vendredi 31 décembre 2010

Sự Thật về Thích Quảng Đức
MỘT SỰ THẬT ĐÃ BỊ BƯNG BÍT GẦN NỬA THẾ KỶ



    Chỉ cần xem qua cái video clip, ai cũng thấy rõ, sau khi cầm bình xăng tưới vào người Thượng Tọa Thích Quảng Đức đang ngồi bất động, tên ác tăng máu lạnh cộng sản nằm vùng Nguyễn Công Hoan (Huỳnh Văn Thạnh) còn cẫn thận rãi thêm một đường xăng từ nhà sư đi về phía sau, để hắn có thể đứng từ xa mà châm lửa!
    Vậy mà toàn
bộ sách báo Cộng sản đều viết rằng “Hoà Thượng Thích Quảng Đức TỰ tẩm xăng”!!!
    Như vậy, rõ ràng hành vi của tên ác tăng cộng sản Nguyễn Công Hoan là hành vi giết người !
    Năm 1976, Nguyễn Công Hoan được Mặt Trận Tổ Quốc đưa ra làm đại biểu Quốc Hội đơn vị Phú Khánh
    Hòa thượng Thích Quảng Đức đã bị bức tử bởi Phật giáo Ấn Quang bằng cách tưới xăng đốt sống ngày 11 tháng 6, 1963 tại Sài gòn!

mardi 21 décembre 2010

VIDEO - một phụ nữ đang bị đánh đập tàn nhẫn bởi quân đội tai Cairo, Ai Cập 17/12/2011



Đoạn video clip cho thấy một người phụ nữ đang bị đánh đập bởi quân đội Ai Cập trong các cuộc đụng độ bùng phát ở quảng trường Tahrir ngày 17/12/2011. Video được phát đi bởi hãng tin lừng danh Reuters. Cho biết các chế độ độc tài sẽ không tồn tại và sự sụp đổ trong nay mai trong đó có chế độ độc đảng csVN. Khi người dân đã không còn được quyền sống và bị chế độc đảng csVN cướp đi quyền làm người và quyền tự do của con người.



Midan Abdel Meneim Riyad, following brutal attack by Egyptian Army on Tahrir. Video of body - possibly dead - being dragged. Following video, ambulance arrived. Army refused to hand over body. Doctor argued with them until they let him go




20/12/2011 - Hundreds of women have taken to the streets of Cairo to protest against military rule and the brutal treatment of female protesters by Egypt's security services. The women rallied outside a government office complex in Tahrir Square, the scene of violent clashes earlier on Tuesday in which at least four demonstrators were shot dead by military police. Dozens of men joined the demonstration out of sympathy with the women. They acted as a protective cordon and chanted: "Egyptian women are a red line."




Tahrir, Dec 17, 2011




Army officers arrest and beat an older women during their raid on the protesters in Kasr ElAiny morning of 16 December








Testimony of Aboudi, the young man who was viciously beaten by the Army on Dec 16th, sparking the violence that followed.




The injured from the army's attack on parliament, December 16th. Women and men

vendredi 3 décembre 2010

(Sự thật Dân cần biết 103) Vinashin chỉ là chuyện quá ư nhỏ nhoi !


Gs Vũ Cao Đàm 3-12-2010 

Gs Vũ Cao Đàm là một người Việt gốc Hán, ở tỉnh Phúc Kiến, Trung Hoa. Từ thế kỷ IX, Đức tổ Vũ Hồn đã qua Việt Nam làm An Nam Đô hộ sứ, sinh sống tại tỉnh Hải Dương. Là người ngay chính, Gs không đồng tình việc CS Tàu âm mưu thâm độc đô hộ Việt Nam. Xin chân thành cảm ơn Giáo sư. BBT.
 

 ĐÂY LÀ LỜI CẢNH BÁO RẤT CHÍ TÌNH -NHẮN GỬI TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN- CHO MỘT SỐ KHÁ ĐÔNG ĐỒNG BÀO VIỆT NAM VẪN CÒN QUÁ NGỦ MÊ !!!

Đường đi lạc rồi !!!

Cách đây không lâu, khi câu chuyện Vinashin sốt lên trên diễn đàn Quốc hội và ngay cả trên trang Bauxite Việt Nam, nhạc sỹ Tô Hải đã cảnh báo trên trang blog của mình rằng, các nghị sỹ coi chừng lạc hướng.

Ngay sau bài viết của cụ Tô Hải, trên Bauxite Việt Nam có bài hưởng ứng của hai tác giả Đâu Chăng Tá và Hy Tuệ, viết dưới dạng hơi hài một chút trong mục Thư giãn chủ nhật, nhưng khẳng định: Nhạc sỹ Tô Hải đã đúng. Lão cựu chiến binh, nhạc sỹ Tô Hải, tác giả bản hợp xướng bất hủ, từng làm rung động trái tim của cả triệu con người, Tiếng hát biên thùy, đã than rằng, các nghị sỹ đã kêu ca về chuyện ăn cắp vặt trong nhà, nhưng quên mất sự hiện diện của trái bom đặt trên nóc nhà chờ phút khai hỏa. Ngoài bài báo của Đâu Chăng Tá và Hy Tuệ, tôi chưa phát hiện thấy bài nào quan tâm tới lời cảnh báo của ông già chí sĩ Tô Hải ở tuổi bát tuần có dư này.

Câu chuyện Vinashin đang được làm rõ. Tôi đặt tình huống như thế này cho dễ trao đổi : Cứ giả sử rằng món nợ không thể trả được của Vinashin hoàn toàn đúng như đã nêu trên công luận, và khoản tiền hơn tám mươi ngàn tỷ đồng kia đã được tuồn vào tài khoản của một nhóm lợi ích nào đó, thì tôi vẫn cho rằng đó vẫn là chuyện rất nhỏ so với nhiều sự kiện lớn lao nghiêm trọng khác, mà chúng ta mong mỏi các nghị sỹ Quốc hội sẽ quan tâm.

Vả lại, cứ giả sử rằng cái vụ Vinashin là có thật, thì với hệ thống hiện nay người ta vẫn có thể có cách chứng minh được là chẳng có chuyện gì. Tôi cứ lấy một chuyện vui vui để lý giải điều này : Khi ai đó tiết lộ khoản chi để kỷ niệm 1000 năm Thăng Long là 4,7 tỷ đô-la Mỹ, tức gần bằng khoản tiền Đài Loan bỏ ra để mua vũ khí của Mỹ trong năm nay, nhằm tăng khả năng quốc phòng cho đất nước mình, thì một quan chức đã nói trước công chúng rằng, khoản tiền chi cho Hội lễ ngàn năm Thăng Long chỉ có 5.000 tỷ thôi. Các cụ hưu tập thể dục ngoài công viên cười ngất, phán rằng, chỉ cần 1.000 lượt cháu gái mặc 1.000 bộ áo dài diễu lượn trên cầu Thê Húc đã tốn gần chục tỷ đồng rồi. Các cụ bảo, tính gì chẳng ra… tính khoản này dễ ợt. Các cụ ra tiệm may áo dài phụ nữ hỏi giá, thì được biết mỗi bộ loại đó phải tính khoảng 5 triệu. May 1.000 bộ cho các cháu, vị chi là 5 tỷ. Khoản bồi dưỡng cho các cháu có sức tập luyện cộng với khoản tiền thuê các cháu từ các công ty người mẫu cũng phải 5 triệu nữa một lượt/cháu. Vị chi là chỉ cái chuyện 1.000 bộ áo dài diễu lượn cũng đã phải 10 tỷ rồi… Và các cư dân mạng thừa hiểu, mỗi hợp đồng phải tính thêm khoản “lại quả” nữa chứ. Vậy thì làm sao mà tính chỉ 5.000 tỷ ?

Trong kỳ họp Quốc hội vừa qua đại biểu Nguyễn Minh Thuyết đã lên tiếng mạnh mẽ vụ Vinashin. Dư luận đánh giá đó là tín hiệu đáng mừng cho một phong cách làm việc mới của Quốc hội. Nhưng dư luận đã đặt câu hỏi : “Liệu Quốc hội có tiếp tục phát huy tinh thần dám nói thẳng thắn vào những vụ việc nghiêm trọng hơn vụ Vinashin không ? Dư luận đã đặt câu hỏi, cuộc phê phán dồn dập vào những tiêu cự quanh Tập đoàn Vinashin lần này liệu có làm lạc hướng dư luận khỏi những vụ tai tiếng hơn nữa không ?

Tôi e là có thể có. Tôi thử điểm qua một vài sự kiện :

- Trước hết là việc cho nước ngoài vào chiếm đóng Tây Nguyên với danh nghĩa khai thác quặng bauxite ? Chúng ta chưa thấy ai hỏi các nghị sỹ Quốc hội vì sao không chất vấn vụ việc này? Đến khi vụ việc về bauxite nổ ra, thì tiếng nói về việc cho Trung Cộng vào khai thác bauxite chủ yếu được bàn từ khía cạnh kinh tế, văn hóa và môi trường. Nói về an ninh quốc phòng thì hầu như chỉ thoáng qua (rất có thể vì “nhạy cảm”). Tiếng nói về vụ bauxite Tây Nguyên lại rộ lên sau khi nổ ra vụ bùn đỏ do khai thác bauxite ở Hungary. Toàn bộ chất vấn tại Quốc hội về bauxite Tây Nguyên cũng chỉ quanh chuyện bùn đỏ, và cử tri cũng chỉ được nghe ông Bộ trưởng Phạm Khôi Nguyên hùng biện về sự chu đáo và kỹ thuật siêu đẳng để loại trừ thảm họa bùn đỏ của các “đồng chí mười sáu chữ vàng” từ bên kia biên giới. Nghĩa là cuộc tranh luận này chỉ đi đến chứng minh rằng các “đồng chí mình” đã rất chu đáo trong việc củng cố những con đê ngăn bùn đỏ, kết quả là vẫn nên giữ chân các “đồng chí mười sáu chữ vàng” tiếp tục ở lại Tây Nguyên.

Tôi cân nhắc thử, mới nhận ra rằng, những thứ mà các đại biểu Quốc hội cực kỳ bức xúc, ngẫm ra, chỉ đáng mấy “đồng xu” so với hàng trăm vụ việc khác tày đình hơn : Ai đã ba lần ký cho Trung Cộng vào chiếm đóng Tây Nguyên không tốn một viên đạn, và cũng không cần đến 31 ngày phát động cuộc chiến tranh tổng lực đánh chiếm Việt Nam như họ đã hăm dọa trên mạng ? Ai đã băm nát dự án khổng lồ bauxite Tây Nguyên để thành mấy cái dự án nhỏ nhoi, không đáng là gì để qua mặt Quốc hội ? Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng quy trách nhiệm: “Khai thác bauxite là chủ trương lớn của Đảng”, vậy Đảng là ai ? Là 1 người, 15 người, 181 người hay toàn thể ba triệu đảng viên ? Tôi hỏi các bạn bè quen biết trong số ba triệu đảng viên, thì chẳng ai biết mô tê gì “cái chủ trương lớn … của mình”. Tôi cũng hỏi mấy ông bạn bè quen biết trong số 181 vị kia, thì cũng chẳng ai biết gốc tích vụ này. Với 15 vị còn lại thì tôi không có điều kiện để hỏi. Rồi đến ai là người đã bật đèn xanh cho người Tàu thuê đất rừng biên giới ? Ai là người cho 90% gói thầu được thắng về tay các nhà thầu Trung Cộng ?

- Công luận chưa kịp tán dương các bạn phóng viên Duy Tuấn - Hoàng Sang - Trường Giang của VietnamNet đã quá dũng cảm đăng loạt bài về thực chất thuê rừng của Công ty Tàu InnoGreen: công ty này đã khẳng định quyền chiếm hữu của họ bằng những cách làm rất quyết liệt : lấn át cả các cao điểm quốc phòng, xóa bỏ cả các di tích văn hóa và lịch sử, nhất là nơi đã diễn ra sự kiện chiến thắng biên giới năm 1950 ở các cứ điểm Đông Khê và Thất Khê mà Pháp trấn giữ, rồi họ xua dân ra khỏi quê cha đất tổ, rồi họ trả lương cho các quan chức địa phương để trông coi chăm sóc vùng nhượng địa này…, thì bỗng nhiên được tin VietnamNet bị hacker tấn công ? Ai tấn công? Chẳng lẽ “an ninh của Đảng ta” lại đánh sập “mạng của mình” (?) Thật ra thì cư dân mạng không cần tốn nhiều thời gian lắm cũng đoán biết được cái bọn hacker ấy là ai rồi (!). Thế mà chưa thấy các vị đại biểu Quốc hội hỏi đến hơn 300.000 hecta rừng cho Tàu thuê, một cách chuyển nhượng đất đai làm tô giới của bọn thực dân Trung Cộng trong suốt 50 năm. Diện tích ấy có đáng là gì không ? Xin thưa nó xấp xỉ bằng diện tích của tỉnh Thái Nguyên đấy,… nghĩa là nó lớn gấp đôi tỉnh Tiền Giang, gấp bốn lần tỉnh Hưng Yên và gần gấp năm lần tỉnh Hà Nam. Trong 50 năm chiếm đóng làm tô giới, Trung Cộng hoàn toàn có đủ thủ đoạn để tăng mật độ dân số vùng này ngang với Quảng Đông (khoảng hơn 600 người dân trên 1 km2), và như vậy, họ đã có được khoảng trên 2 triệu dân Tàu Cộng trên lãnh thổ Việt Nam, nghĩa là họ lập được một tỉnh trên đất Việt Nam với số dân gấp đôi số dân của tỉnh Thái Nguyên hiện nay. Sau 50 năm ấy, mấy anh “chủ đầu tư” hoàn toàn có thể trả lại đất, nhưng Trung Cộng đã kịp sinh ra một lũ con đàn cháu đống, đã kịp mang mồ mả ông cha cụ kỵ của họ chôn trên những vùng nhượng địa này, nghĩa là đã lập xong trên đất nước này một tỉnh lớn bằng Thái Nguyên về diện tích, và gấp đôi Thái Nguyên về dân số.

Còn một điều nữa : chúng ta đừng quên rằng, những vùng được nhượng làm tô giới của Trung Cộng hiện nay là những miền quê mà các bà mế nghèo xác xơ xưa kia đã cưu mang lớp nhà lãnh đạo tiền bối của cách mạng trong thời còn trứng nước đấy ạ. Vậy mà quý vị hậu duệ của các thế hệ cách mạng đã nỡ biến thành tô giới của các “đồng chí” xâm lược ngoại bang.

- Rồi đến những thông tin khác trên mạng : Trung Quốc liên tiếp thắng thầu ở Việt Nam. Chỉ riêng triển khai gói thầu xây dựng một nhà máy điện, Trung Quốc đã kéo vào hai ngàn công nhân [1]. Xin hãy tính thử, mỗi gói thầu Trung Quốc ém vào hai ngàn công nhân như hàng loạt công trình mà chúng ta thấy hiện nay, thì cứ 5 gói thầu Trung Quốc đã ém được một vạn công nhân. Đã có dư luận trên mạng tiết lộ rằng công nhân Trung Quốc gửi sang Việt Nam là những chiến binh xuất ngũ. Điều này hoàn toàn có thể đúng, bởi vì với chế độ nghĩa vụ quân sự (mà nước nào cũng có), thì thanh niên Trung Quốc nào chẳng từng phục vụ trong quân đội ? Như vậy, cứ thắng 5 gói thầu, Trung Quốc, một kẻ thù xâm lược truyền thống vô cùng hiểm độc, đã có thể ém được một sư đoàn bộ binh (mỗi sư đoàn bộ binh tính vào khoảng 10.000 quân). Thủ đoạn của họ là thắng thầu xong, ém quân vào và ngâm công trình không thực hiện… Vậy hai ngàn anh Tàu khựa này đang làm gì trên đất Việt Nam ? Họ ém binh ? Họ đi nhậu nhẹt và chơi gái,… nhằm nhân giống để phát triển Hán tộc trên đất nước này ? Tôi đọc được một số bài báo trên mạng giải thích rằng trong các doanh nghiệp của Trung Cộng ở Việt Nam chỉ có các chuyên gia, các kỹ sư và kỹ thuật viên Trung Quốc làm việc thôi, thì bỗng nhiên lại được đọc một bài báo khác loan tin, có một “đồng chí” trong giai cấp “công nhân” của Trung Cộng bị tai nạn lao động chết ở Tân Rai. Thật là giấu đầu hở đuôi.

Đại biểu Nguyễn Minh Thuyết và mấy đại biểu Quốc hội lên án Vinashin đã được công chúng hoan hô vang dội. Đó là vì các vị đã đánh trúng vào cái tâm lý phẫn nộ trước cái họa tham nhũng đang trở thành quốc nạn,… và tâm lý tiếc đồng tiền mồ hôi nước mắt của dân chúng. Tôi ngồi với mấy cụ hưu trí, các cụ nói : Như tôi, thì tôi khác ông Thuyết, tôi sẽ kêu gọi cử tri cứ để các vị lãnh đạo lợi dụng cơ chế này để tham nhũng. Dân tôi chấp nhận các vị tham nhũng. Các vị tham nhũng gấp mười lần khoản nợ Vinashin cũng được, nhưng các vị chỉ nên “ăn quẩn cối xay” của dân thôi, dân tôi chịu đựng được đói nghèo vì sự tham nhũng của các vị, con cháu tôi cam chịu còng lưng trả những khoản nợ nần vung tay ngất ngưởng của các vị, nhưng chỉ xin các vị đừng bán đất bán nước của Tổ Quốc để nhận những khoản tiền khổng lồ từ nước ngoài, để rồi một ngày nào đó, phải xuất hiện một anh hùng Quang Trung Nguyễn Huệ kêu gọi dân chúng nhất tề đứng dậy chống cái “đồng chí kẻ thù” đã xâm lược Tổ quốc ta bằng “Mười sáu chữ vàng”.

Viết đến đây, tôi giật mình : Nếu như lần này Trung Cộng thực hiện chiến dịch xâm lược Việt Nam chỉ trong 31 ngày như họ đã rêu rao trên mạng, thì Dân ta lấy đất rừng đâu để xây dựng những vùng căn cứ địa để kháng chiến ? Nếu Tây Nguyên đã có mấy sư đoàn Trung Cộng chiếm đóng dưới danh nghĩa “giai cấp công nhân đồng chí”; nếu những vạt rừng biên giới mênh mông đã biến thành nhượng địa để làm tô giới của Trung Cộng, mà các “đồng chí mình” đã chốt hết những cao điểm chiến lược quân sự; nếu có tới 90 doanh nghiệp công nghiệp bị thắng thầu vào tay người “anh em đồng chí” Trung Cộng, cứ dăm bảy công trình, các “đồng chí” găm được cả sư đoàn bộ binh mai phục. (Đấy là chưa kể đến những “mưu sâu kế hiểm” khác : người anh em đồng chí đã và đang tung những vật lạ vào tàn phá môi trường, như ốc bươu vàng, rùa tai đỏ, sâu đo, bọ xít hút máu người; các đồng chí đặt giá rất cao mua những của lạ như gỗ sưa, rễ hồi, móng trâu, khoai mì pha cát, sâm 7 lá, để xua dân ta lên rừng xuống biển tìm đồ lạ để bán cho các “đồng chí”, bỏ bê ruộng nương không người chăm sóc; rồi các “đồng chí” còn trao học bổng và tạo điều kiện học tập cực kỳ ưu đãi để kéo thanh niên thế hệ mới về phía “các đồng chí”, tạo ra một lớp người “của họ” để họ dễ bề sai khiến; không những trao học bổng mà các “đồng chí” còn lân la đến các trường đại học Việt Nam để làm nhiều chuyện mà chúng ta chưa thể lý giải, chẳng hạn, một vị bí thư tỉnh ủy Trung Cộng đến gặp ban Giám hiệu của một trường đại học lớn ở Hà Nội tặng một giàn máy tính, rồi đề nghị ban Giám hiệu viết thư cảm ơn, lại đề nghị ban Giám hiệu cho lập một văn phòng đại diện của Trung Cộng trong trường đại học này, vì hiện đã có quá nhiều sinh viên Trung Cộng học ở trường này, nhưng may mà các vị trong ban Giám hiệu đã rất tỉnh táo khước từ, v.v… và v.v… Trung Cộng đang căng Việt Nam ra để đánh một cách triệt để, từ kinh tế, văn hóa, khoa học, giáo dục, môi trường, tạo ra trên đất nước chúng ta một thế địa-quân sự rất hiểm yếu có lợi cho Trung Cộng). Thì khi Trung Cộng phát động chiến tranh xâm lược, chúng ta còn đâu những vùng rừng núi hiểm trở để lập chiến khu như thời Lê Lợi, Quang Trung ? Chạy lên rừng : Trung Cộng đã chiếm. Rút về trấn trên vùng cao Tây Nguyên : Trung Cộng đã chốt mấy sư đoàn bộ binh trên đó. Chạy xuống biển : Trung Cộng bao vây. Ở lại các khu công nghiệp : Đâu đâu cũng thấy Trung Cộng.

Mỗi Dân Việt đều hiểu rõ : Vì đâu Đất nước ta bị Trung Cộng xâm lấn và giày xéo như hiện nay ? Vì đâu chúng ta bị lâm vào một thế suy yếu kinh khủng về địa-quân sự như hiện nay ?

Viết đến đây tôi chợt nhớ đến một bài học thuộc lòng mà nhà trường thời niên thiếu của tôi đã có sức truyền cảm mạnh mẽ đến tình cảm của tôi, khi cuộc kháng chiến chống xâm lược Pháp bùng nổ. Tôi không còn nhớ bài thơ này của nhà thơ nào, nhưng tôi đã từng khóc vì những lời thơ… suy tư về những vùng… đã biến thành nhượng địa cho một kẻ thù xâm lược truyền kiếp………..... (*) @@@

V.C.Đ. - Tác giả gửi trực tiếp cho BVN (Bauxitvietnam).

Xem : http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/308402/Hang-van-cong-nhan-Trung-Quoc-da-vao-Viet-Nam.html


(*) Để bài viết rất giá trị trên đây được mọi người Dân Việt -không phân biệt bất cứ ranh giới nào- nức lòng đón nhận, chúng tôi xin mạn phép Giáo sư Vũ Cao Đàm lược bỏ bớt bài thơ 8 câu làm lời kết này. Vì ý nghĩa bài thơ tuy rất hay, nhưng lại gây phản cảm nơi những Đồng bào quá khổ đau dị ứng với lá cờ đỏ đã gieo biết bao chết chóc tang thương cho Tổ quốc Dân tộc Việt Nam suốt hơn 80 năm qua.

Hi vọng tác giả niệm tình đồng thuận. BBT.

@@@

CAO TRÀO DÂN CHỦ ĐA NGUYÊN ĐA ĐẢNG VIỆT NAM

& CAO TRÀO TOÀN DÂN VIỆT NAM CHỐNG GIẶC TÀU

2010 - 2011


Kính mời toàn thể Đồng bào Việt Nam,

nhất là giới trẻ, sinh viên, học sinh :

Mỗi người một dụng cụ viết :

ống sơn, viên phấn, cây bút, que than,

múi trái cau tươi*, cành cây có mủ*,…

(*lúc viết chữ mờ, lát sau lộ rõ)

để viết lên mặt đường, cột đèn, thành cầu,
ga tàu xe, khu vực chợ, vách trụ sở, cổng cơ quan,

bất cứ chỗ nào có thể viết được 3 từ :

Dân Là Chủ

để đòi Dân Chủ thật sự văn minh bằng mô hình

Dân Chủ Đa Nguyên Đa Đảng cho Tổ quốc Việt Nam.

Ÿ Và viết 3 từ hoặc 3 cụm từ :

Chống Giặc Tàu

HS.TS.VN hoặc Hoàng Sa-Trường Sa-Việt Nam

để báo động quốc nạn

Giặc Tàu Cộng cưỡng chiếm Việt Nam,

bằng nhiều thủ đoạn tinh vi ngày càng lộ liễu,

làm Dân tộc Việt Nam :

mất văn hóa, mất đất, mất rừng,

mất biển, mất đảo, mất việc, mất Nước.

Kính mời Đồng bào hưởng ứng và tiếp tay.

Chúc đồng tâm-hiệp lực và thành công.

Xin cảm ơn.
Cao trào Dân Chủ Đa Nguyên Đa Đảng Việt Nam.
Và Cao trào Toàn Dân Việt Nam Chống Giặc Tàu.

mardi 16 novembre 2010

(Sự thật Dân cần biết 100) ĐÒN XÂM LƯỢC BẨN THỈU CỦA TÀU CỘNG



(Tâm sự của một người Việt gốc Hán ở Hải Dương, VN)
Gs Vũ Cao Đàm, 16-11-2010
Vài dòng về bản thân :
“... Gần hết cuộc đời, tôi đã nuôi trong lòng tình hữu nghị cao cả với đất nước quê hương của Đức Tổ họ Vũ của tôi. Tôi có lai lịch là người gốc Trung Hoa. Đức Tổ khai sinh ra dòng họ Vũ của tôi là một người thuộc dòng họ Vũ xã Long Khê, huyện Phúc Điền, tỉnh Phúc Kiến, Trung Hoa. 
Đức Tổ của tôi là Vũ Hồn, được Vua Đường Vũ Tông cử làm An Nam Đô hộ sứ cai trị xứ An Nam trong khoảng thời gian 841-843 theo Tây lịch. Nhưng rồi vì thất sủng với Nhà Đường, Vũ Hồn đã về sống ẩn dật với người vợ An Nam ở làng Mộ Trạch, huyện Đường An, nay thuộc tỉnh Hải Dương sinh cơ lập nghiệp, dựng nên dòng họ Vũ ở VN ngày nay.
Tôi nuôi những tình cảm ấm áp với người Trung Hoa từ cuối những năm 1930, khi tôi mới 3-4 tuổi, ở một vùng quê rất xa thành phố. Đó là châu Dực Yên thuộc tỉnh Hải Ninh ngày xưa, mà hôm nay vẫn còn giữ nếp sống bằng lặng, yên bình, ngay sát thành phố Móng Cái, ở đó, vẫn còn dấu ấn của hàng xóm là những người Hoa chất phác, đôn hậu, tắt lửa tối đèn cùng gia đình chúng tôi chia sẻ từng bát cháo hoa ăn với chao và trứng muối … "
 Lướt nhanh trên mạng những ngày này, chúng ta luôn tìm được nhiều thông tin đắt giá : 


Thương lái TQ (dân thường nói ngắn gọn, là bọn Tàu) về các chợ nông thôn VN thu mua móng trâu với giá rất cao, thậm chí những cái móng từ 4 chân của một con trâu được bọn Tàu mua với giá hơn hẳn một con trâu. Thế là nông dân VN và bọn “trâu tặc” ra sức chặt móng trâu đem bán,… vẫn còn lãi một con trâu thịt mang bán ở chợ. Chỉ một thời gian rất ngắn, bọn chúng đã triệt phá tan hoang sức kéo của nông dân nghèo VN. Tiếp đó, dân loan tin cho nhau, hàng lũ lái trâu từ bên Tàu tràn qua biên giới để “tiếp thị” bán trâu. Trong cái lũ thương lái mới này còn có cả kẻ tiếp thị bán trâu sắt (máy kéo). Dân tình vỡ lẽ : Thì ra chúng thu mua móng trâu là vì như thế ! 
Ở một nơi khác, thương lái Tàu đi các chợ thu mua rễ hồi, thế là những bọn “hồi tặc” mở chiến dịch triệt phá rừng hồi, một dược liệu quý hiếm của VN; chúng mua râu ngô non, xúi giục nông dân triệt phá nương ngô mang bán, đánh vào trúng cái dạ dày của những người mà bọn Tàu gọi là “đồng chí tốt” VN; chúng thu mua mèo nhằm triệt phá một nguồn trừ chuột cắn lúa; rồi chúng mua ốc bươu vàng, xúi giục nông dân nuôi ốc bươu vàng tràn ngập đồng ruộng phá hoại mùa màng, tấn công vào chiến lược an ninh lương thực của quốc gia “láng giềng tốt” VN. 
Hàng tốp thương lái Tàu xuất hiện từ Hà Giang cho đến Lâm Đồng để thu mua chè vàng, là thứ chè chặt thô phơi tái, không cần chế biến. Thương lái Tàu mua chè vàng với giá rất cao, kích thích nông dân chặt trụi đồi chè mang bán. Thế là thương lái Tàu đã triệt hạ vùng nguyên liệu cho các nhà máy chè VN. Không còn con đường nào khác, các doanh nghiệp chè VN phải sang mua chè nguyên liệu từ TQ. Đến khi nông dân VN cần trồng lại đồi chè, thì các “đồng chí tốt” từ bên kia biên giới, vì tình quốc tế vô sản lại lọ mọ xuất hiện, “giúp” mua giống chè từ TQ chở qua cho nông dân VN. 
Thâm độc hơn, chúng mở chiến dịch thu mua dây đồng vụn với giá cao “trên trời”, đẩy từng đoàn “đồng tặc” lùng sục chặt trộm dây đồng từ các đường điện cao thế, băm nát mạng lưới điện quốc gia của nước “láng giềng tốt” để nước này đốt đèn dầu đi theo họ “hướng tới tương lai”. Có nơi, bọn “đồng tặc” lẻn vào kho ăn cắp từng cuộn dây tôồng mới “coong” mang bán, thì “các đồng chí tốt” lên mặt đạo đức: “Ấy chết, cái ngộ không mua cái cuộn dây đồng ăn cắp tài sản XHCN của các tôồng chí tâu lố!” (Chúng tôi không mua cái cuộn dây đồng ăn cắp tài sản XHCN của các đồng chí đâu nhé). Cho đến khi bọn thương lái Tàu đi thu mua cáp quang phế liệu, thì các nhà đương cục của chúng ta mới được phen ngớ ra, không hiểu bọn chúng mua cái “của nợ” này để làm gì. Vì mua dây đồng thì còn có thể hiểu là chúng lấy nguyên liệu, nhưng cáp quang thì thật không thể hiểu được chúng mua để làm gì ? Đến khi dân nghèo lặn xuống biển chặt phá mạng cáp quang viễn thông, thì mới “ngã ngửa” ra, là chúng đang phá hoại con đường huyết mạch thông tin của VN...Chắc là các “đồng chí VN” nghĩ mãi không biết xử thế nào với những người “đồng chí tốt” bên nước vô sản TH, đành phải đưa ra tòa vài thằng dân nghèo “trót dại” lặn xuống biển chặt trộm.
“Láng giềng tốt” giúp… xây dựng các công trình thủy lợi :
 Sau 1954, VN được TQ giúp xây dựng nhiều công trình thủy lợi. Tôi đã tiến hành một cuộc phỏng vấn với Giáo sư TTA, Viện trưởng một viện nghiên cứu thủy lợi ở HN về sự giúp đỡ thủy lợi của người “đồng chí tốt”, vị Giáo sư kéo tôi vào phòng làm việc và cho xem một video clip quay suốt dọc dòng sông biên giới Việt – Trung. 
Trời ơi, chúng ta không thể tưởng tượng được, người “đồng chí tốt” đã làm những trò gì đâu! Các “đồng chí” xây 120 cái kè chắn chéo dòng nước trên các dòng sông biên giới, tạo những luồng nước xoáy để làm sạt lở bờ phía VN, ăn cắp đất mang về phía đất nước “láng giềng tốt” bên kia biên giới. Đất bồi sang phía bắc đến đâu, các đồng chí xây nhà cao tầng và kéo giai cấp vô sản quốc tế TH đến đó. Xem xong clip của Giáo sư TTA, tôi bàng hoàng… Tất cả các triều đại Đường, Nguyên, Tống, Minh, Thanh, chưa có bất kỳ một triều đại nào trước Triều đại CSTH sử dụng những biện pháp tồi tệ như vậy với VN. VN đã đối đầu với những đế quốc lớn, đã đối mặt với đủ loại thủ đoạn tàn bạo của nhiều loại đế quốc, nhưng có lẽ đây là ngón đòn xâm lược thâm hiểm và bẩn thỉu nhất của một loại đế quốc mới nổi : Đế quốc Trung Cộng. 
Tôi hỏi Giáo sư TTA: “Ông có thể cho biết, có công trình thủy lợi nào mà CS TH giúp VN không chứa đựng những “yếu tố đểu” tương tự như vậy không ?”. Ông chau mày trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu… 
“Tôi khó trả lời anh quá”, Giáo sư nói với tôi như vậy.
Đến hành vi gây ô nhiễm môi trường “gien” nòi giống VN :
Trên đường phố và sân bay VN hôm nay tràn ngập người TQ. Tôi vừa ngồi ở sân bay Đà Nẵng. Tôi đến hơi trễ, hỏi anh bạn ngồi bên phải tôi : “Máy bay Hà Nội gọi vào chưa ?”, thì nghe câu hỏi lại bằng tiếng Tàu “Shen ma?” (Cái gì?). Tôi quay bên trái hỏi, thì lại nghe “Shen ma?”. Tôi quay phía sau hỏi, lại thấy “Ni shuo shen ma?” (Ông nói cái gì?)… Tôi ngỡ ngàng, tưởng mình lạc vào sân bay Bắc Kinh. Làng sinh viên HACINKO (Phố Ngụy Như Kontum) không còn chỗ cho thuê vì hơn 500 người TQ đã “trấn” ở đó. Họ chen lấn trong thang máy và trong nhà ăn, thậm chí chiếm đứt thang máy để chơi đùa leo lên leo xuống, không cho bất kỳ ai sử dụng thang máy. Người Tàu đến đó mở hàng ăn, hàng bán quần áo, mua bán tấp nập như một chợ Tàu. Tối tối sinh viên Tàu trượt patin và la ó huyên náo một góc phố… Họ làm cho tôi liên tưởng tới 20 vạn quân Tàu Tưởng tràn vào VN năm 1945, ghẻ lở, bẩn thỉu, ngông nghênh và láo xược. 
Sao mà người TQ thắng thầu lắm thế ? Chuyện bauxite Tây Nguyên đã có quá nhiều người nói rồi. Tôi đơn cử vài chuyện vặt vãnh khác : Chỉ ở một tỉnh ở rất gần Hà Nội thôi, TQ chưa làm xong Nhà máy điện Hòa Bình, hàng ngàn công nhân Tàu chưa kịp rút, thì Tàu đã thắng thầu làm Nhà máy điện MK, và hàng ngàn công nhân Tàu lại xuất hiện. Những người Tàu từ các cơ sở sản xuất này lan tỏa khắp nơi để gieo rắc “hạt giống đỏ” cho Cách mạng vô sản Trung Hoa, đỡ cho các công ty Xuất khẩu Lao động VN và các công ty môi giới hôn nhân khỏi phải xuất con gái qua Tàu…Tôi có dịp trao đổi với các chị phụ trách hội phụ nữ ở mấy tỉnh Tây Nguyên, thì được biết, các chị đang rất lo ngại, chưa biết xử lý thế nào với nạn con gái Tây Nguyên có bầu với công nhân Tàu (!). 
Chúng ta nhìn thấy một cảnh tượng đang đến gần : Đội quân thứ 5 của Tàu Cộng đang ngày càng được mở rộng. Cần cảnh báo : Khi TC mới sáp nhập Tân Cương vào TQ, dân Hán ở đây chỉ chiếm chừng 4-5%. Sau nửa thế kỷ, dân Hán đã lên tới 45%. Tôi nhớ đã đọc ở đâu đó, chúng ta có thể rất cần đặt câu hỏi : “Bao giờ dân tộc VN trở thành dân tộc thiểu số trên chính đất nước mình ?”.
Và rồi xoa dịu bằng mấy công trình văn hóa ?
Gần đây chắc là Trung Nam Hải đã nhận ra sự phẫn nộ của dân chúng VN trước những hành vi xâm lược của họ, họ đã “kỷ niệm” cho dân VN mấy pha ngoạn mục : Trước hết là 30 triệu USD xây dựng ký túc xá cho Học viện Chính trị Quốc gia HCM để đào tạo cán bộ cho Đảng. Tiếp đó là Cung Văn hóa hữu nghị Việt-Trung, chắc rồi đến Viện Khổng Tử,… và rồi không biết còn những thứ gì nữa.
Viết đến đây, tôi chợt nhớ cái thời lớp thanh niên chúng tôi say mê theo các nghệ sỹ ca ngợi "những cánh hoa mộc miên bay tới đâu, tình hữu nghị của dân tộc TH lan tỏa đến đó… Sao mà lãng mạn. 
Ngẫu nhiên, tôi ngồi để hồi tưởng tâm tình lãng mạn theo những “Cánh hoa mộc miên” với Giáo sư Phạm Huy Tiến, một nhà địa chất, cũng có thời đi tu nghiệp “tiến tu Giáo sư” ở Học viện Địa chất Bắc Kinh (đối diện Học viện Khoáng nghiệp của tôi). Giáo sư Tiến cười rũ ngắt lời tôi : “Các bố nhầm hết rồi. Các nghệ sỹ cũng nhầm rồi. Cánh rừng mộc miên khi xưa nằm trên đất VN. Bọn địa chất chúng tôi lăn lộn ở đó quá nhiều. Cả đỉnh thác Bản Giốc nữa, cánh địa chất chúng tôi từng lên đó nấu cơm ăn… Nhưng rồi TQ lấn chiếm, nuốt toàn bộ cánh rừng mộc miên vào lòng Tổ quốc Trung Hoa”...Và thế là những cánh hoa mộc miên lại hồn nhiên bay “từ đất TH”, lan tỏa tình hữu nghị “vạn cổ trường sinh” giữa hai dân tộc. 
Ấy thế mà, trong khi tôi được nghe các bạn nghệ sỹ của chúng ta ca ngợi “Hoa mộc miên mọc đến đâu, lan tỏa tình thữu nghị của dân tộc Trung Hoa đến đó”, thì, trong một trang mạng nào đó, tôi lại nghe những người CS Bắc Kinh lập luận: “Hoa mộc miên bay đến đâu gieo hạt đến đó; Cây mộc miên mọc ở đâu, đất Trung Hoa ở đó. VN chỉ có cây tre, làm gì có cây hoa mộc miên !”.
TH là một đất nước có một đảng lãnh đạo toàn diện, tuyệt đối. Như vậy có thể suy luận, mà không sợ sai lầm : Tất cả những sự kiện nêu trong bài viết này đều do các nhà lãnh đạo CSTQ đưa đường chỉ lối. Chính những người Cộng Sản Trung Hoa đã làm tan vỡ hoàn toàn tình cảm nồng ấm của những người thuộc thế hệ chúng tôi với một đất nước đã sinh ra Đức Tổ Vũ Hồn của dòng tộc của tôi, một đất nước, mà có thời tôi đã coi là Tổ quốc thứ hai của mình. @@@                                                                   Vũ Cao Đàm

samedi 30 octobre 2010

Báo Động Đỏ !!!: DEATH BY CHINA

Published on Tháng Mười 30, 2011   

Đó là lời của tiến sĩ PETER NAVARRO – giáo sư Kinh Tế Học tại trường Đại học University of California, Irvine đã gióng lên như một tiếng chuông cảnh báo dân Mỹ và thế giới hiểm họa nầy trong tác phẩm bán chạy nhất trước đây, có tựa đề là “THE COMING WARS”. Ông đồng tác giả với GREG AUTRY – một chuyên gia khác về Trung Cộng – cùng viết cuốn sách “DEATH BY CHINA – CONFRONTING THE DRAGON – A GLOBAL CALL TO ACTION” (Chết bởi Trung Cộng – Đối Phó với Con Rồng – Lời Kêu Gọi Toàn cầu Hành Động” do nhà xuất bản Pearson Prentice Hall phát hành tháng 5, 2011.
Trong buổi tọa đàm có trên 200 người gồm sinh viên ngành kinh tế, giới trí thức và các nhà đầu tư, vừa ra mắt chiều ngày 7/6/ 2011 tại phòng họp lớn của Bechman Center tại Irvine. Buổi hội thảo mang tên của tác phẩm “Death By China – Confronting the Dragon – A Global Call to Action”.
Ngoài Tiến sĩ Peter Navarro & Greg Autry, còn có những người rất hiểu rõ chính sách của Bắc kinh như:


BAIQIAO TANG – nhà bất đồng chánh kiến – ông là một trong những sinh viên sống sót trong cuộc thảm sát Thiên An Môn đã trốn thoát được qua Hoa Kỳ. Ông còn là tác giả cuốn sách nổi tiếng: “MY TWO CHINAS”. Baiqiao Tang phát biểu trong buổi hội thảo: “Cuốn sách nầy sẽ giúp cho quý vị chánh sách tàn ác của nhà cầm quyền Bắc Kinh, một mặt bóp chặt tiếng nói trong nước, một mặt ĐẦU ĐỘC CẢ THẾ GIỚI VỚI NHỮNG SẢN PHẨM NGUY HIỂM, mặt khác ngày càng đầu tư lớn lao vào quốc phòng với giấc mơ thống trị toàn cầu.”


LI FENGZHI – một cựu gián điệp Trung Cộng trốn lại Hoa Kỳ – phát biểu làm mọi người xúc động: “Tôi thú nhận đã tìm cách hack vào hệ thống của Hoa Kỳ, nhưng một ngày kia tôi thấy mình không thể tiếp tục là khí cụ của một chế độ tàn nhẫn như vậy. Và tôi quyết định ở lại mảnh đất tự do nầy, hy vọng tìm được cách mạng tự do đến cho dân tộc tôi.”


GORDON CHANG là tác giả cuốn sách “THE COMING COLLAPSE OF CHINA” phát biểu: “Quyết tâm lớn mạnh bằng mọi giá, kể cả bóp miệng người dân và vi phạm tất cả mọi luật thương mại quốc tế, tuôn HÀNG HÓA GIẢ và ĐỘC HẠI ra nước ngoài. Trung Cộng không chỉ giết hại thế giới mà còn giết hại chính dân của họ.”


IAN FLETCHER – nhà phân tích kinh tế lão thành – là tác giả cuốn “FREE TRADE DOESN’T WORK: WHAT SHOULD REPLACE IT AND WHY” thì khẳng định rằng: “Chúng ta không thể chơi trò “tự do kinh doanh” với những kẻ không tôn trọng luật chơi.”


Để trả lời câu hỏi: “Nhưng chết dưới tay Trung Cộng như thế nào?” Tiến sĩ Peter Navarro nói: “Nhiều cách lắm, bằng hàng hóa độc hại, bằng cạnh tranh bất chánh, bằng cách cướp công ăn việc làm của nhiều quốc gia, bằng các hoạt động gián điệp, chiếm tài nguyên thiên nhiên của các nước láng giềng, chiếm lãnh nhiều thuộc địa bằng mặt trận kinh tế, đánh cắp bí mật quốc phòng và tăng đầu tư vào quân đội toàn là những thủ đoạn hiểm độc.”
Câu hỏi khác: “Có biện pháp nào để tránh hiểm họa “Chết dưới tay Trung Cộng không?” Tiến sĩ Peter Navarro đáp: “Có chứ! Nhưng, nó đòi hỏi Hoa Kỳ phải có một chánh sách khác và người dân Hoa Kỳ phải hiểu rõ thảm họa lớn nhất thế giới nầy!”.
Trong cuốn “Death By China” đưa ra một số thống kê tiêu biểu:
- Trung Cộng hiện cung cấp cho Hoa Kỳ 60% nước táo đặc, 50% tỏi, 70% thuốc trụ sinh Penicillin, 50% aspirin, 33% thuốc, Tylenol và 99% vitamin C.
- Vật liệu xây dựng “drywall” của Trung Cộng chứa chất Sulfurous gas bốc mùi trứng thối làm cho người cư ngụ bị sưng phổi, ngứa cổ, nghẹt thở mà còn làm hư hỏng các ống nước làm hệ thống HVAC như máy lạnh, máy sưởi không làm việc được. Mỗi năm, hàng 100.000 căn nhà của dân Mỹ phải tốn tiền sửa chửa khoảng 15 tỉ USD.
- Về mặt gián điệp, “Death by China” cảnh báo rằng: mỗi năm có khoảng 750.000 người Hoa ngành tình báo vào Hoa Kỳ, đánh cắp kỹ thuật quốc phòng đưa về Hoa Lục.

VŨ KHÍ SINH HỌC DƯỚI HÌNH THỨC HÀNG ĐỘC:
Rõ ràng Trung Cộng đã và đang dùng “vũ khí sinh học” dưới hình thức “hàng độc” để đầu độc nhân loại và dân chúng Hoa Kỳ, đó là loại vũ khí hủy diệt con người một cách tiệm tiến. Hiện nay, nghành công nghệ sinh học đang nở rộ tại Trung Hoa Lục Địa và phát triển nhanh chóng, các sản phẩm độc hại được xuất khẩu ồ ạt, tràn ngập trên khắp thế giới. Xin liệt kê vài hàng độc đã được tìm thấy:
THUỐC TÂY GIẢ:
- Tại PANAMA: hơn 300 người tử vong vì uống thuốc ho Made in China có độc chất gây bệnh là “”, một loại độc chất cao thường tìm thấy trong nước chống đông đặc của xe hơi.


- Tại HAITI: trên 76 trẻ em, phần lớn dưới 5 tuổi chết vì thận bị hủy hoại một cách kỳ lạ giống như nạn nhân ở Panama. Nhờ sự giúp đở của Hoa Kỳ, người ta khám phá ra nạn nhân tử vong vì thuốc trị sốt cho trẻ em có độc chất “Diethylene Glycol” phát xuất từ Xingang và qua công ty giao dịch Sinochem International.
- Không chỉ trong dược phẩm có chất Diethylene Glycol, còn được Tàu đưa độc chất nầy vào kem giả mạo dưới nhãn hiệu Colgate. Chính quyền Canada khuyến cáo dân chúng ngưng sử dụng kem đánh răng giả mạo độc hại Made in China.
Dưới chủ đề “TRUY LÙNG THUỐC CỦA TỬ THẦN” phóng viên của tạp chí Le Nouvel Observateur, kể lại cuộc điều tra của một nhân viên bào chế dược phẩm Thụy Sĩ hầu tóm cổ những kẻ sát nhân đã giết hại hàng ngàn bệnh nhân bằng thuốc giả đến từ Trung Cộng. Cuộc săn lùng chỉ trên địa bàn các quốc gia Cận Đông: Ai Cập, Jordanie, Syrie.
Mở đầu bài viết, phóng viên Jean Paul Mari kể lại câu chuyện của ADEL, một người Palestine: Vợ của anh bị ung thư vú, nhờ biết bệnh rất sớm và các bác sỹ lạc quan sẽ chữa được bệnh. Vấn đề thuốc “Imanitib” rất đắc, giá 2000 USD hộp. Để chữa trị cho vợ, Adel đã huy động gia đình bạn bè giúp đỡ đưa vợ sang Israel điều trị, Thời gian đầu, bệnh của vợ anh có vẻ ổn định. Sau đó, anh đưa vợ trở lại Palestine vào bệnh viện tối tân ở Ramallah. Bác sỹ Baker sử dụng loại thuốc nói trên, nhưng giá thành chỉ có một nửa thôi. Vợ của Adel chết 6 tháng sau đó vì thuốc sử dụng tại đây là thuốc giả được pha chế chỉ có nước, pha một ít đường, phẩm màu và một ít aspirine. Giá thành của mỗi họp thuốc nầy là 2 USD.
Điều nầy đã thúc giục JEAN LUC mở cuộc điều tra. Nhân vật trung tâm mạng lưới mà Jean Luc tìm ra được tên WAJEE ABU ODEH, một người Jordanie, đến từ Thẩm Quyến ở Hoa Lục. Tại vùng Cận Đông, mạng lưới do Wajee Abu Odeh điều khiển, cung cấp thuốc giả cho Jordanie, Ai Cập, Syrie…họ cung cấp thuốc giả tới 50% thuốc chữa trị ung thư. Không kể các loại thuốc giả chết người nầy tràn lan ở những vùng ngoại ô nghèo và qua nhiều môi giới nó hiện diện tại những bệnh viện có uy tín ở thủ đô.


TRÀ TÀU TẨM CHẤT ĐỘC CHÌ:
Theo The New Chenese Take Out – Michael E. Telzrow cho biết: Kỹ nghệ sấy khô lá trà tại Trung Cộng đã đạt tới trình độ tinh vi chưa từng có: Các hãng sản xuất trà dùng khí thải từ xe ô tô để làm khô lá trà nhanh chóng bằng cách trải lá trà tươi trên sàn của nhà kho, rồi lái những xe vận tải vào trong, nổ máy để khí thải từ ống khói xe làm khô lá trà. Vấn đề là xăng pha chì và những chất chì độc hại thoát ra theo khói xe bám trên lá trà. Chất độc chì sẽ ngấm dần dẫn đến việc hủy hoại thận và còn nhiều nguy cơ khác.


NƯỚC TƯƠNG LÀM BẰNG TÓC:
Bài viết nầy của GS, Tse – Yan Lee, B.H.Sci nhằm trình bày cho độc giả biết về một loại nước tương được sản xuất tại Hoa Lục không an toàn và được bày bán khắp nơi tại Hoa Lục và trên thế giới.
Nước tương được chế biến từ đậu nành, gồm có hợp chất protein, carbohydrate không chất béo, dồi dào chất riboflavin (B2) và các chất khoáng như sodium, calcium, phosphorus, sắt, selenium và chất kẽm. Hàng năm, trên khắp thế giới người ta đã sản xuất ra hàng ngàn triệu tấn nước tương để cung ứng cho thị trường tiêu thụ.


Vào năm 2003, tại Trung Cộng người ta sản xuất hàng loạt nước tương mang nhãn hiệu “HONGSHUAI SOY SAUCE”, áp dụng theo phương pháp sinh hóa và kỹ thuật tân tiến bởi một nhà máy chế biến thực phẩm gia vị không theo phương pháp chế biến cổ điển bằng đậu nành và lúa mì nên giá thành rất rẻ và được các nhà hàng và nhà trường sử dụng rất nhiều.
Tháng giêng năm 2004, viên quản lý cho một nhóm ký giả của chương trình TV “Weekly Quality Report” biết thành phần của nước tương gồm có “amino acid”, “sodium hydroxide”, “hydrochloric acid” và mật đường (loại dung dịch phế thải sau khi đã quay ly tâm thành đường cát trắng) và vài chất hóa học khác hòa tan với nước. Nhu cầu chế biến nước tương, hàng tháng nhà máy phải sử dụng đến hàng chục ngàn tấn “amino acid” dưới dạng bột từ một nhà máy sản xuất hóa chất khác.
Sau đó các ký giả đã tìm ra nguyên liệu để bào chế ra loại xi-rô amino acid này tại một nhà máy sinh hóa ở tỉnh Hồ Bắc. Họ trả lời các ký giả rằng “amino acid” chủ yếu chế biến từ tóc con người, thu nhặt được từ các tiệm hớt, uốn tóc và từ các đống rác thải ra ở các bệnh viện khắp nơi trong nước rất dơ bẩn và mang nhiều loại vi khuẩn gây nhiều mầm bệnh khác nhau. Tóc con người chứa nhiều loại hóa chất độc hại như thạch tín “arsenic” và chì “lead” sẽ gây phương hại trầm trọng đến hệ thống tiêu hóa, gan, thận, tim mạch, hệ thần kinh và sinh dục.
Sau khi tin tức ghê tởm nầy được phổ biến trên toàn thế giới khiến Hiệp Hội Các Quốc Gia Châu Âu, Hong Kong, Đài Loan, Nhật, Hoa Kỳ…đã từ chối nhập cảng một số hiệu nước tương và nhiều loại thực phẩm khác sản xuất từ Trung Hoa Lục Địa vì lý do an toàn cho sức khỏe dân chúng.



TỎI BỘT, ỚT BỘT NHIỄM PHÓNG XẠ:
Do khả năng công nghệ bảo quản thực phẩm quá kém nên tỏi bột và ớt bột là sản phẩm nổi tiếng của quận Qixian, tỉnh Henan do cơ xưởng Limin sản xuất phải sử dụng chất phóng xạ Cobalt-60 để giữ lâu cho tỏi bột và ớt bột khỏi bị hư hỏng. Ngày 7/6/ 2009, chất Cobalt-60 bị rò rỉ thấm qua quần áo bảo hộ của công nhân và chất phóng xạ Cobalt-60 tuôn ra ngoài không khí, xưởng Limin bị phát hỏa, gây chết chóc cho nhiều người. Có khoảng 800.000 người trong vòng bán kính 50 km đã bỏ của chạy lấy thân. Hàng quán tại Qixian đóng cửa, đường xá vắng tanh như một thành phố chết.
HOA KỲ BÁO ĐỘNG NHIỀU MẶT HÀNG NHẬP TỪ HOA LỤC CÓ CHẤT ĐỘC:
Hoa Kỳ liên tiếp báo động về hàng hóa nhập cảng từ Trung Cộng có chứa kim loại Cadmium độc hại tiềm ẩn trong những kiểu trang sức thời trang. Quốc Hội Mỹ đã cấm các sản phẩm chứa chì nhập cảng vào Mỹ dưới dạng nữ trang cho trẻ em. Nhưng, cadmium còn độc hại hơn chì nhiều. Cadmium có thể gây bệnh ung thư. Thượng Nghị Sĩ Mark Pryor báo động: “Sẽ có nhiều phụ huynh tức giận khi biết nữ trang nhập cảng như thế có thể làm tổn hại sức khỏe con em họ.”
Nhiều sản phẩm may mặc dành cho trẻ em không bảo đảm an toàn, chứa nhiều hóa chất “formaldehyde”, “cadmium” và “chromium” độc hại vượt mức cho phép, gây nhiễm trùng da và đường hô hấp cho trẻ em.
Trong khuôn khổ bài báo nầy, chỉ liệt kê những mặt hàng độc có tính cách tượng trưng mà thôi, còn nhiều mặt hàng độc khác như trái cây có tẩm hóa chất bảo quản Carbendazim hoặc còn dính thuốc trừ sâu, đũa ngâm hóa chất…một khi các hóa chất độc hại nầy bám vào các bộ phận trong cơ thể con người sẽ công phá tiến trình thoái hóa và tăng trưởng tế bào tự nhiên mà sinh ra nhiều TẾ BÀO DỊ HÌNH không cần thiết dư thừa, đan kết vào nhau, tích tụ lại làm thành bướu độc, cục u…là tiến trình của nguy cơ dẫn đến nhiều căn bệnh ung thư.


Vì thế, tất cả mặt hàng tươi, khô, đông lạnh hoặc đóng gói mang nhãn hiệu MADE IN CHINA là người tiêu thụ rùng mình kinh sợ. Trung Cộng thay đổi chiến lược để lừa người tiêu thụ bằng cách thay thế nhãn hiệu “Made in China” bằng nhãn hiệu mới trên các bao bì của thực phẩm, hàng hóa…là “MADE IN P.R.C” đó là chữ viết tắt “People Republic of China” (Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc).
Nhưng, nhãn hiệu “Made in P.R.C” đánh lừa giới tiêu thụ không được bao lâu thì bị phát giác làm mức tiêu thụ hàng hóa Trung Cộng lại bị thế giới tẩy chay, tụt dốc thê thảm. Trung Cộng lại giở thói gian manh, tiếp tục đánh lừa người tiêu thụ, không nhận diện được các mặt hàng độc của Trung Cộng bằng những phương cách xảo quyệt khác. Một thí dụ điễn hình: WAL-MART là một trong những siêu thị lớn nhất nước Mỹ. Nếu nhập hàng từ Trung Cộng do công ty Wal-Mart đặt mua. Trung Cộng sẽ ghi “MADE FOR WAL-MART USA” hoặc “PACKAGED IN USA”. Hàng hóa nhập từ Trung Cộng bằng những kiện hàng lớn, được ghi rõ ràng xuất xứ “Made in China” đúng theo qui định của chánh phủ Hoa Kỳ. Nhưng, khi những kiện hàng được tháo ra bán lẽ trên các quày hàng thì mang nhãn hiệu khác như “MADE FOR WALMART USA” hoặc “PACKEGED IN USA” và hàng chữ nhỏ li ti như “Made in China” hoặc “Made in P.R.C” nằm ở gốc nào đó rất khó nhìn thấy. Xin hãy cẩn thận khi mua hàng để đừng bị Trung Cộng lừa bằng những mánh khóe bẩn thỉu nầy.
BÀI HỌC CỦA ĐÀI LOAN TẨY CHAY HÀNG ĐỘC CỦA TRUNG CỘNG:
Một thành phố Đài Loan, thị trấn Chitung, nơi trận bão Morakot ập vào làm 500 người chết trong một vụ lở đất lớn và 700 người phải di tản sau cơn bão nhiệt đới tồi tệ nhất trong vòng 50 năm qua, đã xảy ra vào ngày 8/8/ 2009. Chánh quyền địa phương đã từ chối nhận 100 “nhà lưu động” lấp ráp nhanh do Trung Cộng viện trợ vì lo sợ hóa chất độc hại, vì những căn nhà nầy có chứa chất “formali”, một loại hóa chất nguy hiểm. Phó Quan Hành Chánh quận tên Chung Chia nói: “Mặc dầu những ngôi nhà là trợ giúp nhân đạo, nhưng chúng tôi cần phải đặt an toàn làm ưu tiên hàng đầu.” Ngoài ra, họ cũng từ chối hàng viện trợ của Trung Cộng gồm: 10.000 túi ngủ, 10.000 chăn đấp cùng với 176 triệu nhân tệ (26 triệu USD).


Người dân Đài Loan đã mất tin tưởng vào hàng hóa Trung Cộng từ năm trước khi sản phẩm sữa bột của Trung Cộng của một số hãng Trung Cộng bị tìm thấy nhiễm melamine làm chết ít nhất 6 trẻ em và khiến hàng chục nghìn trẻ em lâm trọng bệnh. Đây là một cái tát vào mặt bọn lãnh đạo Trung Nam Hải.
VIỆT NAM THỊ TRƯỜNG TIÊU THỤ HÀNG ĐỘC CỦA TRUNG CỘNG:
Tất cả mặt hàng độc chết người do Trung Cộng sản xuất bị thế giới tẩy chay và vất vào thùng rác. Những con chó lãnh đạo Trung Nam Hải dùng Việt Nam làm thị trường tiêu thụ những hàng độc nầy vừa để thu lợi nhuận và vừa dùng nó làm vũ khí giết người thầm lặng, không tiếng súng để giết dân Việt Nam chết dần chết mòn. Sách lược dã man nầy, Trung Cộng chia ra làm hai giai đoạn:
GIAI ĐOẠN I:
Ngày 30 tháng 6 vừa qua, nhiều tờ báo trong nước đồng loạt lên tiếng báo động về hiện tượng nầy, từng đoàn doanh nhân Tàu Cộng vượt biên giới bỏ ngỏ, ào ạt sang Việt Nam từ Bắc vào trong Nam, tung tiền mua giá cao, vơ vét hàng nông sản, thu hút hàng sạch nhu yếu phẩm từ thủy sản, đường cát, heo, gà, vịt, trứng gà, vịt cũng bị thu mua chất hàng đống. Đặc biệt là vịt sống là sản phẩm bị chiếu cố tận tình nhất, khiến giá mỗi con từ 60.000 đồng/ con tăng vọt lên 120.000 đồng, tức tăng gấp đôi. Cho đến nay, chiến dịch vét hàng đã lên đến cao điểm, nhưng chưa biết chừng nào mới chấm dứt. Hiện tượng nầy, khiến vật giá trong nước tăng tốc leo thang không ngừng vì thiếu hàng để bán, làm dân nghèo khốn đốn.
Theo nhận định của bà Nguyễn thị Thu Sắc, Phó chủ tịch Hiệp hội Hàng Xuất Cảng Thủy Hải Sản VN (VASEP) nói rằng: những năm trước thương gia Tàu sang VN thu mua tôm trực tiếp từ các trại nuôi tôm của người Việt mình. Còn bây giờ, họ ra tận bến cá, đón tàu đánh cá vừa từ ngoài khơi vào, tung tiền thu mua trực tiếp, gôm sạch các loại hải sản. Các công ty VN chế biến thủy, hải sản thiếu hàng xuất cảng, nâng giá mua lên để cạnh tranh mà vẫn chào thua các doanh nhân Tàu Cộng lắm tiền nhiều bạc nầy. Tại miền Trung, các tay thương gia Tàu Cộng nầy chiếu cố tận tình. Hậu quả, là giá tôm trắng hồi nằm ngoái chỉ có 57.000 đồng/ kí bây giờ vọt lên 90.000 đồng/ kí.
Bà Sắc báo động, tình trạng nầy sẽ giết các công ty xuất cảng thủy sản và hải sản trong nước. Từ đầu năm đến giờ đã có 147 công ty loại nầy ở VN đã phải đóng cửa vì không mua được hàng. Bà Sắc cho biết đã đến lúc chánh phủ VN nên bắt chước Indonesia, vì quốc gia nầy đã cấm xuất cảng nguyên liệu thủy, hải sản kiểu đó. Việt Nam cần phải bảo vệ thị trường nội địa. Nhưng, biết bao giờ Đảng và nhà nước CSVN học được bài học khôn nầy?
Ngoài ra, các tên thương gia trọc phú nầy còn nhắm vào hồ tiêu. Theo lời ông Đỗ Hà Nam, Chủ tịch Hiệp Hội Tiêu VN (VPN), cho biết: đã có 20% toàn bộ sản lượng tiêu VN bị thương lái Tàu Cộng thu vét. Cao su cũng vậy, có đến 70% số cao su làm ra ở VN đã vượt biên vào Hoa Lục.
GIAI ĐOẠN II:
Sau khi hút hết “HÀNG SẠCH” của thị trường Việt Nam, bọn Trung Nam Hải cho các thương buôn Tàu Cộng tuôn “HÀNG ĐỘC” vượt qua biên giới vào Việt Nam bán với giá rẻ mạt vừa túi tiền của đại đa số đồng bào lao động để đầu độc dân Việt Nam trên qui mô cả nước, gây ra hiện tượng “GIÀU ĂN SẠCH, NGHÈO ĂN ĐỘC”. Xin liệt kê một số hàng độc của Trung Cộng tượng trưng:

GẠO NHỰA TÀU:
Sau khi tung tiền vơ vét cả triệu tấn gạo của VN chở sang Tàu. Liền sau đó, “gạo nhựa Tàu” được Trung Cộng tung vào VN đã xuất hiện trên thị trường, đó là một loại giả làm bằng khoai lang / khoai tây xay nhuyển rồi trộn với bột nhựa (resin). Gạo nhựa Tàu nấu trên 30 tiếng vẫn không làm hạt gạo nát nhừ, hột cơm vẫn nguyên vẹn và không dính vào nhau. Tất cả các gạo nhựa Tàu đều cùng kích thước và màu sắc giống nhau.

SỮA ĐỘC MELAMINE:
Melamine là hóa chất dùng để sản xuất nhựa, được trộn vào các sản phẩm sữa để chúng trông giàu protein hơn để dánh lừa thị giác giới tiêu thụ khiến các em nhỏ uống vào sẽ mắc bệnh “sạn thận”. Các hãng thông tấn nước ngoài đưa tin scandal về sữa độc melamine làm tử vong 4 em bé.


samedi 4 septembre 2010

Những Tấm Hình Thuở Xưa, Lịch Sử (từ 30-4-1975 trở về trước).

  1.  

    Bữa Cơm Việt Nam Trong Trận Giải Tỏa Cố Đô Huế Năm Mậu Thân-1968.



    Nevermore shall we see her and of the meal like this again. Thank you, the Vietnamese mother. Không bao giờ chúng con có lại mẹ và bữa cơm này. Xin tạ ơn.



    Phạm Thắng Vũ
    (còn tiếp)
    Last edited by phamthangvu; 12-04-2011 at 04:24 AM.

  2. Join Date
    22-08-2010
    Posts
    35
    (tiếp theo)

    Hoa Lạc Rừng Gươm.



    Ô là là... bông Hoa giữa rừng Gươm.


    Phạm Thắng Vũ
    (còn tiếp)




  3. Join Date
    22-08-2010
    Posts
    35
    (tiếp theo)

    Gươm Lạc Rừng Hoa.



    Gươm lạc giữa rừng Hoa.


    Phạm Thắng Vũ
    (còn tiếp)




  4. Join Date
    22-08-2010
    Posts
    35
    (tiếp theo)

    Lỡ Một Cung Đàn.


    Trên sân thượng một nhà 4 tầng ở đường Trương Minh Ký trong thời điểm 30-4-1975.


    Chiếc trực thăng UH này, theo PTV nhớ thì trước đó (chiều ngày 29-4-1975) đã thấy bay lòng vòng trong khu vực (gần phi trường Tân Sơn Nhứt) rồi thì thấy hướng nó xuống (vì tầm nhìn bị các tòa nhà che mất) và sau đó không thấy nó bốc lên (take off) nữa. Mấy ngày sau khi có chuyện đi ngang qua đây thì PTV mới thấy cảnh trên. Nghe kể ông pilot đáp liều xuống sân thượng căn nhà đó (không phải nhà của ông) định về nhà để đón gia đình (cũng gần đó) làm một cú di tản nhưng đã hỏng dự định của mình vì cánh quạt của UH đã quất vào bờ tường của nhà bên cạnh. Sau đó chủ gia (của 2 căn nhà) sợ máy bay có thể đổ nhào xuống nên đã phải làm cột để chống phần đuôi (xin coi trong hình).

    Hỏng nhiệm vụ mà cũng không thể trở vào lại phi trường Tân Sơn Nhứt được vì tình hình khi đó ở cổng Phi Long là (nội bất xuất-ngoại bất nhập) nên PTV nghĩ là ông pilot sau cùng đã phải khăn gói quả mướp học tập cải tạo (thực chất là tù giam-lao động chết bỏ) và không biết đời ông hiện nay ra sao.


    Phạm Thắng Vũ
    (còn tiếp)
    Last edited by phamthangvu; 12-04-2011 at 04:25 AM.




  5. Join Date
    22-08-2010
    Posts
    35
    (tiếp theo)

    Nhà Ma và bầy Quỷ cái trong rừng rậm.

    Hoạt động lén lút, đám Việt Cộng nằm vùng thỉnh thoảng nhận lệnh vào rừng để họp, học tập về đường lối của đảng quỷ hay để được huấn luyện cách sử dụng vũ khí (biết cách giết người bên phía chính quyền Quốc Gia cho gọn, cho người dân lành trông thấy phải sợ chúng) nhưng có khi để chúng nhận một chỉ thị nào đó của bọn đầu lãnh Việt Cộng tại địa phương. Tuy cùng một nhiệm vụ, một băng đảng với nhau nhưng bọn này lại... sợ đồng chí mình biết mặt mình nên, cả bọn phải che cái mặt mốc trong suốt thời gian họp hành, học tập (khi đối thoại với nhau, bọn chúng còn phải đổi giọng nói) này.


    Bầy quỷ cái (Chị Ba, chị Tư hay má Sáu, má Tám...) tan hàng sau một tiết huấn luyện.



    Những căn nhà Ma trong chốn rừng sâu âm u của bọn quỷ.




    Không có nước ngọt, đám quỷ phải lấy nước mưa bằng cách dẫn dòng (nước khi trời mưa) từ các thân cây xuống các hộc chứa làm bằng cây.


    Phạm Thắng Vũ
    (còn tiếp)
    Last edited by phamthangvu; 12-04-2011 at 04:26 AM.




  6. Join Date
    22-08-2010
    Posts
    35
    (tiếp theo)

    Dép râu, Mũ tai bèo của bọn gian nhân hiệp đảng.

    Ngoài đồ nghề (AK 47, lựu đạn nội hóa, mã tấu...) thì trong các hành trang của bọn Việt Cộng miền Nam là dép râu và mũ tai bèo như trong các tấm hình chụp dưới đây tại một mật khu... âm u. Ngay sau ngày 30-4-1975 thì tại các đô thị thuộc miền Nam đã xuất hiện 4 câu thơ nói về bọn đi dép râu và mũ tai bèo:


    Đôi dép râu dẫm nát đời tuổi trẻ
    Mũ tai bèo che khuất nẻo tương lai
    Bao giờ cạn sạch nước Đồng Nai
    Dân Nam Bộ mới là con bác... Cáo.





    Nam nữ tuổi thanh niên thoát ly gia đình (bỏ trốn khỏi nhà hoặc bị Việt Cộng nằm vùng bắt buộc) để vào rừng sống chung đụng, ăn bờ ngủ bụi hoặc trong các lùm bẩn thỉu (nữ ngồi bắt chí, nam gãi ghẻ).








    Tụ họp học tập (lên dây cót tinh thần) hoặc kết nạp nhau vào đoàn, đảng quỷ.








    Phạm Thắng Vũ
    (còn tiếp)
    Last edited by phamthangvu; 12-04-2011 at 04:28 AM.




  7. Join Date
    22-08-2010
    Posts
    35
    ( tiếp theo)

    Dọn Bãi Đáp.


    Để dọn một quang một khu vực rộng làm bãi đáp đổ quân tại các vùng rừng rậm, người ta (quân đội Hoa Kỳ) thường làm như sau.


    Gắn nó vào trực thăng (hoặc máy bay như C 130).


    Rồi sau đó:












    Bay đến mục tiêu, thả xuống và thế là ... Bùm.


    Đây là loại bom Daisy Cutter (Người hái hoa Cúc) mà Trung tướng Nguyễn Văn Toàn (theo yêu cầu của Chuẩn tướng Lê Minh Đảo (khi đó là Tư lệnh Sư đoàn 18 Bộ Binh VNCH) đã ra lệnh thả 2 quả xuống nơi tập trung quân CS Bắc Việt (đám chính quy gồm cán binh của các sư đoàn 1, sư đoàn 6, sư đoàn 7 và sư đoàn 341 thuộc quân đoàn 4 do CS mới thành lập sau khi chiếm được các tỉnh ngoài miền Trung trong cuối tháng 3-1975) tại phía bắc Dầu Giây vào sáng ngày 16-4-1975. Sau khi thả, 2 quả bom đó đã đưa nhiều đơn vị bộ binh, thiết giáp và pháo binh CS Bắc Việt... đi gặp bác Cáo sớm. Sau đó, 5 quả khác đã được Bộ Tổng Tham Mưu QLVNCH đề nghị sử dụng tiếp tại quân khu 3 (trong đó có cả bản doanh của cái gọi là Bộ Chỉ Huy Chiến Dịch lão già xứ Nghệ (trú đóng tại khu rừng Căm Xe) có các gã trùm gồm: Văn Tiến Dũng, Lê Đức Thọ, Phạm Hùng... hiện diện, nhưng vì phe CS (sau khi nếm mùi thảm bại tại mặt trận Xuân Lộc) đã to họng tố cáo rằng Mỹ-Ngụy sử dụng vũ khí hủy diệt hàng loạt nên chính quyền Hoa Kỳ đã thu lại các ngòi nổ của 5 trái bom này.

    Nếu 5 quả được sử dụng tiếp thì diễn tiến thời cuộc năm đó sẽ ra sao? Hoặc nói gọn một câu là nếu phía Hoa Kỳ đừng chơi cái trò đem con bỏ chợ thì làm sao có cái gọi là ngày 30-4-1975 tại miền Nam VNCH.

    Phạm Thắng Vũ
    (còn tiếp)
    Last edited by phamthangvu; 06-04-2011 at 11:42 AM.




  8. Join Date
    22-08-2010
    Posts
    35
    (tiếp theo)

    Đồ giả của Việt Cộng.


    Có mỗi một bản viết tay buộc Tổng thống VNCH Dương Văn Minh đọc tại đài phát thanh Sài Gòn vào buổi trưa ngày 30-4-1975 mà hai gã Việt Cộng già tên là Bùi Tùng (Trung tá, Chính ủy Lữ đoàn 203 xe tăng) và Phạm Xuân Thệ (Đại úy, Trung đoàn phó Trung đoàn 66) vẫn dành nhau là do mình thảo ra (viết để bại tướng Dương Văn Minh đọc đầu hàng khi đó).

    Bản viết tay (gốc) duy nhất đó mà thời gian gần đây ở trong nước thì 2 gã Việt Cộng kể trên đều dành công, nhận mình là tác giả. Tính sao bây giờ? Thôi thì đảng quỷ Cộng Sản Việt Nam (lại một lần nữa như đã bao lần chúng từng làm hàng giả như hang Pắc Bó mới (sau khi cái hang Cáo cũ đã bị Tàu Cộng phá hủy trong đợt chiến tranh năm 1979)) đành phải chế tạo thêm các bản viết tay khác (cho vừa lòng 2 gã công thần này) và (có thêm hàng) để đem trưng bày chúng trong các căn nhà có tên gọi là Bảo Tàng Chứng Tích (ba xạo) Chiến Tranh (nhưng chỉ bày hiện vật của một phía là Mỹ và miền Nam VNCH thôi) trong nước hòng tiếp tục lòe bịp giới trẻ lớn lên (trưởng thành) sau ngày 30-4-1975.









    Phạm Thắng Vũ
    (còn tiếp)
    Last edited by phamthangvu; 12-04-2011 at 05:23 AM.




  9. Join Date
    22-08-2010
    Posts
    35
    (tiếp theo)


    Vài Hình Ảnh Về Trận Đánh Đồng Xoài Năm 1965.


    Đồng Xoài là 1 cứ điểm nằm trong quận Đôn Luân của tỉnh Phước Long, một vị trí khá quan trọng vì nằm ở phía Bắc của chiến khu D. Đồng Xoài nổi danh vì là trận đánh qui mô đầu tiên của CS Bắc Việt (với quân đội miền Nam VNCH) do chúng mở ra vào ngày 10 tháng 6 năm 1965 (lúc 02 giờ sáng). Ở thời điểm đó, quân đội miền Nam VNCH tại Đồng Xoài chỉ có 1 Đại Đội 111 Địa Phương Quân, 2 Đại Đội 327 và 328 Dân Vệ. Vũ trang của binh sĩ quân đội miền Nam VNCH vẫn là Garrant M1, Carbin, Thompson, trung liên Bar... và được hổ trợ bởi 1 chi đội thiết giáp M113 cùng 2 khẩu pháo 105. Đổi lại , lực lượng tấn công của CS Bắc Việt khi đó gồm 3 Trung Đoàn Q 761, Q762 và Q 763 (thuộc Bộ Chỉ Huy Chiến Dịch Đồng Xoài) được võ trang từ AK 47, B40, trung liên RPD, đại liên 12 ly 7, pháo 37 ly cao xạ, DKZ ...

    Học tập thuần thục trên sa bàn thì Trung Đoàn Q762 là đơn vị chủ công vào cứ điểm Đồng Xoài, Trung Đoàn Q761 sẽ phục kích để chận tiếp viện (của quân đội miền Nam VNCH) và Trung Đoàn 763 làm thê đội dự bị. Cạnh đó, Bộ Chỉ Huy Chiến Dịch Đồng Xoài (do Năm Thạch (Hoàng Cầm) và Ba Đình (Trần Đình Xu) chỉ huy) còn bổ sung thêm 1 tiểu đoàn pháo Z36 thực hiện đợt phá khẩu mở màn chiến dịch (kiểu tiền pháo-hậu xung).

    Dù dùng chiến thuật biển người (2000 cán binh) và chiếm được Đồng Xoài nhanh chóng nhưng Trung Đoàn Q762 CS Bắc Việt đã nướng sạch 2 tiểu đoàn. 2 ngày hôm sau (12-6) quân đội miền Nam VNCH cho Tiểu đoàn 53 Biệt Động Quân và Tiểu Đoàn 7 Nhẩy Dù đến giải tỏa (được trực thăng vận từ Phước Long đến phía Bắc quận Đôn Luân). Sau các trận đánh ác liệt (kéo dài đến ngày 17-6) thì phía CS Bắc Việt đành phải rút lui. Tổn thất được ghi nhận như sau: Phía miền Nam VNCH thì 40 Dân Vệ chết, 124 quân nhân (bao gồm Địa Phương quân, Biệt Động Quân và Nhẩy Dù) tử thương và gần 200 dân lành (thân nhân lính) sống trong khu gia binh của cứ điểm Đồng Xoài, 3 trực thăng bị bắn rớt cùng một số xe quân sự, thiết vận xa. Phía CS Bắc Việt để lại 134 xác tại trận địa (chưa kể số thương vong đã đồng bọn được tải đi).

    Trận Đồng Xoài thực tế là một thất bại của quân đội miền Nam VNCH khi đó. Nguyên do là hệ thống phòng thủ đang xây cất dở dang (như chỉ có một hàng rào kẽm gai quanh quận đường), quân số quá ít (chưa tới 1 tiểu đoàn mà phải đánh trả lại 2 trung đoàn chính quy Bắc Việt) và sau cùng là vũ khí quá lạc hậu so với đối phương (đây là một chậm trễ có tính kinh điển của đồng minh Hoa Kỳ đối với chính quyền miền Nam VNCH). Phe CS Bắc Việt sử dụng súng AK 47, B40, đại liên phòng không 12 ly 7 và pháo cao xạ 37 ly... trong khi quân đội miền Nam VNCH vẫn chỉ Garrant M1, Carbin, Thompson, trung liên Bar... đã có từ thời Đệ Nhị Thế Chiến (chỉ riêng cố vấn Mỹ trong các tiểu đoàn Biệt Động Quân, Nhẩy Dù mới có súng M 16).

    Cái đáng phê phán ở đây là CS Bắc Việt đã xử dụng chiến thuật biển người (coi mạng người lính như cỏ rác) nên số thương vong của cán binh miền Bắc không ít và đặc biệt họ đã nã súng thẳng vào khu gia binh quân đội miền Nam VNCH trong cứ điểm Đồng Xoài làm con số dân lành (gần 200 người) bỏ mạng. Sau trận đánh, người dân Đồng Xoài phải tản cư về tận Sài Gòn (và các vùng ngoại ô) để sống.

    Dưới đây là một số hình ảnh về trận Đồng Xoài năm đó.








    Các lực lượng của Biệt Động Quân và Nhẩy Dù tái chiếm lại quân lỵ Đôn Luân.







    Dân lành (thân nhân binh sĩ) trong khu gia binh cứ điểm Đồng Xoài sau trận đánh.





    Thi thể cán binh CS Bắc Việt bỏ lại tại trận địa.








    Trong đau thương vì mất mát người thân thuộc và kinh hoàng vì sự tàn ác của CS Bắc Việt, người dân Đồng Xoài đành tản cư về các nơi khác để sống.

    Phạm Thắng Vũ
    (còn tiếp)
    Last edited by phamthangvu; 12-04-2011 at 05:15 AM.




  10. Join Date
    22-08-2010
    Posts
    35
    (tiếp theo)

    Xe Dodge 4 Nhà Binh (miền Nam VNCH).


    Hồi còn sống trong khu gia binh, PTV từng đi ké theo các anh lính mỗi khi có dịp ra chợ trên chiếc xe Dodge 4 như xe trong hình dưới đây (tên thông dụng mà PTV được nghe là xe Đốt Cát). Sau khi đám Việt Cộng chiếm được miền Nam VNCH thì không biết chúng đã mang tất cả các xe Dodge 4 đi đâu mất tiêu mà PTV không hề thấy lại nữa.








    Phạm Thắng Vũ
    (còn tiếp)