samedi 7 juin 2014


TỌA ĐÀM "LÀM SAO ĐỂ THOÁT TRUNG?"



Từ 1h30, đã có nhiều vị học giả, nhà nghiên cứu và người quan tâm đã có mặt tại hội trường tầng 4 của trụ sở Hội Liên hiệp các hội Khoa học kĩ thuật Việt Nam, 53 Nguyễn Du, Hà Nội. Lúc đầu định làm ở tầng 3, sau phải dời lên tầng 4 là nơi có sức chứa lớn hơn.

13h50, hội trường đã hết chỗ.
Đến dự có các vị: Phạm Toàn, Nguyễn Quang A, Nguyên Ngọc, Phạm Chi Lan...

14h00: Giáo sư Chu Hảo phát biểu mở đầu cuộc tọa đàm.

Hôm nay, chúng ta tổ chức hội thảo về vấn đề lớn của đất nước mà nhiều người quan tâm. Đến dự, về phía Quỹ Phan Chu Trinh, có Nhà văn Nguyên Ngọc, chủ tịch Quỹ Phan Chu Trinh là đơn vị tổ chức cuộc tọa đàm này.

Hội thảo này có được từ cảm hứng về lời phát biểu của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tại Philippines. Thoát Trung ở đây là Thoát khỏi ảnh hưởng tiêu cực của Trung Quốc.

Tọa đàm này có các diễn giả sau: TS. Giáp Văn Dương, GS. TS Trần Ngọc Vương, TS Phạm Gia Minh, TS. Đinh Hoàng Thắng.

Mở đầu, TS, Giáp Văn Dương sẽ trình bày trong 30 phút.
Sau đó, các diễn giả khác, mỗi người 15 phút.











TS. Giáp Văn Dương:


Chúng ta bàn về Thoát Trung, tức là bàn về các ảnh hưởng tiêu cực của Trung Quốc, chứ không phải là "bài Trung".

Một ngày của chúng ta...gắn chặt với hàng hóa có xuất xứ Trung Quốc. Năm 2010: 90 % các dự án tổng thầu rơi vào tay các công ty Trung Quốc. Đặc biệt các dự án nhiệt điện.

TQ đang chi phối kinh tế, đời sống, tư tưởng....của chúng ta.

Tương quan Việt - Trung:

Việt Nam: DS 90 triệu, GDP - 170 tỷ USD
TQ: DS 1,4 tỷ GDP _ 10000 tỷ USD

Thoát Trung: 3 câu hỏi
- Thoát đi đâu?
- Thoát cái gì ? - Thoát những ảnh hưởng tiêu cực từ TQ, không cho chúng ta phát triển, về chính trị, kinh tế, quân sự
- Thoát để làm gì? -để đất nước phát triển, để đất nước văn minh
- Thoát thế nào?

Làm sao để thoát Trung?
- Muốn thoát Trung thì phải phát triển, chạm ngưỡng các nước phát triển, khi mức thu nhập bình quân đầu người 10.000 USD / năm. Cả nước là 10 ngàn tỷ USD.

Muốn phát triển phải có 3 tiên đề:

- Lợi ích quốc gia phải đặt lên trên hết.
- Phải phát triển bền vững dựa trên chất lượng thể chế và nhân lực.
- Phát triển để ổn định. Ổn định chỉ đạt được nếu phát triển.

Để phát triển phải có 7 trụ cột:

- Con người tự do: (Tự do thân thể, Tự do tư tưởng, tự chỉ hành vi, tự trọng đạo đức)
- Giáo dục khai phóng (Phát triển kỹ năng, năng lực giải quyết vấn đề thay vì ghi nhớ; Phát triển khoa học - công nghệ, thực học, thực nghiệp)
- Xã hội dân sự (Tạo sự năng động, sáng tạo cho XH; Giảm tải cho nhà nước; Giải tỏa căng thẳng, ẩn ức đám đông, ...)
- Hành chính phục vụ: (Giảm thiểu chồng lấn giữa hành chính và chính trị; Coi hành chính như một dịch vụ công, phục vụ phát triển chứ không kiểm soát phát triển; Thúc đẩy hành chính điện tử, giảm thiểu thủ tục, hậu kiểm...)
- Thể chế dân chủ..
- Kinh tế thị trường (Hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường, bỏ đuôi "định hướng xã hội chủ nghĩa"; cạnh tranh bình đẳng...)
- Nhà nước pháp quyền (tam quyền phân lập, Không ai đứng trên và đứng ngoài pháp luật, có cơ chế giám sát quyền lực, thưởng phạt nghiêm minh..)

Phát triển dưới đe dọa?

Một cá nhân thì làm được gì?

- Tự thân khai sáng, tự cứu mình trước khi trời cứu
- Đẩy mạnh khởi nghiệp, sáng tạo, đổi mới, làm việc chăm chỉ,,,,để phát triển
- Thực hành và bồi đắp 7 trụ cột ....trong phạm vi của mình.

LS Trần Vũ Hải hỏi: Các đề xuát của TS rất hay, nhưng nếu ai đó mà thực hiện một trong những đề xuất này thì bị bắt giữ. Vậy TS nghĩ gì?

TS. Giáp văn Dương: Thưa anh, như vậy thì chứng tỏ người ta chưa muốn "thoát Trung".

TS. Phạm Gia Minh trình bày về Thoát Á, Thoát Trung.
Xem bài tại đây: Một số ý kiến đóng góp vào cuộctọa đàm với chủ đề THOÁT TRUNG

GS. TS Trần Ngọc Vương trình bày ý kiến:

Trả lời câu hỏi “Thoát Trung là thoát những gì”. Tôi trả lời thẳng:

1-Lệ thuộc và ràng buộc vào TQ không phải là định mệnh lịch sử của Dân tộc VN. Tâm lý nô lệ TQ vẫn rất đậm trong tất cả các tầng lớp.

Nhật bản, Hàn quốc cũng trong vùng văn hóa Hán nhưng đã thoát ra một cách ngoạn mục cho nên người Việt làm được.

2-Thoát Trung là thoát cái gì.

Trung Quốc có vô vàn cái hay cái đẹp, chúng ta không thoát, chúng ta phải đọc, thưởng lãm, nhâm nhi nó.

Thoát thứ 1: THOÁT KHỎI DÃ TÂM CỦA NHÀ CẦM QUYỀN TRUNG QUỐC TỒN TẠI HƠN 2000 năm chưa bao giờ giới cầm quyền TQ muốn có bên mình một VN mạnh.

Khẳng định THOÁT KHỎI DÃ TÂM CỦA NGƯỜI CẦM QUYỀN TQ.

Thoát thứ 2: Chúng ta hãy thoát khỏi cái tâm lý bị bóng đè của chính người Việt.

Ngay từ thời Sĩ Nhiếp sang đây, tuyên truyền trong tầng lớp người Hán di cư sau đó là người Việt quý tộc sau là những tầng lớp khác tâm lý “Nam nhân bắc hướng”. Mong ngóng, sung thượng, thờ phụng, kính ngưỡng đối với những giá trị Trung hoa.

Người phương nam nhưng cứ mong ngóng về TQ, và cái giá trị của người phương nam ở mãi tận bên TQ.

Chúng ta phải tự mình soi cho kỹ và tiêu diệt cái thằng Việt gian trong mình, nghĩa là không trung thành với quốc gia, với cộng đồng, mà luôn mong ngóng đi ra ngoài.

Chỉ có nước lớn mới bắt nạt nước nhỏ, chỉ có bọn TQ mới cậy quyền thế bắt nạt nước nhỏ.

Căn tính nô lệ hóa, cái kỳ vĩ Trung hoa ở trong mỗi chúng ta mà chúng ta luôn hướng về nó như hướng về một bản giá trị vĩnh hằng.

Thoát thứ 3: Thoát khỏi toàn bộ những mặt trái của thiết chế chính trị văn hóa mà người Việt đã du nhập vào ý thức hay vô thức. Đã đến lúc phải tự kiểm điểm xem tốt, xấu, sâu và rộng đến đâu.

Vừa muốn khác nhưng vừa muốn vô tốn (không kém) và bất dị (không khác).

Minh Mạng đi lạc dòng. Người ta hướng mãnh liệt sang Phương tây nhưng ông hướng về đời thái tổ trung quốc, Hướng tới với mục đích rằng MÌNH TÀU HƠN CẢ NHÀ THANH.

Tái hiện mô thức văn hóa TQ thời cổ. Một ngày nào đó ta nói cho các người biết người hán sẽ khăn gói sang đây để học lại văn hóa của mình.

Hiện tượng tán phát và phát tán kết tủa văn hóa = hóa thạch ngoại biên. Một hiện tượng văn hóa sinh ra ở một vùng rồi di chuyển sang vùng khác đạt tới giá trị đỉnh cao của hiện tượng văn hóa đó.

Thoát thứ 4: thoát những cái biểu hiện căn tính trong bản thân con người (não trạng) đã trở thành quán tính của người việt do toàn bộ tiếp thu thể chế văn hóa tinh thần.

Quy chế: là một nước bán đảo 3310 cây số bờ biển, 3440 km bờ biển LHQ, top 11 quốc gia có tỷ lệ bờ biển trên tỷ lệ diện tích => là quốc gia biển.

Châu âu, quốc gia biển phát triển kinh tế biển => thành đế quốc. nghĩa nào đó CHỦ NGHĨA TƯ BẢN RA ĐỜI TỪ BIỂN.

TQ 18000 km bờ biển không lọt top theo chỉ tiêu của thế giới.

Pháp gia và nho gia = đều là hệ tư tưởng lục địa. úp mặt vào đất chỉ biết có đất thôi.
TS. Đinh Hoàng Thắng:
Xem bài tại đây: Để “thoát Trung”có thể thành hiện thực
Nhưng TS Thắng không nói lại bài viết đó.

TS. Nguyễn Vy Khải:
Chúng ta muốn thoát Trung QUốc, thì trước hết phải hiểu Trung QUốc, là Chủ nghĩa Đại Hán hiện đại.

1 bạn trẻ: Nếu dân muốn thoát Trung, mà lãnh đạo không muốn thì sao?

....Phần thảo luận và ý kiến phát biểu của khách tham dự, sẽ cập nhật sau....

Một số hình ảnh của buổi tọa đàm:

GS. Ngô Đức Thọ và Thạc sĩ Đào Tiến Thi và nhiều người có mặt đúng 14h00
nhưng đã hết chỗ, phải đứng ngoài hội trường và rồi kéo nhau đi cafe










TS. Giáp Văn Dương

















TS. Phạm Gia Minh



GS. TS Trần Ngọc Vương





Về hội thảo làm gì để thoát Trung

đang diễn ra tại 53 Nguyễn Du, Hà Nội



Bà Đầm xòe - Hai khẩu hiệu này trương lên giống như một như lời đe dọa thoát Trung. Muốn thoát Trung mà “mồm miệng” lại đặt trong cái rọ Cộng sản quang vinh, muôn năm, búa liềm bất diệt và lại có bác Hồ ngồi đó canh chừng thì đến mùa quýt mới thoát Trung được...

Đọc thông báo trên blog xuandienhannom, đúng 14 h 2 phút Bà Đầm xòe có mặt tại số nhà 53, Nguyễn Du, Hà Nội. Trong khi leo cầu thang để lên tầng 4 (không phải tầng 3 như thông báo) gặp nhiều người từ tầng trên đi xuống, mình có hỏi bâng quơ “sao lại xuống thế này?”, trả lời “hết chỗ”.

Mình lên tầng 4 thấy người đứng kín cả hai cửa phòng ra vào hội trường, mồ hôi nhễ nhại. Cố chen vào thì thấy trên chủ tịch đoàn có ba người, một người trẻ tuổi đầu húi cua đang nói, nhưng mình chẳng nghe được lời gì, phía dưới chật kín người ngồi (cỡ 200 người trong một hội trường rộng khoảng 150 m2). Mừng là dân mình nhiều người quan tâm đến “sự nghiệp” thóat Tầu Cộng của dân tộc.

Đưa máy anh ra chụp bỗng thấy phía trên là câu khẩu hiệu Đảng Cộng sản Việt Nam quang vinh muôn năm, bên trái là hai lá cờ búa liêm và ngôi sao năm cánh, phía dưới là tượng bác Hồ, phía chính giữa là màn hình hiện lên hai “khẩu hiệu:

Mình chợt lóe lên suy nghĩ:

Hai khẩu hiệu này trương lên giống như một như lời đe dọa thoát Trung;

Muốn thoát Trung mà “mồm miệng” lại đặt trong cái rọ Cộng sản quang vinh, muôn năm, búa liềm bất diệt và lại có bác Hồ ngồi đó canh chừng thì đến mùa quýt mới thoát Trung được.

Thế là chán. Mình theo bước những người đang xuống cầu thang đi về.


BĐX




Luồn trôn thoát hán(g)

hay muốn chống Tàu cộng phải dẹp Việt cộng?


Chống độc tài là khó. Vừa chống độc tài vừa cứu nước càng khó hơn. Nhưng sẽ là trăm ngàn lần khó hơn nữa nếu cứu nước bằng sự lãnh đạo bởi một tập đoàn vừa độc tài vừa nô lệ ngoại bang. Con đường mong mỏi đảng độc tài và nô lệ này "thoát trung" là con đường dễ nhất. Dễ nhất vì nó là con đường mang tính đầu hàng. Không phải làm gì hết ngoài việc kêu gọi, vận động và mong chờ "thiện chí" của những kẻ đặt quyền lợi của cá nhân lên trên hết, sẵn sàng bán rẻ tổ quốc trong suốt nhiều thập nên qua trở thành người yêu nước, yêu tự do và tôn trọng nhân quyền, dân chủ, đa nguyên...

*

Dân đen: Làm sao để thoát Tàu cộng?

Trí thức: Trước hết phải thoát được tình trạng nô lệ, gắn chặt vào hàng hóa có xuất xứ từ Trung Quốc.

Dân đen: Dạ, bác có đi chợ bao giờ chưa? Không mua hàng Tàu cộng thì còn gì để mua?

Trí thức: Chính xác! Hàng hóa Trung Quốc thống lĩnh thị trường nước ta. Riêng về công trình thì 90% các dự án tổng thầu tại VN đã nằm trong tay các công ty Trung Quốc. Đặc biệt các dự án nhiệt điện.

Dân đen: Sao kỳ dzậy ta, sao cái gì cũng là Tàu cộng hết trơn!? À biết rồi. Nhờ ơn bác và đảng! Nhưng vậy thì làm sao để thoát?

Trí thức: Phải phát triển, chạm ngưỡng các nước phát triển, khi mức thu nhập bình quân đầu người 10.000 USD / năm. Cả nước là 10 ngàn tỷ USD.

Dân đen: Trên cả tuyệt vời! Từ 1.000 đô 1 năm đến 10.000 đô 1 năm... Quá sướng! Nhưng trong lúc toàn dân phấn đấu làm giàu để đụng đầu ngưỡng cửa mười ngàn thì nhà cháu vẫn mua xì dầu tàu, áo tàu, xe gắn máy tàu, máy quạt tàu, nhà có điện để quạt chạy o o cũng nhờ xăng dầu tàu? Và giàn khoan HD981 thì... hãy đợi đấy!!! chờ khi chúng ông giàu có chúng mày biết tay!?

Rồi ngoài việc làm giàu đụng ngưỡng cửa, còn gì khác?

Trí thức: Còn. Con người phải được tự do.

Dân đen: Tốt quá! Vậy nhà cháu vừa làm giàu vừa xuống đường bày tỏ lòng yêu nước. Các bác trí thức nói đó là quyền gì nhỉ? Quyền thứ nhất là mưu cầu hạnh phúc cá nhân và quyền thứ hai là quyền tự do ngôn luận. Bày tỏ suy nghĩ của mình trước hành động của Tàu cộng cũng là một quyền.

Mà bác này... làm vậy có bị bắt không bác?

Trí thức: Nếu vậy thì "người ta" chưa muốn thoát Trung.

Dân đen: Nếu người ta chưa muốn thoát Tàu cộng thì làm sao nhân dân nhà cháu thoát được.

Trí thức: Thì tự thân khai sáng, tự cứu mình trước khi trời cứu!

Dân đen: Vậy để tự cứu mình nhà cháu phải thoát "người ta" trước?

Trí thức: Chúng ta hãy thoát khỏi cái tâm lý bị bóng đè của chính người Việt.

Dân đen: Bóng đè này là bóng Tàu đè Việt hay bóng Việt đè Nam? Nhà cháu phải thoát cái bóng đè nào trước?

Trí thức: Ngay từ thời Sĩ Nhiếp sang đây, tuyên truyền trong tầng lớp người Hán di cư sau đó là người Việt quý tộc sau là những tầng lớp khác tâm lý “Nam nhân bắc hướng”. Mong ngóng, sung thượng, thờ phụng, kính ngưỡng đối với những giá trị Trung hoa. Người phương nam nhưng cứ mong ngóng về TQ, và cái giá trị của người phương nam ở mãi tận bên TQ. Căn tính nô lệ hóa, cái kỳ vĩ Trung hoa ở trong mỗi chúng ta mà chúng ta luôn hướng về nó như hướng về một bản giá trị vĩnh hằng. Chúng ta phải tự mình soi cho kỹ và tiêu diệt cái thằng Việt gian trong mình, nghĩa là không trung thành với quốc gia, với cộng đồng, mà luôn mong ngóng đi ra ngoài.

Dân đen: Nhờ có bác trí thức bây giờ nhà cháu mới biết "Nam nhân bắc hướng" là thói tật của tổ tiên mấy chục đời nhà cháu chứ không phải mới đây - chỉ có đảng và nhà nước ta là "Nam nhân bắc hướng". Và cái bóng đè là cái bóng nghìn năm nó đè chứ không phải mới chỉ mới mấy chục năm nay ai đó đem cái bóng sang sông hở bác? Và thế thì trong người nhà cháu cũng có máu Việt gian. Vậy mà nhà cháu cứ nghe nói chỉ có một đám Việt gian nào đó ở Ba Đình! Từ giờ trở đi nhà cháu phải kiên trì phấn đấu tiêu diệt lại thằng Việt gian trong cháu (nếu các bác trí thức quen kiểu nói ít hiểu nhiều, nói trắng hiểu đen, đang ám chỉ ai khác chứ không phải đám dân nhà cháu).

(Mà bác này, bác muốn thoát ra khỏi cái bóng đè Tàu cộng mà sao một điều bác Trung Quốc, hai điều bác Trung Quốc tức là bác dùng cái tên để ca tụng họ là cái rốn của vũ trụ. Mà thôi, thói quen lâu đời khó bỏ!) Bác tiếp đi, còn gì để thoát nữa không bác?

Trí thức: Còn. Phải thoát khỏi toàn bộ những mặt trái của thiết chế chính trị văn hóa mà người Việt đã du nhập vào ý thức hay vô thức. Đã đến lúc phải tự kiểm điểm xem tốt, xấu, sâu và rộng đến đâu.

Dân đen: Ủa!? nhà cháu có được cái hân hạnh du nhập thiết chế chính trị văn hóa hồi nào đâu cà. Người Việt bác nói đây là cả mấy chục triệu người!? Bây giờ nhờ bác mới biết lỗi này do cả nước xuống hố chứ nào phải chỉ mình đảng ta ép cả nước chui đầu xuống cống!?

Trí thức: Cho nên dân ta phải giáo dục khai phóng bao gồm phát triển kỹ năng, năng lực giải quyết vấn đề thay vì ghi nhớ; phát triển khoa học - công nghệ, thực học, thực nghiệp.

Dân đen: Nhưng nền giáo dục là do đảng và nhà nước... làm chủ từ khuya rồi bác!?

Trí thức: Cho nên phải phát triển xã hội dân sự bao gồm tạo sự năng động, sáng tạo cho xã hội; giảm tải cho nhà nước; giải tỏa căng thẳng, ẩn ức đám đông...)

Dân đen: Vậy thì nhà đảng và nhà nước đụng đâu đánh dân đó, bắt đó, ở tù đó thì sao dân mình giải tỏa căng thẳng hở bác? Hay là cúi đầu vâng lệnh, đảng muốn sao nghe vậy cho nó lành!?

Trí thức: Cho nên phải có nền hành chính phục vụ bao gồm giảm thiểu chồng lấn giữa hành chính và chính trị; coi hành chính như một dịch vụ công, phục vụ phát triển chứ không kiểm soát phát triển; thúc đẩy hành chính điện tử, giảm thiểu thủ tục, hậu kiểm...

Dân đen: À, cái này bác mong đợi ở đảng và nhà nước, nhà cháu không liên quan nhé. Làm hay không là do thiện chí của đảng biết nghe lời các bác. Nhà cháu chỉ băn khoăn là tại sao khi các quan chức nhà nước làm ăn không được thì dân đen chúng cháu chỉ việc tống cổ chúng đi chỗ khác và bầu người khác, giống như các nước văn minh, tiến bộ, mà cứ phải sống nhờ vào niềm hy vọng, nỗi trông chờ vào sự biết điều của các quan chức đảng ta!?

Trí thức: Cho nên phải có dân chủ, nhà nước pháp quyền, tam quyền phân lập.

Dân đen: Trời! giờ bác mới nói! Có vậy mà bác cứ lòng vòng nãy giờ như vũ điệu của loài công trong sàn nhảy vòng tròn xã hội chủ nghĩa! Cứ đơn giản như đang giỡn đi bác: Thoát hán thì phải thoát cộng. Nếu không thì chỉ là lòn trôn thoát hán(g) thôi. Vậy đi nghe!

*

Sự lệ thuộc đến mức nô lệ Tàu cộng về chính trị là do Hồ Chí Minh lẫn nhiều triều đại cộng sản đem đến. Không phải do ông Sĩ Nhiếp hay tầng lớp "Nam nhân bắc hướng" nào cả. Nó là một tiến trình nô lệ được xây dựng bằng đầu người bị cào bằng bởi Cải cách ruộng đất theo đúng chính sách và chỉ đạo của cố vấn Tàu, bằng sinh mạng của người dân Việt cả hai miền cho sứ mạng "ta đánh là đánh cho Trung Quốc, cho Liên Xô", và bằng hơn ba mươi năm cai trị toàn cõi Việt Nam thống nhất bởi những đảng viên cộng sản luôn luôn đặt quyền lợi cá nhân và đảng lên trên tổ quốc.

Sự lệ thuộc đến mức nô lệ Tàu cộng về kinh tế là do tập đoàn cộng sản biến thành tư bản đỏ Việt cấu kết với tư bản đỏ Tàu để làm giàu và củng cố quyền lực chính trị. Người dân Việt sẽ không bao giờ chạm ngưỡng cửa 10.000USD trong một nền kinh tế 90% là gói thầu Tàu cộng, bằng một đội ngũ lãnh đạo kinh tế hồng hơn chuyên, bằng một lực lượng con người được đào tạo bởi nền giáo dục khô cứng, lạc hậu, và với một chính sách phát triển vay mượn cũng như bán tống bán tháo tài nguyên để tạo dựng phồn vinh.

Nền giáo dục Việt Nam sẽ không bao giờ khai phóng được 90 triệu người dân khi toàn bộ những thành phần cán bộ giáo dục đều là đảng viên, phục vụ cho những giáo điều mà nhân loại đã quăng vào sọt rác, lãnh đạo đảng và quan chức là "tấm gương" tồi tệ nhất của nạn bằng thật kiến thức giả. Dân tộc Việt Nam sẽ không thể tự khai phóng chính mình dưới ách kiểm duyệt thông tin, định hướng một chiều của đảng và trí thức ăn nói phải lựa lời, phải xào nấu sự thật và giả dối.

Độc lập và toàn vẹn lãnh thổ sẽ không bao giờ có khi đất nước bị lãnh đạo bởi một tập đoàn từng ký công hàm, thỏa thuận dâng đất, đảo, biển, thác, ải... cho tàu, bí mật ký kết nhiều văn kiện mà người dân đến giờ cũng không được biết, bắt giam bỏ tù người yêu nước và đặt quan hệ "hữu hảo" giữa 2 đảng cộng sản lên trên hết - ngay vào những lúc Bắc Kinh xâm lược Việt Nam.

Đảng là thủ phạm ngăn cấm, bóp chết mọi sinh hoạt xã hội dân sự độc lập và là nguyên nhân gây ra những căng thẳng giữa người dân và chính quyền. Đảng là thủ phạm của những đàn áp tôn giáo, cưỡng chế dân oan, bỏ tù bloggers, bắt giam những người bất đồng chính kiến.

Đảng nắm hết quyền lãnh đạo, ăn trùm lên toàn bộ hệ thống tam quyền không phân lập để thao túng trong mọi chính sách quốc gia dẫn đến sự lệ thuộc Tàu cộng toàn diện từ chính trị, kinh tế đến quân sự, ngoại giao...

Chống độc tài là khó. Vừa chống độc tài vừa cứu nước càng khó hơn. Nhưng sẽ là trăm ngàn lần khó hơn nữa nếu cứu nước bằng sự lãnh đạo bởi một tập đoàn vừa độc tài vừa nô lệ ngoại bang. Con đường mong mỏi đảng độc tài và nô lệ này "thoát trung" là con đường dễ nhất. Dễ nhất vì nó là con đường mang tính đầu hàng. Không phải làm gì hết ngoài việc kêu gọi, vận động và mong chờ "thiện chí" của những kẻ đặt quyền lợi của cá nhân lên trên hết, sẵn sàng bán rẻ tổ quốc trong suốt nhiều thập nên qua trở thành người yêu nước, yêu tự do và tôn trọng nhân quyền, dân chủ, đa nguyên.

Muốn chống Tàu cộng xâm lược phải đánh đổ Việt cộng độc tài và bán nước.


Vũ Đông Hà 
 
http://kekhopk.com/forums/index.php?showtopic=58520