mardi 16 octobre 2012

Đại hội đảng CS hạ màn. 

Tôi đã tiên đoán không sai : không dễ hạ được ba Dũng. Lý do đã nói, không nhắc lại.

Những người chống ba Dũng thì rất nhiều. Lý do : Trâu cột ghét trâu ăn. Những người muốn ba Dũng đi xuống chỉ có mục đích thế chỗ của Dũng. Tức lý do hạ bệ Dũng là không chính đáng. Ai chứng minh được là sẽ khá hơn Dũng về khả năng và đạo đức ? Thực ra, một người tốt nghiệp trung học hạng xoàng cũng có thể hơn Dũng về khả năng rồi. Nhưng nói là một việc, chứng minh mới là việc khó.


Phe chống đối đã mở ra các trang web và tung lên đó nhiều hồ sơ « mật », đúng sai không thể kiểm chứng, nhằm kết tội Dũng và đồng bọn, đọc té ghế. Lý ra, việc hạ Dũng sẽ « khả thi » hơn nếu những người đứng sau các trang báo này chịu khó chứng minh các « hồ sơ » mật kia là có cơ sở. Việc này không khó khăn. Tuy nhiên, có lẽ vì tối mắt do thù hận cá nhân, các hồ sơ chỉ nói « chung chung », bằng chứng khoa học thiếu sót trong khi lời lẽ chụp mũ, bôi nhọ cá nhân thì rất phong phú. 
 
Vì ở thời nào, Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải… hay ai đó, tình trạng tham nhũng rút ruột các công trình vẫn như nhau. Nhà máy lọc dầu Dung Quất, sản phẩm của ông Kiệt, mới khánh thành lại phải đắp mền vài tháng để bảo trì. Vinashin, cú đấm thép (làm vỡ mặt nhân dân) là sản phẩm của ông Khải, nhưng do ý kiến của ba ông cố vấn. Hệ thống tròng tréo ở ngân hàng là do từ kế hoạch bắt chước « tập đoàn - chaebol » của Đại Hàn, tức từ thời ba ông... 
 
Việc hút dầu các mỏ ngoài khơi Vũng Tàu bán lậu cho tàu dầu nước ngoài đã có từ thời mới mở của. Việc mua quan bán chức, từ công an huyện cho đến ghế ủy viên TU, thậm chí ghế bộ trưởng… đều được treo giá từ thời bộ ba Mười, Anh, Kiệt. Đến thời Dũng, cũng bấy nhiêu sự việc đó, có điều tình hình tồi tệ thêm. Việc tròng tréo trong hệ thống ngân hàng đã trở thành những sợi dây thừng thắt họng nhân dân. 
 
Các cú đấm thép đã vỡ nợ, đập thẳng vào mặt nhân dân. Đám con và tay chân ba Dũng học mánh lới của học phái kinh tế « néolibérale », lợi dụng sự tròng tréo không minh bạch trong hệ thống kinh tế nhà nước, dĩ công vi tư, có trách nhiệm làm gia tốc tình trạng tồi tệ hệ thống kinh tài không minh bạch. Trăm dâu đem đổ đầu ba Dũng là không đúng. Lãnh đạo nào, trước ba Dũng cũng là như thế, mà sau ba Dũng cũng sẽ là như thế. Cái hệ thống nó đã như thế, đổ thừa cho ba Dũng là không thuyết phục.

Tình trạng trâu cột ghét trâu ăn là việc thường thấy trong bất kỳ xã hội nào. Riêng xã hội VN, việc phân bổ lợi tức quốc gia và kế hoạch tiến cử nhân sự điều hành bộ máy nhà nước đều nằm trong tay người có quyền hành nhứt, tức người thực quyền lãnh đạo đảng (mà không qua luật lệ hay do quá trình tuyển chọn minh bạch như trong các xã hội dân chủ tự do). Trong thời kỳ vô sản, người nào « rách rưới » nhứt lại là người có tư cách (lãnh đạo) nhứt. Vì vậy trong bộ máy nhà nước không có nạn mua quan bán chức và nạn tham nhũng cũng ít thấy trong xã hội. Tuy nhiên, thời kỳ đó lại sản sinh ra những lãnh tụ độc tài sắt máu. 
 
Nhưng từ khi cấy « gen » kinh tế thị trường vào thân cây vô sản thì hệ thống đó lại sản sinh ra những quái vật, như ba Dũng. Như đã viết trước đây, Ông Dũng, trước khi làm thủ tướng, đã từng lãnh đạo công an trong thời kỳ nội an chưa ổn định, sau đó phụ trách mảng kinh tế trong thời kỳ CSVN chủ trương « mở cửa ». Ông Dũng có thiên thời lẫn địa lợi. Ông ta có cơ hội lý tưởng và thời gian cần thiết để cài cắm người của mình trong ngành an ninh cũng như nắm huyết mạch kinh tế quốc gia. Ai cũng biết, tất cả sự giàu sang của các đảng viên đều đến từ tham nhũng hay hối mại quyền thế. 
 
Dĩ nhiên, do nghề nghiệp, ông Dũng đã nắm hồ sơ đen của đảng viên tham nhũng này (phần lớn là cao cấp). Ngoài ra một số đảng viên cao cấp khác thì mang ơn ông Dũng đã cân nhắc vào chỗ ngon lành. Vì vậy, những con trâu cột, tuy có rất nhiều trong xã hội, nhưng lại là thiểu số trong bộ máy nhà nước. Muốn hạ ba Dũng đâu có dễ !

Vấn đề là do « hệ thống » chứ không phải do « con người ». Một người « hiền lương » lên lãnh đạo thì cũng sẽ như ba Dũng, hay tệ hơn (nếu thông minh hơn ba Dũng). Nhiều người muốn hạ ba Dũng xuống, đơn giản chỉ vì ghét ba Dũng, cần cân nhắc lại. 
 
Cái hệ thống nó như thế. Những người có quyền là có tiền. Những người có tiền thì sống liên đới, bảo vệ lẫn nhau. Quí vị ủy viên TU đều là người có tiền. Cũng là trâu, ganh tị ở chỗ con ăn ít con ăn nhiều. Nhưng để còn được ăn những con trâu này phải bảo vệ ba Dũng.

Bằng chứng sờ sờ nhưng làm gì được nhau ?


Chỉ tội cho những nhà báo « năng nổ » nhưng trót dựa lưng phải một « con trâu » vào thời kỳ bị cột. Lúc trâu ăn nhà báo hưởng xái. Lúc trâu cột là lúc nhà báo bày tỏ hành vi « lê lai cứu chúa » (lê lai không viết hoa). Nhưng vấn đề là, để thuyết phục, cần phải có những số liệu rõ rệt, những bằng chứng cụ thể. Bằng không, viết hay đến mấy cũng chỉ là lời chửi đổng.


Xin chia buồn và hy vọng ở hiệp hai.