mục tiêu mà ông ta sẽ tập trung tiêu diệt cho bằng được chính là bác Trọng đó. Bác đã từng cảnh báo “toàn Đảng, toàn quân, toàn dân phải cảnh giác không được mơ hồ trước các âm mưu của các thế lực thù địch“. Xin thành tâm mà khuyên bác rằng âm mưu của Nguyễn Tấn Dũng chính là âm mưu như vậy đấy.
Nếu bác muốn tỉnh ngộ thì xin được cho bác những lời khuyên sau đây:
- Cách đóng cửa dạy nhau của bác đã thất bại. Bác chỉ còn cách thật sự dựa vàp dân cho cuộc chiến này. Niềm tin dựa vào Đảng của bác cho cuộc chiến này đã thất bại cho dù nó là của gần 4 triệu Đảng viên mà đa số đều không phải là người xấu. Nhưng nó đã bị thâu tóm và điều khiển bởi đồng tiền, sự tha hóa và nỗi sợ hãi. Chỉ có sức mạnh của nhân dân mới giúp bác chiến thắng được cuộc chiến này thôi. Muốn vậy bác phải khai tử ngay con hổ thế lực thù địch, ngay lập tức vào lúc mà bác còn kịp làm được điều đó. Nó không những chia rẽ nhân dân, đẩy nhân dân vào thế đối đầu với bác mà còn cung cấp sức mạnh khủng khiếp cho bấy sâu dân mọt nước. Sự xuất hiện của Nguyễn Tấn Dũng ngay sau khi thoát hiểm tại Học viện cảnh sát với những lời tuyên bố răn đe, tuyên chiến với các phần tử chống đối chế độ của các thế lực thù địch đã cho thấy ông ta sẽ tiếp tục khai thác triệt để sưc mạnh này. Đã rất nhiều lần Nguyễn Tấn Dũng thành công bởi dã tâm như thế. Và đừng mơ hồ, bác Trọng sẽ nhanh chóng thành thế lực thù địch của Nguyễn Tấn Dũng thôi.
- Nếu bác muốn giữ lại chút gì đó của cái chế độ và chủ nghĩa mà bác tôn thờ thì hãy loại bỏ ngay Lê Nin trong cái học thuyết Mác-Lê Nin. Chỉ cần như vậy bác sẽ thu phục được đáng kể niềm tin của nhân dân. Hãy trở về với những cái đúng đắn của chủ nghĩa Mác một cách có phê phán mà đoạn tuyệt với những giáo điều phản động của Lê Nin đã bóp méo biến dạng Mác thành một tên đồ tể của nhân loại. Vẫn còn kịp để bác làm điều đó, trước khi mà Nguyễn Tấn Dũng còn đang loay hoay củng cố lại vị thế bị bẽ mặt vừa rồi. Vẫn có cách làm điều đó mà không gây ra đổ vỡ tan nát.
- Liên kết mạnh mẽ với các lực lượng tiến bộ trong và ngoài Đảng để hình thành nên một lực lượng chính trị thực sự đặt lợi ích dân tộc lên trên hết. Đừng mơ hồ hão huyền sẽ trong sạch hóa bộ máy lãnh đạo đang tha hóa, thối nát nhanh chóng hơn bao giờ hết. Bác không còn đủ thời gian và tài cán để làm việc đó trước khi chúng đè bẹp và nghiền nát bác. Đừng ảo tưởng vào sự trong sạch của mình sẽ giúp bác làm được như vậy. Thanh liêm chẳng có chút gía trị nào trong cái chiến trường đầy sâu giòi mà bác đang dựa vào Đảng để chiến đấu. Thanh liêm chỉ có giá trị đối với quảng đại quần chúng. Do vậy bác hãy chuyển hậu phương vào đúng cái nơi mà giá trị vốn có của bác phát huy tác dụng.
Nếu bác không nghe những lời khuyên trên thì tôi có thể nói là cái chết trước mắt đang chờ bác. Một cái chết theo đúng nghĩa đen của nó chứ không phải chỉ là sự thất bại ê chề và mất danh dự thôi đâu.
* * *
Ít dòng với các lực lượng dân chủ và những lực lượng cấp tiến trong Đảng Cộng sản Việt Nam.
Các lực lượng dân chủ nên đoàn kết lại và sẵn sàng liên kết với những người Cộng sản đàng hoàng. Hãy đừng chỉ vì cái tên xã hội chủ nghĩa hay cộng sản mà đánh mất đi cơ hội và sức mạnh tập hợp quý giá lúc này. Hãy gác bỏ quá khứ và đấu tranh cho một sự dân chủ tiến bộ cho đất nước chứ không phải chống cộng chỉ vì cái tên hay những sai trái tội lội của những kẻ xấu mang danh cộng sản. Nếu ai đó ảo tưởng và hy vọng “tổng thống” Nguyễn Tấn Dũng sẽ phá bỏ cái xã hội chủ nghĩa, cộng sản và lấy đó làm vui mừng thì chính họ sẽ trở thành nạn nhân đầu tiên của “tân tổng thống”. Những lãnh đạo và Đảng viên Cộng sản còn lương tri, cả cấp tiến lẫn bảo thủ đang tập hợp lại cho cuộc chiến một mất một còn tới đây. Nếu tiếp tục đả phá họ mà không nhìn thấy cơ hội và sức mạnh liên kết sẽ là một sự thiếu khôn ngoan chính trị nhất, chỉ phù hợp cho những kẻ phá bỉnh.
Những người Cộng sản đàng hoàng cần nhìn thấy sự đơn chiếc và yếu thế của mình trong cuộc chiến này nếu không biết kết hợp với các lực lượng bên ngoài để có được tinh hoa dân tộc và lòng dân. Không nên tự đề cao và sĩ diện. Cần mở lòng và hòa hợp, không hơn thua thì mới tránh được sự tiêu vong trong cuộc chiến này. Nhìn ánh mắt hoang mang lo lắng của những người trong hội nghị trung ương 6 đã đối đầu thất bại với Nguyễn Tấn Dũng cũng thấy được phần nào nguy cơ này.
Các bác cần làm mọi cách để để mở rộng tự do báo chí vì đó là sức mạnh có thể đánh bại những kẻ sâu dân mọt nước. Nếu các bác vẫn sợ báo chí tự do lên tiếng thì các bác đã tiếp sức cho kẻ thù của mình và dân tộc.
Cần nỗ lực bảo vệ những lực lượng dân chủ và cả những doanh nghiệp tư nhân thành đạt. Chắc chắn Nguyễn Tấn Dũng sẽ tập trung vào lực lượng này trước để tiêu diệt họ nhằm tận diệt mọi khả năng liên kết của các bác. Nhưng đến lúc cần thì Nguyễn Tấn Dũng sẽ thả tù nhân lương tâm sau khi đã đạt được sự mặc cả, rồi trở thành nhân vật cải cách vĩ đại. Người dân đối với Nguyễn Tấn Dũng chỉ là những món đồ để phục vụ cho tham vọng điên cuông của ông ta mà thôi.
Nếu không làm được những điều trên thì các bác cũng sẽ chỉ là những con cờ dười tay Nguyễn Tấn Dũng mà thôi.
Cuộc chiến sống mái này đã bắt đầu và sẽ kết thúc rât ư là nhanh chóng.
Thanh Hương