Sang Bỏ Trọng
Thế
hai phe tương tranh, đấu đá tranh quyền giữa hai người Trọng – Sang nắm
đảng quyền đối đầu với Dũng nắm quyền nhà nước đang đột biến, chuyển
sang một bước ngoặt rất quan trọng. Khiến
tương quan lực lượng thay đổi, thế lực nghiêng về phía nhà nước là Dũng
vì Sang bỏ Trọng, trở lại kết hợp với Thủ Tướng Dũng chống Trọng.
Chuyển biến quan trọng này xảy ra sau
chuyến đi Mỹ của Chủ Tich Sang theo lời mời và gặp TT Obama. Sau khi đi
Mỹ về Sang ngả theo Mỹ, xa rời Trọng, bắt tay lại với Dũng. Cả hai Dũng,
Sang – cả hai người đều là Việt Cộng.
Theo danh từ chuyên môn của Mỹ trong
Chiến tranh VN, chữ Vietcong hay VC chỉ người CS hoạt động trong lãnh
thổ VN Cộng Hoà từ Bến Hải trở xuống Cà Mau. Chữ này đối chiếu với chữ
CS Bắc Việt người Mỹ để chỉ những người CS Bắc Việt bên kia vượt vĩ
tuyến xâm nhập vào Việt Nam Cộng Hoà đồng minh của Mỹ.
Cả hai Dũng, Sang đều gốc Miền Nam cùng
‘Bắc tiến’ với sự dìu dắt của Sáu Dân tức Thủ Tướng Võ văn Kiệt. Người
Việt có câu bè bạn cũ cũng như ‘vợ chồng cũ không rủ cũng đến”.
Đột biến này tuy hơi bất thần nhưng làm
tương quan lực lượng tương tranh giữa đảng quyền và quyền nhà nước thay
đổi lớn. Có thể thấy qua những biểu hiện sau đây.
Một, lãnh vực trung ương. Sang và Dũng
hai nhân vật nắm quyền nhà nước, một là thủ tướng hai là chủ tich nước,
cả hai đều là hai nhân vật không biết tập kết ra Bắc là gì. Cả hai ăn
học thời Việt Nam Cộng Hoà, sống theo văn minh miệt vườn của Miền Tây
Nam Việt thuộc Khu Uỷ Tây Nam Bộ trong hai thời kỳ chống Pháp và Mỹ,
trước khi Trường Chinh một CS Bắc Việt nòi giải thể khu Tây Nam Bộ để
chặt vi cánh của những người CS mà Trướng Chinh và Đỗ Mười gọi là ‘Nam
kỳ cục”.
Sự sống của hai người này thời chiến đấu
từ cái quần cũng bằng vải dù nylon Mỹ, đến viên thuốc chống sót rét cũng
của Mỹ và tiền mua cá linh kho ăn cũng bằng tiền của ngân hàng VNCH
phát hành.
Sự nghiệp chánh trị của Dũng, Sang chỉ
bắt đầu vươn lên trong thời CSVN dưới tác động của những người CS Miền
Nam trong việc đổi mới kinh tế, bang giao, giao thương với Mỹ.
Chẳng những Sang, người đứng đầu nhà nước
công du Mỹ, gặp TT Obama có những ‘móc ngéo” chớ không phải ‘móc ngoặc’
là từ CS Bắc Việt, có những yêu cầu và hứa hẹn bí mật nào đó, sau hội
đàm của đóng kín, mà Bộ thế lực mạnh nhứt của nhà nước là Bộ Quốc Phòng,
Bộ Trưởng Quốc Phòng của nội các của TT Dũng cũng qua Mỹ gặp những viên
chức tình báo, chiến lược và tướng lãnh tham mưu cao cấp Quân Đội của
Mỹ, bề ngoài nói là có vẻ ‘tham quan’” nhưng bên trong liên kết, phối
hợp thế nào cho chánh phủ Dũng cũng khó biết.
Chưa hết, sau khi Sang từ Mỹ về, thì Bộ
Trưởng Công an, bộ lo an ninh trật tự trị an, bộ được TT Dũng cử nhiệm
và cài nhiều tướng lãnh nhứt vào, và cũng là ngành mà TT Dũng xuất thân
và từ đó vươn lên sau những ngày làm du kích – Bộ Công an này yêu cầu
được vũ trang máy bay, tàu chiến – hoàn toàn không phải là những phương
tiện chống bạo loạn mà là vũ khí chiến tranh quân sự của quân đội. Điều
này cho thấy phe nhà nước muốn có một bộ đội cơ hữu để đối trọng với
quân đội khi số tướng lãnh gốc CS Bắc Việt sống lâu lên lão làng đang
chiếm đa số trong quân đội của VNCS và Chủ Tich Quân Uỷ trung ương đang
do Tổng Bí Thư kiêm Chủ Tịch Bộ Chánh trị và kiêm Chủ Tich Quân Uỷ Trung
Ương là Trọng nắm.
Nhưng điều quan trọng nhứt tạo bước ngoặc
cho Ô Sang, giọt nước tràn ly khiến Sang bỏ Trọng, bắt tay lại với Dũng
là Tổng Trọng chơi quá cạn tàu ráo máng đối với những người CS không
tập kết ra Bắc, những người CS gốc Nam như Sang và Dũng và chơi quá độc
với nhà cầm quyền và nhân dân ‘Nam bộ’.
Kỳ thị địa phương thường thường là lý lẽ
của con tim, con tim có những lý do mà lý trí không biết như câu phương
ngôn của người Pháp. Đó là Tổng Trọng thành lập một hơi 7 đoàn kiểm tra
các vụ tham nhũng,thi hành khẩn cấp chỉ một tháng rưỡi thôi, từ ngày
15/08 đến ngày 30/09/2013. Hầu hết những giới chức chỉ định nắm cán 7
đoàn này thuộc phe thân tín của Tổng Trọng. Số tỉnh bị các đoàn thanh
tra của Trọng ‘làm việc’, Miền Nam là căn cứ địa của cán bộ đảng viên CS
gốc Miền Nam bị 6 tỉnh thành Cần Thơ, Đồng Nai, Đắc Lắc, Bình Thuận, Cà
Mau, An Giang, nhiều hơn gấp ba miền Bắc chỉ bị có 2 tỉnh Hải Dương,
Hưng Yên.
Tổng Trọng còn chơi xỏ, vuốt mặt phe Nam
mà không nể mũi của Sang, qua việc cử Ông Nguyễn Bá Thanh, đối thủ của
TT Dũng, bị TT Dũng cho thanh tra chánh phủ phanh phui nhiều vụ tham
nhũng khi làm Bí Thư, Chủ Tịch Uỷ ban và chủ Tịch Hội Đồng tỉnh Đà nẵng –
làm trưởng đoàn số 3 kiêm luôn việc ‘chủ trì’, phối hợp với các cơ quan
liên quan và tổng hợp kết quả kiểm tra để báo cáo Bộ Chính trị trước
ngày 30/11/2013.
Hai, lãnh vực địa phương.Toà án Long An
phúc thẩm vụ án cho nữ sinh viên yêu nước, chống đảng CS thông đồng với
‘Tàu khựa’ [chữ dùng của sinh viên Phương Uyên] xâm chiếm biển đảo của
VN. Toà này trả tự do cho Phương Uyên tại chỗ – một tiền lệ hy hữu về
toà án của CS. Thẩm phán xử án lóng cóng, công tố viên truy tố lóng cóng
trong phiên toà. Ai cũng ngạc nhiên và cho đó là quyết định chánh trị
‘ở trên” bất thần đưa xuống. Biệt lệ này xảy ra không bao lâu sau khi
Sang công du gặp TT Obama trở vể nước.
Ai cũng biết Long An hay Tân An là tỉnh
nhà, quê hương xứ sở của Ông Sang. Nơi sanh của Ông là một xã giáp ranh
Đức Hòa và Bến Lức gọi là Lương Hoà, với trái khóm nổi danh ngon ngọt,
bán dưới cầu Bến Lức trên đường về Miền Tây nên gọi là Khóm Bến Lức, ai
đi ngang qua cũng mua giải khát và đem về cho bà con. Trong vụ Phương
Uyên viên chức trung ương mà những nhà đấu tranh kêu gọi, gởi đơn khiếu
nại đòi công lý và chánh nghĩa cho Phương Uyên – viên chức đó là Chủ
Tịch Sang.
Và Anh Điếu Cày ngưng tuyệt thực sau khi
công an và viện kiểm soát nhân dân tiếp vợ của Điếu Cày, hứa giải quyết
khiếu tồ của Anh Điếu Cày. Chuyện này xảy ra khi Ô Sang chuẩn bị công du
Mỹ, nhà nước, chánh phủ của TT Dũng lót đường cho Ô Sang đi Mỹ.
Vụ Luật Gia Lê Hiếu Đằng, đảng viên CS 45
tuổi đảng và Hồ Ngọc Nhuận, Cựu Dân biểu đối lập của VNCH, Phó Chủ Tich
Mặt Trận Tổ Quốc TP Saigon kêu gọi thành lập một đảng đối lập với Đảng
CSVN. Cả hai người này đều từng ăn học, lớn lên trong thời Việt Nam Cộng
Hoà và hoạt động chống chánh quyền VNCH, cùng thời với Ô. Sang trước
khi Ô Sang bị bể trốn vào bưng biền.Và cũng từ Saigon, thời CS Ô Sang
tiến thân chánh trị, được Thủ Tướng Võ văn Kiệt nâng đỡ ‘Bắc tiến’ đổi
mới kinh tế cứu nguy cho Đảng CS.
Hiểu giá trị của tự do, dân chủ trong
việc phát triễn đất nước cho giàu mạnh, thì Chủ Tịch Sang và Thủ Tướng
Dũng hiểu biết và kinh nghiệm hơn Tổng bí Thư Nguyễn phú Trọng, típ
người mà Mỹ gọi là CS Bắc Việt. Còn bị ảnh hưởng của TC, bị cấy “sinh tử
phù” của TC nhiều, thì Ô. Trọng ăn bứt Ô. Sang, Dũng.
Trong tam đầu chế hiện cầm quyền VNCS, Ô
Sang là một người chỉ mới qua Tàu lần đầu, còn Ô Trọng đi như đi chợ.
Người ta nói bài thơ đầu là bài thơ nhớ dai nhứt. Ông Sang không thể và
không bao giờ quên cái bẫy Tổng Trọng gài cho Sang đi gặp Tập cận Bình
ký cả chục hiệp ước, xác ngữ giải quyết vấn đề biển đảo trên nguyên tắc
song phương với TC – để cho dân chưởi. Người của Ô Trọng còn xì tấm hình
chụp P6. Sang chụp xá sâu xá cạn cho dân khinh. Ngầm kiểu chơi xỏ đó
của Ô. Trọng cộng với thái độ, hành động Tập cận Bình coi thường người
lãnh đạo VNCS, ba xôi nhồi một chỏ là cho Ô Sang cảm nhận nhược tiểu,
cái độc của Tổng Trọng hại mình.
Rất đau đớn cho Sang. Trong bộ ba cầm
quyền Ô. Sang là người thường có những lời tuyên bố bất bình và cứng rắn
nhứt đối với hành động của TC cưỡng chiếm biển đảo của VN. Ông cũng là
người dùng chữ nặng nề đối với người trong đảng nhà nước có những tư
tưởng, hành động hay bất động ‘ngán’ quân Tàu. Có lần Ông nói những
người ấy là “cõng rắn cắn gà nhà”, trong bài Ông viết “Phải Biết Hổ Thẹn
Với Tiền Nhân” trên báo Tuổi Trẻ của Thành Đoàn Saigon ngày 2/9/2012.
Với tâm tư đó, với kiểu chơi xỏ của Tổng
Trọng CS Bắc Việt, với so sánh coi vậy chớ Dũng không có độc như Trọng
và với nhận thức thực tiễn Mỹ không có tham vọng đất đai, và với những
gì TT Obama nói với Ông Sang sau hai cửa đóng kín trong tương quan chánh
trị của Mỹ đối với phe đổi mới kinh tế và cứng rắn với TC, nhiều dấu
chỉ cho thấy Ô Sang trở về nguồn, ta về ta tắm ao ta với Ba Dũng, tăng
cường thế lực của nhà nước, thân thiện với Mỹ./. (Vi Anh)