vendredi 27 avril 2012

Cưỡng chế đất Văn Giang - Nông dân Phụng Công 

Huyện Văn Giang Tỉnh Hưng Yên cũng huy động hàng ngàn công an và đạn hơi cay trái khói để cưỡng chế đất của 166 hộ nông dân.












Việt Nam, 37 năm sau ngày thống nhất đất nước


Gia Minh, biên tập viên RFA
2012-04-27

Nhiều người dân Việt Nam từng trải qua hai cuộc chiến ‘chống Pháp và chống Mỹ’.

Photo courtesy of nguyenxuandienblog
Người dân Văn Giang trước ngày bị cưỡng chế



Thực dân, đế quốc từng bị cho là kẻ thù tại Việt Nam. Tuy nhiên nay chính những người từng trải qua hai cuộc chiến đó cho rằng nhà cầm quyền hiện nay còn ‘ác hơn cả đế quốc Mỹ’.

Chính quyền sau 75

Cuộc chiến đưa đến chấm dứt tình trạng chia đôi đất nước gần nhất tại Việt Nam chấm dứt cách đây đã 37 năm. Có nhiều ý kiến cho rằng đất nước thay da đổi thịt rất nhiều, và vết thương chiến tranh đã lành lặn.
Tuy vậy, có nhiều người vẫn khẳng định vết thương đó vẫn còn rỉ máu và khi vết thương cũ chưa lành lại có những vết cắt mới trên da thịt người dân.
Suốt những năm tháng chiến tranh, người ta phải đi sơ tán để tránh bom đạn. Khi chấm dứt tiếng súng, họ trở về quê nhà để tạo lập cuộc sống.
Thế rồi những dự án phát triển được vạch ra. Nhiều người nằm trong vùng qui hoạch phải di dời đi nơi khác. Khi tiến hành hoạt động này, biết bao vụ việc do chính quyền các cấp địa phương gây ra khiến dân chúng ta thán.
Hành xử trong khi cưỡng chế thu hồi đất đối với nhiều người dân là một hành động mà họ cho là ‘dã man’ hơn cả thời ‘đế quốc Mỹ’ trước đây.
Một người dân bị mất đất thuật lại câu nói của những đồng bào cùng chung cảnh ngộ:
"Năm 2009, 80 hộ chúng tôi được chủ tịch thành phố, ông Trần Thế Dũng, tiếp. Tôi có ghi băng. Có những người là thương binh đi bộ đội chống Mỹ về phát biểu: lúc phá nhà dã man hơn đế quốc Mỹ, ác hơn đế quốc Mỹ; họ nói đi nói lại ba lần."
Những người phải thốt lên so sánh đó hầu hết là những người từng sinh sống tại những vùng chiến tranh ác liệt trước đây. Hằng ngày họ phải chạy lánh nạn bom đạn do máy bay Mỹ ném xuống. Và chính họ thấy đó là một tội ác khi truy đuổi những người dân như họ.
Trước những hành động xâm lăng đó của người nước ngoài, gia đình nhiều người dân cho con cái tham gia quân đội để đi chiến đấu chống lại những kẻ xâm lược. Có người mất chồng, mất con trong chiến tranh và trở thành gia đình liệt sỹ được tổ quốc ghi công.
Có những người là thương binh đi bộ đội chống Mỹ về phát biểu: lúc phá nhà dã man hơn đế quốc Mỹ, ác hơn đế quốc Mỹ; họ nói đi nói lại ba lần.
Một dân oan
Có thể nói trong chiến tranh, khi đất nước bị cho là lâm nguy bởi ngoại xâm, người dân sẵn sàng hy sinh tất cả, đến giọt máu, hơi thở cuối cùng không hề bận tâm suy nghĩ.
Tuy nhiên, khi tài sản, đất đai mà họ sinh sống từ bao đời nay bị xung công một cách thiếu thuyết phục. Tiền bồi thường bị cắt xén, hay thậm chí bị ‘cướp trắng’; thì họ phản ứng.
Nhưng chính quyền đã không nghe tiếng nói của người dân mà đưa lực lượng cưỡng chế đến phá dỡ nhà cửa, ruộng vườn trước sự chứng kiến vô
vọng của họ nên họ không thể ‘hy sinh’ trong im lặng như thời chiến tranh.

Khiếu kiện trong vô vọng

bat-dong-san1-300x207-250.jpg
Căn nhà của ông Đoàn Văn Vươn huyện Tiên Lãng sau vụ cưỡng chế hôm 05/1/2012

Họ đã phản ứng, đã khiếu kiện từ năm này qua năm khác với hy vọng công lý sẽ được thực thi nhưng rồi họ vẫn mỏi mòn.
Đó là tâm trạng của bà Võ thị Nhiều, gia đình liệt sỹ:

"Tôi có hai con trai đi làm nhiệm vụ Đảng giao, ở với Đảng. Tôi có tội lỗi gì mà đập nhà cửa, tài sản của tôi mà không lập văn bản. Họ còn nhét giẻ vào miệng tôi. Tôi yêu cầu Đảng về sửa lô đất hương hỏa của tôi, làm rõ mọi đường chứ tôi đau khổ lắm."
Hay bức xúc của vợ một thương binh chống Pháp:
"Bây giờ cán bộ của tỉnh đều ‘dã man’, ‘tàn bạo’ lắm, kể cả phường, xóm, kể cả Đảng, kể cả Thanh tra tiếp dân, Hội đồng Nhân dân tỉnh. Họ ‘tàn bạo’ lắm, chẳng kể gì dân đâu. Họ chỉ kiếm lợi cho gia đình họ thôi, chứ gia đình mình họ không quan tâm đến. Theo ý tôi thì những thành phần đó Đảng, Chính phủ, Nhà Nước cần trừng trị đến nơi đến chốn, cho dân ‘ngước mặt lên với’."
Hầu như mọi thủ đoạn có thể sử dụng để buộc dân phải giao đất mà không được bồi thường thỏa đáng đều được sử dụng như câu chuyện của một người mẹ vì con đành phải nhận tiền bồi thường như sau:
"Họ đập phá nhà cửa tôi vào ngày 4/5/2004. Công an, bộ đội, dân quân đến đập 32 mét vuông mái bằng, ‘veranda’, một căn nhà hai gian rồi mọi dụng cụ tôi cho thuê bát đĩa đều bị đập mà không đền bù, cho đến nay. Năm 2011, con tôi học hết cấp 3, đi thi sư phạm, chính quyền không cho con tôi đi với lý do mẹ làm sai không nhận tiền hổ trợ, đền bù. Con tôi về khóc nói chỉ vì mấy triệu đồng mà mẹ không nhận làm ảnh hưởng đến tương lai lâu dài của con. Tôi chết chồng, có bốn đứa con nên tôi thương con nên lấy mấy triệu về hổ trợ chứ không phải bồi thường đất nhà."

Dồn dân vào đường cùng...

vangiang-250.jpg
Người dân huyện Văn Giang khiếu kiện đất đai của họ bị trưng thu bất hợp pháp nhưng không ai giải quyết

Người dân bức xúc tố cáo những thủ đoạn của các cấp chính quyền trong việc thu hồi đất đai của họ, vì nay họ thấy rõ những sai phạm và cách hành xử bất chấp luật pháp của chính quyền:
"Chúng tôi có làm gì mà công an, bộ đội, an ninh đến phá nhà chúng tôi. Quân đội để giữ nước, giữ nhà chứ sao đi phá hoại nhà dân. Chúng tôi đâu làm gì sai trái, đâu có cướp giật, tham ô của ai đâu. Chúng tôi đã đơn từ bao nhiêu năm nay, mà họ dồn chúng tôi vào bước đường cùng, chúng tôi biết làm thế nào?"
Trong chiến tranh sự sang giàu giữa những tầng lớp người dân không rõ nét; nhưng nay khi chấm dứt tiếng súng, bom đạn, các thành phố được xây dựng lại khang trang, các khu công nghiệp, nhà máy mọc lên, đường xá rộng rãi thẳng tắp, thì người ta lại thấy sự cách biệt giàu nghèo quá rõ.
Nhiều người trở nên giàu có nhờ vào những mảnh đất trước đây là ruộng nương, vườn tược hay thậm chí đất ‘chó ăn đá, gà ăn muối’, mà người muốn có thu nhập từ đất phải đổ mồ hôi sôi nước mắt mới có được cái ăn.
Người dân mất đất phải tha phương hay ngụ cư trên chính mảnh đất của bao đời cha ông cho đến họ sinh sống. Trước những bất công đó họ chỉ trông chờ vào công lý. Nhưng rồi luật pháp nằm trong tay kẻ mạnh, mà việc khiếu kiện dù có đúng và được trung ương có ý kiến đưa về địa phương giải quyết nhưng rồi như một trái banh, đá qua đá lại, lăn lên lăn xuống. Câu nói từ xưa của dân gian ‘con kiến mà kiện củ khoai’ lại đúng như thời xưa trước.
Chúng tôi đâu làm gì sai trái, đâu có cướp giật, tham ô của ai đâu. Chúng tôi đã đơn từ bao nhiêu năm nay, mà họ dồn chúng tôi vào bước đường cùng, chúng tôi biết làm thế nào?
Một người dân
Bất bình, uất ức, có lúc người dân đã từng hợp lòng đứng dậy như ở Thái Bình hồi năm 1997. Gần đây vào ngày 5 tháng giêng năm 2012, gia đình ông Đoàn Văn Vươn tại Tiên Lãng, Hải Phòng phải nổ súng hoa cải và bình ga tự chế khi lực lượng cưỡng chế tiến vào khu nhà và đất đầm mà họ phải bao năm bỏ công khai khẩn.
Hôm ngày 24 tháng tư vừa qua, người dân tại ba xã Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên quyết giữ đất không giao cho chủ đầu tư làm khu đô thị sinh thái như được thông báo; nhưng rồi họ cũng bị lực lượng cưỡng chế ủi sạch ruộng vườn.
Thanh tra chính phủ vào đầu tháng tư vừa qua phải lên tiếng thừa nhận là số lượt người và đoàn người khiếu kiện đông người đã tăng hẳn lên. Cụ thể lượt khiếu nại tăng 50% so với tháng 2 và số đoàn đông người tăng 30%. Thanh tra chính phủ thừa nhận có từ 20-25% vụ khiếu kiện là đúng.
Theo Thanh tra chính phủ việc khiếu kiện đã xảy ra từ nhiều năm qua, mà địa phương không giải quyết đến nơi đến chốn, đùn đẩy, né tránh. Tham nhũng đất đai là căn bện mãn tính, và lòng tham đó khiến nhiều quan chức trở thành ‘dã man’ với chính những đồng bào của họ.
Ngày càng có nhiều người quay lưng lại với nỗi khổ đau của những người dân mà họ nhân danh để tiến hành cách mạng. Sự dã man đó được chính người dân mô tả còn hơn cả ‘đế quốc Mỹ’ trước đây.

 Ruộng đất, nhìn từ chuyện cưỡng chế ở Văn Giang

(Bài viết hiếm hoi trên báo đảng dám lên tiếng về vụ cướp đất của dân ở văn Giang. )

Hoàng Anh - Lê Dương   -Thứ Năm, 26/04/2012, 12:11 (GMT+7)

Ngày 24/4, UBND tỉnh Hưng Yên tổ chức cưỡng chế giải phóng mặt bằng bàn giao đất tại xã Xuân Quan, huyện Văn Giang để thực hiện dự án Khu đô thị Thương mại – Du lịch Văn Giang (Ecopark). Đúng, sai về vụ cưỡng chế này xin để các cơ quan pháp luật phán xét, trong phạm vi bài viết này chúng tôi xin bàn đến góc nhìn khác, đó là sinh kế người dân mất đất.


Năm trước hô chuyển đổi, năm sau đã thu hồi

Cánh đồng của các xã Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao rộng gần 500 ha bao đời trước là đất hai lúa, là niêu cơm của gần 4.000 hộ dân thuộc ba xã thuần nông. Quãng thời gian những năm 2001-2002, theo tiếng gọi của chính quyền, người dân đồng loạt chuyển đổi ruộng thành vườn cây, ao cá. Và “cuộc cách mạng” ấy đã rất thành công. Thời điểm ở các địa phương đang chật vật làm sao để đạt định mức 50 triệu đồng/ha thì ở đây nông dân đã thu về tiền tỷ. 
Nhiều gia đình trở thành tỷ phú nhờ chuyển đổi, bộ mặt xóm làng trở nên khang trang nhờ biến ruộng lúa thành vườn cây cảnh, ao nuôi cá.

Nhà tầng san sát mọc lên, vùng quê này không thua gì thành phố về khoản đầu tư hạ tầng. Những người tiên phong đầu tư vào chuyển đổi, là nông dân nhưng nhiều gia đình nuôi 2-3 đứa con ăn học đại học nhẹ như không. Thậm chí người dân sẵn sàng góp tiền túi để đầu tư xây dựng đường nông thôn đi… cho sướng. Bản thân chính quyền các xã Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao từng được tặng cờ thi đua là đơn vị chuyển đổi cơ cấu cây trồng xuất sắc. Trong nhiều báo cáo tổng kết hàng năm, lãnh đạo các xã thường tự hào rằng: “Ở đây, từ đứa trẻ ẵm ngửa, đến cụ già kề miệng lỗ, thu nhập bình quân đều hơn 1 triệu đồng một tháng”. Phấn khởi là thế, giàu có là thế, nhưng “cuộc cách mạng” chẳng kéo dài được lâu. Ngành nông nghiệp của 3 xã thuần nông trên trong phút chốc bị xóa sổ hoàn toàn chỉ vì một dự án.

Năm 2003, dự án đô thị Văn Giang được Thủ tướng Chính phủ cho phép thực hiện và giao Công ty Đầu tư và Phát triển đô thị Việt Hưng làm chủ đầu tư. Đến năm 2004, việc thu hồi đất, giao đất để thực hiện dự án đô thị và xây dựng đường bộ từ cầu Thanh Trì đi thị xã Hưng Yên với quy mô 499,07 ha đất thuộc các xã Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao bắt đầu triển khai nhưng người dân vẫn chẳng biết gì.


Đại diện những người dân không giao đất cho DN ở xã Xuân Quan


Họ hoang mang, tá hỏa. Khoảng 3.900 hộ dân ba xã này rơi vào cảnh mất toàn bộ đất nông nghiệp cho dự án mà không hề biết là dự án gì, mức đền bù bao nhiêu, mất đất sẽ sống bằng gì…? “Ban đầu chúng tôi chẳng tin, kéo nhau lên xã hỏi cho ra nhẽ thì ông Chủ tịch xã bảo là chưa biết gì. Đến khi thấy cắm biển quy hoạch mới biết là mất đất đến nơi rồi”. Phạm Hoành Sơn, một nông dân mất đất ở xã Phụng Công nói thật.

Nhớ lại mới một năm trước thời điểm thu hồi, gia đình Sơn cũng như hàng nghìn hộ nông dân khác còn hăm hở đầu tư chuyển đổi. 
Cả tháng trời, hai vợ chồng, 2 đứa con nhà Sơn hầu hết giành thời gian ở ngoài đồng để biến 2 sào ruộng thành vườn cây, ao cá. Tiền thuê máy móc, thuê nhân công phải đi vay mượn có lúc lên đến150 triệu đồng.

“Hầu hết nông dân chúng tôi khi chuyển đổi đều phải đi vay mượn ngân hàng, anh em, làng xóm đổ vào mô hình cả. Chưa thu hoạch được gì đã bị thu hồi, thử hỏi có chết dân hay không?". Câu hỏi của Sơn đến nay vẫn chưa ai trả lời. Chỉ biết rằng sau khi nghe chuyện đất bị thu hồi, nông dân Văn Giang kéo nhau đi kiện lên tận Trung ương, đơn thư cân lên cả tạ.

Ngay cả việc đất nông nghiệp mất như thế nào người dân cũng không được biết. Hai năm sau khi có quyết định thu hồi, tại cuộc họp tiếp dân của Chủ tịch UBND xã Phụng Công năm 2006, khi người dân hỏi vì sao họ không được biết về dự án thì ông Nguyễn Văn Tắng, Chủ tịch UBND xã thừa nhận: Về quy hoạch dự án thì cả tôi cũng không được biết hoặc tham khảo gì cả đâu. Lên cấp trên mà hỏi.


Nỗi đau từ đất


Có khoảng 1.900 hộ dân còn “chống đối” ở ba xã bị thu hồi đất đều bày tỏ nguyện vọng tiếp tục được giữ đất để canh tác, hoặc ít nhất cũng xin được bàn bạc, thỏa thuận trước khi bàn giao. Nhưng nguyện vọng ấy chắc chắn không thể trở thành hiện thực vì việc cưỡng chế đã được tiến hành. Đêm trước hôm cưỡng chế, người dân ba xã tập hợp nhau kéo ra đồng dựng lán lên để ngủ. Bởi họ nghĩ, đây có thể là đêm cuối cùng được sống với ruộng đồng.

Xã Xuân Quan có 1.600 hộ dân bị thu hồi hơn 100 ha đất nông nghiệp để phục vụ dự án. Hiện còn có 210 hộ chưa nhận tiền đền bù của nhà đầu tư. Sau khi bị cưỡng chế lần thứ nhất vào năm 2009, hàng trăm lao động đã bỏ làng đi làm thuê. Lần cưỡng chế lần này sẽ xóa sổ ngành nông nghiệp của Xuân Quan và tất cả các hộ dân sẽ không còn đất SXNN.


Máy ủi thực hiện việc cưỡng chế ở Xuân Quan

Mất đất đã đành, những người dân không chịu nhận tiền ở Văn Giang gặp rất nhiều rắc rối. Ông Kỉnh đang ngồi trong nhà thì bị côn đồ vác dao vào chém, con gái bà Dơi đi lấy chồng nhưng chẳng được đăng ký kết hôn vì gia đình chống đối không chịu giao đất. Những người là đảng viên bị dọa khai trừ, là giáo viên bị dọa luân chuyển đi nơi khác… “Dân chúng tôi xưa nay hiền lành, không có chuyện kiện cáo gì đâu. Chỉ từ khi bị mất đất, cảm thấy cuộc sống, tương lai u ám quá nên phải đi kêu, cũng chỉ mong có cấp nào quan tâm, trả lời cho chúng tôi câu hỏi: Mất đất nông dân lấy gì để sống? Không có tư liệu sản xuất chắc chắn bị đẩy vào con đường bần cùng hóa thôi”, bà Đỗ Thị Dơi, một nông dân mất đất ở xã Phụng Công phàn nàn.


+ Dự án khu đô thị Văn Giang (Ecopark) được Thủ tướng chấp thuận vào tháng 3/2003 và ban hành quyết định thu hồi, bàn giao đất vào tháng 6/2004, giao công ty đầu tư và phát triển đô thị Việt Hưng làm chủ đầu tư. UBND tỉnh Hưng Yên khẳng định, các chính sách đền bù, hỗ trợ giải phóng mặt bằng đối với dự án được tỉnh đặc biệt coi trọng.

Theo đó, tính đến thời điểm 2008, các hộ dân chấp hành đúng tiến độ được nhận 135.000 đồng/m2. Dự án có quy mô xấp xỉ 500ha thuộc ba xã Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao và 55ha để làm đường giao thông liên tỉnh Hà Nội – Hưng Yên. Riêng xã Xuân Quan, nơi diễn ra vụ cưỡng chế sáng 24/4 có 1.720 hộ trong diện giải tỏa với diện tích hơn 72ha, nhưng vẫn còn 166 hộ chưa chịu giao đất.

+ “Nếu cơ quan nào định giá được đất nông nghiệp ở đây mới thấy rõ sự bất công. Một sào ruộng hàng năm nhiều hộ dân thu về tiền tỷ, trong khi mức thu hồi ban đầu có hơn 19 triệu rồi lên 36 triệu đồng. Người dân không nghe nên tăng tiếp thành 48,6 triệu đồng. Có cán bộ tỉnh nói đây là mức giá cao nhất tỉnh Hưng Yên nhưng nếu so với thu nhập của chúng tôi thì vẫn quá bèo. Thử hỏi với chừng ấy tiền để đẩy chúng tôi ra đường làm thuê thì chịu sao nổi”. Nông dân Dũng phân tích.


http://www.baomoi.com/Home/DauTu-QuyHoach/nongnghiep.vn/Ruong-dat-nhin-tu-chuyen-cuong-che-o-Van-Giang/8349664.epi


 

mercredi 25 avril 2012

Đảng nhắc quân đội ngăn 'tự diễn biến'

Cập nhật: 11:37 GMT - thứ hai, 23 tháng 4, 2012

Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và cán bộ chủ chốt Tổng cục 2

Ông Trọng kêu gọi Tổng cục 2 
cảnh giác với tình trạng 
'tự chuyển hóa'

Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam, ông Nguyễn Phú Trọng đã đến thăm và ủy lạo Tổng cục Tình báo Bộ Quốc phòng (Tổng cục 2) và nhấn mạnh vai trò 'chống tự diễn biến'.
Chuyến thăm hôm 21/4 của Giáo sư Trọng, người đồng thời cũng là Bí thư Quân ủy trung ương, đến một cục của Bộ Quốc phòng cho thấy sự quan tâm đặc biệt của đảng Cộng sản đối với cơ quan được cho là đóng vai trò chủ chốt trong trách nhiệm bảo vệ chế độ.
Nói chuyện với các tướng lĩnh chủ chốt của tổng cục, ông Trọng đánh giá vai trò của đơn vị này là ‘đặc biệt quan trọng’.
Trong khi đó, có tiếng nói từ giới cựu tướng lĩnh phê phán rằng Đảng cầm quyền ở Việt Nam đã "ưu ái" Tổng cục 2 dù có nhiều "sai phạm" tại đây.

‘Lực lượng trọng yếu’

Bản tin trên báo Quân đội Nhân dân về chuyến thăm này của ông Trọng cũng đánh giá Tổng cục 2 là ‘lực lượng trọng yếu, đặc biệt tin cậy của Đảng, Nhà nước và quân đội’.
Tổng bí thư Trọng đã khen ngợi Tổng cục 2 với những ‘chiến công thầm lặng’ đã có những đóng góp quan trọng vào sự nghiệp của Đảng giúp Đảng ‘không bị bất ngờ’ trước các tình huống.
Ông đã nhắc nhở các lãnh đạo chủ chốt của Tổng cục 2 phải luôn cảnh giác và không được lơ là nhất là trong điều kiện hòa bình hiện nay và nhấn mạnh ‘sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng đối với lực lượng tình báo quốc phòng’.
Ông cũng phân tích với các lãnh đạo tổng cục tình hình trong nước và thế giới với các ‘diễn biến khó lường’ và chỉ ra các yếu tố có thể làm mất ổn định về chính trị, kinh tế và xã hội của đất nước.
Theo đó, ông nhấn mạnh các nguy cơ ‘diễn biến hòa bình, ‘tấn công mềm’, ‘tự chuyển hóa’ và thúc đẩy ‘tự diễn biến’ của ‘các thế lực thù địch’.
Ông Trọng yêu cầu Tổng cục 2 phải nắm sớm và chính xác ‘ý đồ của các thế lực thù địch chống phá cách mạng’, tăng cường công tác tình báo đối ngoại và quan tâm đến việc chống ‘tự chuyển hóa’ trong hàng ngũ cán bộ của tổng cục.

Quản lý cán bộ


TBT Trọng nhắc tình báo quân đội 
ngăn ngừa người trong đội ngũ 
'phản lại mình'

Đặc biệt trong bối cảnh Việt Nam đang hội nhập với thế giới và phát triển kinh tế thị trường, Tổng bí thư Trọng nhắc nhở Tổng cục 2 phải quản lý cán bộ chặt chẽ để tránh xảy ra tình trạng ‘người trong đội ngũ của mình phản lại mình’.
Ông cũng nói rõ Đảng sẽ quan tâm đến đời sống của cán bộ, sỹ quan của Tổng cục 2 và sẽ có các chính sách ưu đãi đặc thù.
Báo cáo với ông Trọng, lãnh đạo Tổng cục 2 cho biết trong thời gian qua họ đã tổ chức lại lực lượng theo hướng ‘giảm bộc lộ, tăng thực lực, đi vào chiến lực, xây dựng cao sâu, giảm khâu trung gian thiếu hiệu quả’, theo tường thuật của báo Nhân dân.
Trao đổi với BBC, thiếu tướng về hưu Nguyễn Trọng Vĩnh cho biết việc Đảng rất ưu ái Tổng cục 2 đã tạo điều kiện cho đơn vị này có rất nhiều sai phạm trong thời gian qua.
“Tổng cục 2 trước đây đã phạm rất nhiều sai lầm và làm rất nhiều việc không tốt từ thời Nguyễn Chí Vịnh làm tổng cục trưởng,” ông nói.
“Từ thời Lê Đức Anh và Nông Đức Mạnh đã rất ưu ái Tổng cục 2,” ông nói, “Ưu ái thế là sai.”
Tướng Vĩnh nói ngay từ đầu lẽ ra không nên tách Cục 2 ra khỏi Bộ Tổng tham mưu thành Tổng cục 2 và bản thân ông đã phê phán việc này cũng như tố cáo các hành động sai trái của đơn vị này đến các lãnh đạo Đảng ‘nhiều lắm rồi’.
Từ những năm 2009-2010, nhiều tướng lĩnh cao cấp của Quân đội Việt Nam, gồm cả Đại tướng Võ Nguyên Giáp, Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh, Thượng tướng Hoàng Minh Thảo, Thượng tướng Đặng Vũ Hiệp...được nói là đã gửi thư ngỏ lên lãnh đạo Đảng nêu quan điểm về điều họ cho là "sai phạm" ở Tổng cục 2 từ thập niên 1990.
Trong số những điều họ nêu có có hoạt động "theo dõi cán bộ cao cấp, tổ chức cơ sở làm tài liệu giả, vu cáo nội bộ làm tay sai cho địch", và các hoạt động làm ăn liên quan đến thuế má.
BBC không kiểm chứng được các cáo buộc này.


Cưỡng chế đất Văn Giang: Hàng ngàn nông dân "liều chết giữ đất" 24/4/12


HÃY CƯỚP NỮA ĐI
bà con nông dân Văn Giang bị cướp thô bạo

Hãy đánh nữa đi...đừng ngần ngại
những mẹ già ..em dại..với con thơ
hãy cướp nữa đi..không cần dừng tay lại
những nấm mồ hoang lạnh đứng bơ vơ

80 năm kể từ khi có đãng
chưa có một ngày nước mắt thôi rơi
80 năm nhân danh cộng sãn
Tổ Quốc ngậm ngùi non nước chơi vơi

Ôi..đất nước tội tình chi như thế
mà không một ngày ngồi lại với nhau
tội tình chi...mà chúng ta không thể
nắm tay nhau..xây dựng lại từ đầu

anh mê muội xây thiên đường chủ nghĩa
đem cả gia đình sống giữa mê cung
anh có biết lòng dân đang rực lửa
một ngày kia sẽ đốt cháy tận cùng

hãy tin tôi ..một đời người quá ngắn
dân tộc này còn mãi với ngàn năm
hoa không thể sống hoài khoe sắc thắm
hoa sẽ tàn..và chết giữa dư âm

anh có biết ..khi bình minh trở lại
ai sẽ trả lòi trước muôn triệu con dân.






Trả lời cho câu hỏi tại sao trong vụ Đoàn Văn Vươn – Tiên Lãng, báo chí lề phải tích cực tham gia, trong vụ Văn Giang thì gần như tất cả báo lề phải đều im lặng: Công ty chủ quản của Dự án bất động sản Ecopark là Công ty Cổ phần đầu tư và phát triển đô thị Việt Hưng (Vihajico). Tổng Giám đốc của Việt Hưng (Vihajico) là Đào Ngọc Thanh và Chủ tịch Hội đồng quản trị là bà Nguyễn Thanh Phượng.

www.ecopark.com.vn
.

Bà Nguyễn Thanh Phượng là Chủ tịch Hội đồng Quản trị Ngân hàng Thương mại Cổ phần Bản Việt (VietCapital). Bà còn là một trong những sáng lập viên và là Chủ tịch Hội đồng quản trị của Công ty Chứng khoán Bản Việt (VCSC), Công ty Quản lý Quỹ Bản Việt, Quỹ đầu tư Bản Việt, Quỹ Y tế Bản Việt. Bà cũng là con gái của Thủ tướng đương nhiệm Nguyễn Tấn Dũng.


Kể từ tháng 8 năm 2010, VietCapital đã tiến hành mua cổ phiếu của Công ty Cổ phần phát triển bất động sản Việt Hưng
 

 KTS Trần Thanh Vân cho biết về Ecopark: Dự án Thương mại và Du lịch ECOPARK , 500 ha, Chủ đầu tư là công ty CP Việt Hưng Vihajico Tổng đầu tư dự kiến 8,2 tỷ Mỹ kim đang khoác áo Khu đô thị sinh thái nhưng sẽ không bao giờ trở thành Khu đô thị sinh thái. Lúc này giới kinh doanh BĐS đang lâm vào cảnh cực kỳ khó khăn lúng túng, thậm chí có nguy cơ phá sản, ECOPARK Văn Giang cũng không ngoại lệ, nhưng đã quảng cáo rầm rộ từ 3 năm nay, đã thuê hẳn một công ty Tư vấn của Nhật với giá 2,5 triệu Mỹ Kim, Vihajico quyết liều đi nước cờ ngược để cứu vãn tình thế : Cấu kết với chính quyền, chi đậm cho các quan chức, quyết cưỡng chế ồ ạt và cho xe ủi tàn phá đồng ruộng của dân để thu hút nguồn vốn. Vậy ai có vốn ném vào đây? Bọn ăn cướp tìm chỗ rửa tiền. Thế là một chiến dịch đi cướp của bọn ăn cướp; Và hiển nhiên khi đã cướp được kha khá rồi thì dự án sẽ ngưng lại với rất nhiều lý do…. Và Ecopark sẽ không bao giờ hình thành như hàng trăm dự án khác đang nằm trong đống rác. Tôi hân hạnh được biết TGĐ Đào Ngọc Thanh khi anh ta còn là một sinh viên nghèo, tốt nghiệp từ trường ĐHXD, ở trong một căn hộ tồi tàn khu Giảng Võ. Hơn hai chục năm trời bươn trải lập ra công ty riêng và đi làm thuê, anh ta quả là người giỏi và đã thực sự đổi đời. Nhưng lòng tham vô độ đã khiến con người này cùng nhiều con người khác biến thành thú dữ, khi họ đã trở thành phe cánh trong chính quyền và cùng chính quyền cướp bóc của người dân. Tôi không muốn dùng từ “Căm giận” mà tôi muốn dùng từ “Khinh bỉ” và “Đáng thương” những con người này. (Nguồn: Ba Sàm)