jeudi 28 mars 2013

Thêm một trò bịa đặt, dối trá trắng trợn của Đài Truyền hình Việt Nam

Những đợt sóng lòng dân, hoảng hốt chống đỡ
Trước làn sóng hưởng ứng Kiến nghị của 72 nhân sĩ, trí thức đất nước về Hiến Pháp, nhà cầm quyền CSVN đã hết sức hoảng sợ và lúng túng. Đạp vào miệng Phan Trung Lý, chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật của Quốc hội rằng “không có vùng cấm” trong góp ý, Nguyễn Phú Trọng đã hăm dọa nhân dân cả nước rằng đó là “suy thoái đạo đức, chính trị”. Trả lời cho Nguyễn Phú Trọng, một nhà báo nhà nước – Nguyễn Đắc Kiên đã khẳng định việc vứt bỏ nội dung điều 4, thành lập một nhà nước dân chủ, tiến bộ là nguyện vọng của nhân dân. Đồng hành với Nguyễn Đắc Kiên, phòng trào Tuyên bố Công dân Tự do đã thu hút hàng ngàn người đồng loạt ký tên.

Giáo dân Giáo xứ Ngọc Long, GP Vinh nô nức ký tên vào Bản Kiến nghị sửa đổi Hiến pháp của Nhân sĩ, trí thức. Hình: Nuvuongcongly.net

Chưa hết, Hội đồng Giám mục Việt Nam đã đưa ra một văn bản Nhận định và Góp ý. Văn bản của HĐGMVN đã thẳng thắn nêu rõ những vấn đề cơ bản cần có trong một bản Hiến pháp để đáp ứng đầy đủ quyền con người và đưa xã hội phát triển đi lên. Văn bản đó khẳng định nguyện vọng của 8 triệu người Công giáo và đông đảo nhân dân Việt Nam: Vứt bỏ nội dung điều 4 quy định sự lãnh đạo của Đảng CS, vứt bỏ tà giáo Mác – Lênin đã làm băng hoại dân tộc, đưa đất nước đến chỗ suy vong và nô lệ như hiện nay. Một bản văn hết sức súc tích, ngắn gọn, dễ hiểu và diễn đạt đầy đủ các yếu tố, tâm tư nguyện vọng của mình.

Văn bản của HĐGMV như tiếng sét giữa trời quang, làm nức lòng nhân dân, tín hữu và tu sĩ trong và ngoài công giáo. Giáo dân, giáo sĩ Việt Nam hết sức phấn khởi trước văn bản này của HĐGMVN và hưởng ứng khắp nơi. Không chỉ có giáo dân, giáo sĩ mà đông đảo nhân dân, trí thức Việt Nam đã bày tỏ sự ngưỡng mộ và nhất trí với văn bản này ngày càng rộng khắp.
Hoảng hốt trước tiếng nói không khoan nhượng ngày càng rộng rãi của nhân dân. Đặc biệt là sự thống nhất, khảng khái của HĐGMVN, hệ thống tuyên truyền Hà Nội đã giở nhiều ngón nghề tinh vi nhằm hạ thấp sự đồng thuận và lừa bịp dư luận. Một trong những chiêu trò đó là dùng truyền thông đánh phá trực diện các nhân sĩ, trí thức đã đau đáu vì đất nước, trăn trở vì vận mệnh dân tộc mà bất chấp hiểm nguy nói lên nguyện vọng của nhân dân Việt Nam. Mặt khác ra sức bịa đặt, khai thác những chiêu trò bẩn thỉu nhằm tuyên truyền, nhồi nhét sự dối trá cho cả đất nước, dân tộc này.

Những trò trẻ con


Cờ bạc bịp

Ngoài những bài báo cố tình bỏ qua sự thật, lấp liếm nhằm vu cáo những người ký tên kiến nghị rằng đó là “chữ ký mạo danh”, rằng đi tìm không gặp… Trò này đã bị bóc mẽ ngay bằng hàng loạt chữ ký, hình ảnh người dân ký bản Kiến Nghị và nhà đài phải câm miệng.

Chương trình thời sự tối 26/3/2013 có đoạn phóng sự “Chức sắc tôn giáo góp ý sửa đổi Hiến Pháp 1992”, những xảo thuật, dối trá và bịa đặt của Đài Truyền hình Quốc gia đã thể hiện rất rõ qua đoạn phóng sự này.

Mở đầu đoạn phóng sự, phát thanh viên truyền hình đọc một câu như đinh đóng cột: Vai trò lãnh đạo của Đảng CSVN đối với đất nước và xã hội là không thể phủ nhận. Đây là khẳng định của đại diện các tôn giáo của Tỉnh Bắc Ninh”.

Vậy ai đại diện cho các tôn giáo ở Bắc Ninh và khẳng định điều gì?
Sau khi đã quay hình ảnh một số nhà thờ ở Bắc Ninh với lời dẫn rằng Công giáo ở Bắc Ninh phát triển mạnh mẽ. Đoạn phim cho người xem cảm giác rằng kể cả ngôi nhà thờ mới được sửa chữa kia cũng như sự phát triển của Công giáo đều là “ơn Đảng, ơn chính phủ”. Cũng một xảo thuật ấy, hình ảnh về các chùa chiền, am tự để nói lên sự lâu đời của Phật giáo ở đây và kết luận: Những nhà tu hành trong Phật giáo thấu hiểu những giá trị và lý tưởng cao đẹp của Đảng Cộng sản Việt Nam. Rồi sau đó, một người mặc áo vàng kiểu nhà sư, đầu trọc, béo đen phát biểu như một cán bộ tuyên huấn thành thạo. Rằng không thể không nói đến vai trò tiên phong của Đảng Cộng sản đã dẫn dắt đất nước, khẳng định được vai trò lãnh đạo của ĐCSVN. Người này được chú thích là Thượng Tọa Thích Đức Thiện, Phó Tổng thư ký Hội đồng trị sự Giáo hội PGVN. Chắc ông sư này cũng đã “thấu hiểu những giá trị và lý tưởng cao đẹp của Đảng Cộng sản Việt Nam” là tôn thờ chủ nghĩa Vô Thần? (Hình: Một kiệt tác trên đường Hồ Chí Minh)


Hài hước hơn, một vị béo tốt đeo kính, trắng trẻo, mang áo nhà sư, được chú thích là Thượng tọa Thích Thanh Dũng, trụ trì Chùa Phúc Nghiêm, Thuận Thành, Bắc Ninh lên truyền hình giảng giải về luật đất đai rằng: Từ xưa các cụ gọi đất đai là công thổ quốc gia chứ không phải quyền sở hữu của riêng ai(!) Không rõ vị sư này khi bố mẹ sinh ra ở nhà ông ta, hay sinh ra ở Công viên hoặc trên đường cái? Thậm chí, ông ta còn dùng giáo lý nhà Phật mà giải thích cho đường lối của Đảng rằng: Đất đai phải là sở hữu toàn dân, do Nhà nước đại diện quản lý. Tư nhân hóa đất đai là nuôi dưỡng lòng tham, và việc từ bi bác ái sẽ kém đi, đi ngược lại tinh thần từ bi của Đức Phật. Ông còn lấn sân sang giảng giải lý thuyết công giáo rằng nó cũng trái với tinh thần bác ái của Đức Chúa Giêsu.

Thế nhưng, không thấy ông ta giải thích thế nào với tài sản quốc gia hàng trăm, hàng ngàn tỷ đồng bị tham nhũng, đất đai đang là của người dân bị quan chức cưỡng chiếm có phải để làm công thổ quốc gia hay xây biệt thự, sân golf bán lấy tiền chia chác? Cũng không thấy ông giải thích hộ ông sư bạn vừa phát biểu rằng không thể phủ nhận lý tưởng cao đẹp và vai trò của Đảng thì những ngôi nhà đẹp nhất, rộng nhất, những chiếc ô tô đẹp nhất, sang nhất và con cháu sống như vua chúa của các lãnh đạo là Đảng CS có nuôi dưỡng lòng tham và kém từ bi bác ái?

Nhưng, đó là chuyện của mấy ông sư thuộc Giáo hội Phật Giáo quốc doanh với khẩu hiệu “Đạo pháp – Dân tộc – Chủ nghĩa xã hội”. Đây là giáo hội của những ông sư lên diễn đàn Quốc hội hò hét đòi bắt bớ, xử lý báo chí lề trái, để chỉ trích, chửi bới những ông sư khác không theo “Định hướng Xã hội chủ nghĩa”. Nhưng không thấy nói về hiện tượng sư hôn môi, chat sex hoặc ăn chơi nhảy múa, chuyện đạo Phật đang bị tha hóa lâm vào thời mạt pháp, chuyện lợi dụng buôn thần bán thánh khắp nơi… Có vẻ như mấy ông sư này hành nghề chính trị trong chiếc áo vàng thì hợp lý hơn.

Đoạn chủ yếu của phóng sự này là một vài phút trong phòng họp. Ở đó có một số người mặc áo vàng nhà sư và một số ăn mặc bình thường. Một người đàn ông đang đề nghị thay câu “Không ai được lợi dụng tôn giáo…” bằng câu “cấm tất cả…”. Ở dưới được chú thích bằng dòng chữ “Linh mục Nguyễn Quốc Hiếu, Chủ tịch UBĐK Công giáo Tỉnh Bắc Ninh”. Tiếp theo sau, một người được ghi chú là “Linh mục Nguyễn Văn Phùng, chánh xứ Lai Tê, Giáo phận Bắc Ninh” đang nói về cụm từ “công dân có quyền tự do tín ngưỡng” nên thay bằng “Mọi người có quyền…”. Ngay sau đó, phát thanh viên đọc rằng “như trong dự thảo là phù hợp với các quyền và công ước quốc tế…”. Vậy là phần về Công giáo chấm dứt. Vậy cũng là đại diện Công giáo đã “ngầm” được coi như “Đây là khẳng định của đại diện các tôn giáo của Tỉnh Bắc Ninh”.

Lật tẩy bộ mặt dối trá 

Thực ra, đây là trò lừa đảo và dối trá trắng trợn của Đài Truyền hình Trung ương VTV, cũng là một ngón nghề xảo trá thành căn bệnh mãn tính của Đài này nói riêng và hệ thống Cộng sản nói chung.
Thực tế, ở Giáo phận Bắc Ninh không hề có một linh mục nào là Nguyễn Quốc Hiếu, lại càng không bao giờ có một linh mục nào tham gia tổ chức mạo danh để đánh phá Giáo hội Công giáo là “Ủy Ban đoàn kết Công giáo”. Người được đưa lên truyền hình để mạo danh Linh mục, đó là một người nằm trong cái Ủy Ban này của Đảng Cộng sản. Ông này, thậm chí khi họp UBĐK còn không được bầu lên, mà là trò “suy cử” để tái giữ chức Chủ tịch UBĐKCG Bắc Ninh.

Người ta vẫn còn nhớ rõ, trước đây, khi vụ việc Thái Hà đang thời kỳ căng thẳng. Nguyễn Đức Nhanh, Giám đốc Công an Hà Nội đã từng phong chức cho Nguyễn Huy Bá là giáo dân thành “Linh mục Nguyễn Huy Bá”. Nhân vật này được giáo dân Thái Hà tặng danh hiệu “Giáo gian” nhưng đã được công an phong chức để họp hành, bàn bạc với Giám đốc Công an Hà Nội về việc của nhà thờ và để truyền thông nhà nước đưa lên tuyên truyền.

Điều đáng tiếc cho hệ thống tuyên truyền và nhà nước ở đây là chức Linh mục không giống như tấm bằng giáo sư, Tiến sĩ của môn Mác – Lênin hoặc chuyên ngành xây dựng Đảng, nên không dễ dàng ban tặng bừa bãi. Và vì vậy nên sự dối trá rất dễ bị vạch mặt trước thiên hạ.

Còn vị linh mục Nguyễn Văn Phùng, Chánh xứ Lai Tê đã nói những gì? Theo chúng tôi được thông tin, thì các linh mục Bắc Ninh dưới sự dẫn dắt của Đức giám mục Cosma Hoàng Văn Đạt, Tổng Thư ký Hội Đồng Giám mục Việt Nam, hoàn toàn nhất trí với văn bản của HĐGMVN và luôn luôn phát biểu theo đúng quan điểm này. Trong cuộc họp này, linh mục Nguyễn Văn Phùng đã nói nhiều, nhưng những vấn đề cần nói, đã bị cắt bằng hết. Ở đây, họ chỉ lợi dụng hình ảnh và một số tiếng nói của ngài để thực hiện con bài cắt xén nhằm cả vú lấp miệng em, để lừa đảo toàn xã hội.

Việc làm này của Đài THVN tại Bắc Ninh, còn nhằm một mục đích bẩn thỉu xuyên tạc khác, là nhằm đánh lừa công luận rằng: Ngay trong Giáo phận của Đức Giám mục Tổng Thư ký, vẫn có linh mục đi ngược lại đường hướng của HĐGMVN vẫn đại diện tôn giáo mình để khẳng định “Vai trò lãnh đạo của Đảng CSVN đối với đất nước và xã hội là không thể phủ nhận”

Vấn đề ở đây, là việc lừa đảo, cắt xén của Đài Truyền hình Quốc gia Việt Nam đã là thói quen, đã là thông lệ và “được pháp luật bảo hộ”. Công dân Việt Nam không lạ gì những trò này. Người ta còn nhớ một cách sâu sắc nhất, đau đớn nhất là bài học của TGM Giuse Ngô Quang Kiệt tại UBND Thành phố Hà Nội  cách đây chưa lâu. Vì thế việc vẫn có linh mục tham gia cái gọi là “Hội thảo” này để nhà đài có thể giở con bài cắt xén và lừa bịp là một vấn đề cần quan tâm và rút ra bài học dù đã quá muộn. Không phải bỗng dưng mà cha ông ta đã có câu “Chơi với chó, chó liếm mặt”.

Cũng qua những sự việc này, càng ngày người ta càng thấy rõ thực chất vai trò và trách nhiệm của cái gọi là Ủy Ban Đoàn kết Công giáo trước Đảng Cộng sản ra sao. Các giáo phận, giáo xứ nên lấy đó làm bài học kinh nghiệm cho mình khi để loại ung nhọt này tồn tại sinh sôi nảy nở trong lòng giáo hội.

Việc Đài truyền hình Quốc gia chuyên món lừa đảo, dối trá là chuyện không lạ, điều đó mỗi người dân Việt Nam ngày mỗi ngấm. Chuyện lạ là trong thời đại thông tin Internet đã lan truyền khắp mọi nhà, mà nhà đài vẫn cứ muối mặt, bất chấp nhằm tiếp tục ngón nghề này, thì mới là điều cần bàn về sĩ diện của một quốc gia, một dân tộc.
Ôi, thảm thương thay bộ mặt của một quốc gia: Đài Truyền hình Việt Nam.